Hừng hực
Thời điểm ôn thanh tuyền nhảy vào lò luyện đan, nhất thời trong lò luyện đan có ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, ngọn lửa có màu xanh nhạt, tản ra một cảm giác nhu hoà, nhưng ai ai cũng biết, vẻ nhu hoà ấy chỉ là vẻ ngoài mà thôi, ngọn lửa mà một vị thiên chí tôn dùng để luyện đan, dù là cường giả đại viên mãn rơi vào trong đó cũng sẽ hoá thành tro bụi trong nháy mắt.
ôn tử vũ cùng các cường giả ôn gia đều sốt ruột nhìn lò luyện đan kia, lưng đầy mồ hôi, nếu ôn thanh tuyền thất bại thì mọi người khó có thể chịu đựng được.
bởi vì nếu thất bại, ngay cả ôn thanh tuyền cũng sẽ bị đốt thành tro bụi.
Đám người đổng sơn cũng chú ý lò luyện đan, một khi ôn thanh tuyền thành công, bọn chúng cũng toàn lực cướp đoạt.
Cho nên nhất thời, không khí trong động vốn là đánh nhau kịch liệt thì lúc này lại trở nên yên tĩnh một chút, ngoại trừ chỗ mục trần.
2 vũ thị này đã khôn còn chút thần trí nào, chỉ hoàn toàn biết chém giết, cho nên bọn chúng cũng không quan tâm chuyện truyền thừa, trong ý nghĩ của bọn chúng chỉ có xé nát tên Mục Trần đang chặn đường này.
Nhưng mà bất kể bọn chúng tấn công điên cuồng thế nào vẫn cứ bị Mục Trần áp chế gắt gao, đặc biệt lả tên vũ thị bị vây trong viêm hoàng trận thì càng chật vật, thậm chí một cánh tay cũng đã bị cắt đứt.
Hiển nhiên toàn bộ cục diện đã nằm trong tay Mục Trần, 2 tên vũ thị này thất bại chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Đoành!
Trong lúc MỤc Trần đang áp chế 2 vũ thị, đột nhiên sâu trong động có động tĩnh, lò luyện đan rực lửa kia chợt bộc phát một tiếng trầm thấp.
Roạt roạt!
Thoáng chốc, từ trong lò luyện đan có ngọn lửa màu xanh phun ra, sau đó ngưng tụ thành một cột lửa, trong cột lửa có một thân ảnh xinh đẹp dần dần hiện rõ.
bọn ôn tử vũ nhìn bóng hình xinh đẹp quen thuộc kia, nhất thời trở nên mừng như điên.
bởi vì hình bóng kia chính là ôn thanh tuyền.
lúc này nàng khép hờ 2 mắt, thân thể mềm mại che lấp sau ngọn lửa xanh nhạt, ngọn lửa này dường như có linh tính, cháy rực rỡ trên thân thể nàng như một lớp cỏ xanh, tựa như một bộ giáp nhẹ, che chở lấy nàng bên trong.
Cặp mi dài khẽ run, thoáng sau đột nhiên 2 mắt mở ra, bên trong mắt phượng ẩn chứa ngọn lửa màu xanh nhảy múa, khiến nàng càng thêm yêu mị khác thường.
Đầu tiên nàng hơi ngẩn ngơ nhìn ngọn lửa trên thân thể, sau đó trong đôi mắt cũng hiện lên vẻ vui mừng, bởi nàng cảm giác được, trong đầu đã có truyền thừa hoàn chỉnh.
Thậm chí ngay cả ngọn lửa màu xanh kỳ lạ này cũng đã tồn tại trong cơ thể nàng.
Hiển nhiên, lúc trước quyết định nhảy vào trong lò luyện đan, nàng cũng không bị đốt thành tro bụi, mà ngược lại thu được truyền thừa của linh điệp đan tiên.
Truyền thừa này phần lớn là cảm ngộ về luyện đan thuật cùng với bí pháp luyện đan, đối với người khác mà nói có lẽ cũng không có nhiều tác dụng, nhưng đối với luyện đan sư như ôn thanh tuyền thì giống như chí bảo.
Điều này cũng giống như khi Mục Trần được mẫu thân của hắn để lại cho cảm ngộ về linh trận, không chỉ làm hắn đột phá đến cao cấp linh trận tông sư, hơn nữa cũng cực kỳ có ích đối với việc đột phá đến thiên chí tôn sau này.
Nhờ truyền thừa này, ôn THanh tuyền sau này cũng sẽ chắc chắn trở thành một luyện đan tông sư hiển hách trên đại thiên thế giới, cũng sẽ là chuyện cực tốt với ôn gia.
Dù sao, từ trước tới giờ luyện đan sư luôn là một trong những nghề nghiệp được hoan nghênh nhất trẽn thế giới.
"Tin tình báo quả nhiên là thật"
ôn thanh tuyền mừng rỡ không thôi, bất quá nàng cũng biết, loại truyền thừa này cần dũng khí và sự quyết đoán lớn đến mức nào, dù sao không phải ai cũng có can đảm nhảy vào trong lò lửa, vì chỉ sơ xẩy một cái thì sẽ hoá thành tro bụi.
Giữa truyền thừa với tính mạng, tuyệt đại đa số người đều sẽ chọn tính mạng, dù sao nếu chết đi rồi thì nhiều truyền thừa hơn nữa cũng để làm gì.
"Đáng chết!"
lúc ôn thanh tuyền đoạt được truyền thừa, đám người đổng sơn sắc mặt đại biến, vẻ mặt âm trầm, nếu truyền thừa của di tích linh điệp lần này lại bị ôn thanh tuyền lấy được, chẳng phải bọn họ đều là công cốc.
"haha, quả nhiên thành công"
Trong hắc thuỷ lao, vũ thông thấy cảnh này, trong mắt loé sáng, chợt hắn cười quỷ dị, hai ngón tay kẹp lại, liền xuất hiện một lá bùa màu đen, [T R U Y E N F U L L. V N]trên lá bùa dường như khắc từng đạo phù văn cực kỳ huyền ảo, lặng lẽ tản ra một luồng dao động kỳ dị.
Hắn ngẩng đầu lên nhìn linh khê, sau đó nhẹ nhàng cười một tiếng, lá bùa màu đen trên tay chợt bốc cháy.
linh khê vẫn luôn để mắt tới vũ thông, cho nên khi lá bùa màu đen xuất hiện, nàng đã lập tức phát hiện được, lúc này nàng cảm thấy không ổn, liền không chút do dự thúc giục linh trận.
ào ào!
Hắc thuỷ vô tận mang theo sức mạnh đáng sợ đổ xuống, vô số hắc long từ trong đó lao ra, gầm thét hướng về phía vũ thông, bất kể tên này muốn làm gì, linh khê đều phải ngăn chặn lại
"Phản xạ cũng nhanh, đáng tiếc là vô dụng thôi"
Nhưng đối với việc linh khê ngăn cản, vũ thông cũng chỉ khẽ mỉm cười, lá bùa trong tay cháy thành khói đen mù mịt, bao phủ lấy thân thể hắn.
Khói đen bao phủ, thân ảnh của vũ thông biến mất tại chỗ trong nháy mắt.
"thanh tuyền, cẩn thận!"
Mục trần đang kịch chiến với 2 vũ thị, ánh mắt cũng loé lên, chợt quát.
Vụt!
Một luồng khói đen quỷ mị xuất hiện trước mặt ôn thanh tuyền, hắn bắt lấy cổ tay của nàng, sau đó đẩy nàng ngã mạnh lên lò luyện đan.
bộp.
ôn thanh tuyền va mạnh vào lò luyện đan, bất quá vì ôn thanh tuyền là người nhận được truyền thừa, nên ngọn lửa trên đó cũng không đốt nàng thành tro bụi.
phụt!
Nhưng dù vậy, va đụng với lực mạnh như thế cũng đủ làm thanh tuyền phun ra một ngụm máu tươi, mà lò luyện đan cũng bị đánh bay đi.
bất quá, sau khi đánh bay ôn thanh tuyền,ngoài dự đoán của mọi người là, vũ thông cũng không dùng sát chiêu, hắn chỉ dừng bước lại trước vị trí cũ lò luyện đan, ánh mắt nóng bỏng.
Nơi đó lúc trước đặt lò luyện đan, hiện giờ nó đã bị đánh bay đi, chợt để lộ ra một toà linh trận trên mặt đất.
Vũ thông nhìn chằm chằm toà linh trận kia, ánh mắt trở nên nóng bỏng, hắn vung tay lên, một quả phù ấn bay ra, rơi vào linh trận.
ong ong.
Nháy mắt linh trận bộc phát ra linh quang mãnh liệt, trong linh quang, không gian vặn vẹo, dường như là thông đạo đi tới một nơi khác.
Một màn bất ngờ này cũng nằm ngoài dự liệu của mọi người, không ai nghĩ tới phía dưới lò luyện đan lại vẫn che giấu một nơi kỳ lạ như vậy.
"Ôn thanh tuyền, ngươi nghĩ mục đích thật sự của vũ gia ta chỉ là di tích linh điệp thôi sao?", vũ thông xoay người lại, cười híp mắt nhìn ôn thanh tuyền.
"Tình báo của ôn gia các ngươi cũng chỉ liên quan tới di tích linh điệp mà thôi, nhưng căn bản không biết rằng, trong di tích linh điệp còn cất giấu truyền thừa của trượng phu của nàng, Huyền Long Chiến Đế!"
"huyền long chiến đế?!" ôn thanh tuyền giật mình, đúng là nàng cũng không biết tin tức này, nhưng nàng cũng biết về huyền long chiến đế, đó chính là bạn lữ của linh điệp đan tiên, ở thời thượng cổ cũng là một vị thiên chí tôn thanh danh hiển hách.
Hơn nữa, huyền long chiến đế mạnh nhất cũng không phải lả thực lực linh phẩm thiên chí tôn, mà là thân phận khác của hắn, Chiến trận sư.
Hắn một tay chế tạo một đạo quân cường đại tên là "Huyền Long quân", mỗi chiến sĩ trong đó đều được tưới long huyết, hoá thành long chiến sĩ, thời kỳ toàn thịnh,nhờ "huyền long quân" này, huyền long chiến đế cũng trở thành người nổi trội trong tầng thứ tiên phẩm thiên chí tôn.
Chẳng qua trong trận đại chiến đó, huyền long chiến đế cùng linh điệp đan tiên cùng bỏ mạng trong thượng cổ thánh uyên, hơn nữa cũng không có bất kỳ tin tức gì, do đó đội quân "Huyền Long Quân" tiếng tăm vang dội đại thiên thế giới kia cũng theo đó mà biệt tích
"Mục đích của các ngươi là "Huyền long quân"?" Nháy mắt ôn thanh tuyền liền hiểu ra, vũ gia này không biết từ đâu mà lấu được tin tình báo về huyền long quân, cho nên mới không tiếc bất cứ giá nào mà tới đây.
Vũ thông nhún vai một cái, cười nói:"Theo tình báo, huyền long quân tuy có hao tồn, nhưng vì tất cả các chiến sĩ đều được tưới long huyết, cho nên cuối cùng, huyền long chiến đế chuyển hoá phần lớn huyền long chiến sĩ thành bẩt tử long chiến sĩ, hơn nữa khiến bọn họ ngủ say, cho nên đội quân này được bảo tồn rất hoàn hảo, chỉ cần đội quản này rơi vào tay vũ gia ta, có lẽ không lâu sau là có thê hoàn toàn năm giữ, đến lúc đó, muốn tiêu diệt ôn gia các ngươi cũng dễ như trở bàn tay"
"bất quá huyền long không gian do huyền long chiến đế để lại, lại được lò luyện đan của linh điệp đan tiên che giấu, trên lò luyện đan có đan hoả, dù lả cường giả đại viên mãn chạm vào cũng sẽ hoá thành tro bụi, chỉ có người đạt được truyền thừa của linh điệp mới có thể miễn dịch ngọn lửa này"
Nói đến đây, vũ thông có chút hài hước nhìn chằm chằm ôn thanh tuyền, nói:"Cho nên, nếu không nhờ ngươi dũng cảm như vậy, ta cũng thật sự đau đầu không biết làm thế nào mới đạt được truyền thừa, dù sao thân phận của ta cũng không thích hợp với cái phương pháp đem mạng ra đặt cược như vậy".
ôn thanh tuyền sắc mặt trắng bệch, thì ra vũ thông này đợi nàng thành công đạt được truyền thừa, mà nàng cũng bị lợi dụng làm chìa khoá mở ra không gian ẩn giấu kia.
Nhưng nếu vũ gia thật sự có được đội quân hùng mạnh như huyền long quân thì tuyệt đối sẽ là đả kích trí mạng với ôn gia bọn họ.
Cho nên, nhất định phải ngăn cản vũ thông!
"muốn ngăn cản ta sao? thật ra nói nhảm cũng các ngươi nhiều như vậy chẳng qua là đề các ngươi không quấy nhiễu huyền long không gian ổn định lại mà thôi"
Dường như biết suy nghĩ của ôn thanh tuyền, vũ thông cười lắc đầu một cái, hắn nhìn không gian phía trước dần dần ổn định, sau đó quay người đi, khẽ mỉm cười với đám người ôn thanh tuyền, mục trần, trong nụ cười hiện lên sát ý lành lạnh.
"Các ngươi cứ chuẩn bị đợi ta tìm được huyền long quân đi, đến lúc đó hy vọng các ngươi còn có dũng khí đứng trước mặt ta"
"mặt khác ta cũng cỏ lòng tốt nhắc nhở các ngươi, không phải chiến trận sư thì không thể vào trong huyền long không gian được, cho nên đừng phí công vô ích"
"thân phận khác của ta thật ra cũng là chiến trận sư"
Vũ thông thương hại nhìn mọi người, sau đó không do dự chút nào nữa, hắn hít một hơi bước vào mảnh không gian kia.
bất quá đúng lúc này, một tiếng cười có chút kinh ngạc bất ngờ vang lên trong hang động khổng lồ
"chiến trận sư sao?"
"thật đúng lúc, ta cũng là chiến trận sư đây!"
Tất cả mọi người chợt ngẩng đầu, sau đó liền thấy mục trần vốn đang bị vũ thị ngăn cản, lúc này thân hình hắn chợt loé lên, vọt lên cao, hoá thành tia chớp lao thằng về phiến không gian kia.
Cùng lúc đó, trên thân thể hắn nổi lên một luồng dao động đặc thù mà chỉ chiến trận sư mới có, chính là chiến ý!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...