Đi đến trước sân, tình cờ gặp Đường Nhược, Đường Nhược nở một nụ cười đáng đánh.
“Cậu cả thật sự rất rảnh rỗi nha, anh định giải quyết chuyện này như thế nào?”
Đường Minh đối diện với ánh mắt của Đường Nhược, “Là cậu công khai tin tức?”
Chuyện này không có nhiều người biết, người có hiềm nghỉ lớn nhất là Đường Nhược.
“Tôi? Tôi là người nhà họ Đường, sao tôi phải bôi đen nhà họ Đường.
Vậy chẳng phải tự bôi đen bản thân mình sao?”
Đường Minh lạnh lùng liếc anh ta, “Đường Nhược, tốt nhất là đừng để tôi phát hiện ra cậu đã làm chuyện đó, nếu không tôi sẽ không tha cho cậu!”
“Giọng điệu lớn ghê, Đường Minh, lần trước anh may mắn trốn được một kiếp, lần này tôi xem anh trồn như thế nào.
”
“Vậy thì mở to mắt chó của cậu ra mà xem, xem tôi làm Sao biến xui xẻo thành may mắn.
”
Đường Minh xoay người rời đi, quả thực Đường Nhược là người có hiềm nghi lớn nhất, nhưng lúc này anh không có bằng chứng kết tội anh ta.
“Tôi sẽ rửa mắt chờ xem anh sẽ chết như nào.
”
Giọng nói của Đường Nhược vang lên từ phía sau, Đường Minh không nhìn lại, ngón tay nắm chặt.
Tất cả chuyện này Tô Cẩm Khê không hề hay biết gì, cả người cô mệt mỏi dưới sự dỗ dành của Tư Lệ Đình rất nhanh cô đã chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau cô thức dậy, thấy ở bên giường đã đặt sẵn một bộ trang phục lộng lẫy.
“Bảo bối, dậy rồi?” Giọng nói dịu dàng của Tư Lệ Đình vang lên bên tai.
“Ừm, chú ba, không phải anh bảo gần đây em không nên ra ngoài sao? Bộ đồ này là?”
“Hôm nay em cùng anh đi đến một nơi.
” Tư Lệ Đình nhẹ nhàng vuốt má cô.
“Đi đâu?”
“Đi kết thúc mọi chuyện.
”
Lúc này Tô Cảm Khê mới nhận ra hôm nay Tư Lệ Đình đã thay một bộ đồ lộng lẫy, khác hẳn với mấy bộ khiêm tốn thường ngày của anh.
Mặc dù hơi kỳ lạ, nhưng anh sẽ không bao giờ làm hại cô, Tô Cẩm Khê ngoan ngoãn đứng dậy thay quân áo.
Xảy ra sự chuyện lớn như vậy, hôm qua anh còn dặn dò khoảng thời gian này cô không nên đi ra ngoài, nào biết hôm nay anh lại tự mình ăn mặc chỉnh tè.
Trong lòng Tô Cẳm Khê cảm thấy rất kỳ lạ, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn nghe theo lời dặn của Tư Lệ Đình, trang điểm, thả tóc.
Xe chạy chậm đến điểm hẹn, chưa kịp xuống xe đã nhìn thấy đám phóng viên dày đặc, Tô Cảm Khê cảm thấy toàn thân khó chịu.
Ánh mắt của họ giống như ánh mắt của những người ở trung tâm thương mại lúc trước, trong mắt bọn họ có nghỉ ngờ, đùa giỡn, tò mò, có đủ loại ánh mắt.
Tô Cẩm Khê nghĩ đến những lời nói xấu của những người đó, trong tiềm thức cô muốn trốn tránh.
Lâm Quân mở cửa xe ra, Tư Lệ Đình nhìn thấy ánh mắt kinh hãi của Tô Cẩm Khê.
Nghĩ về những gì đã xảy ra hôm qua ở trung tâm thương mại khiến cô sợ hãi, anh dịu dàng an ủi cô.
“Đừng sợ, có anh.
”
Chỉ có bốn chữ, anh đã mang cho cô cảm giác an toàn, khiến cô an tâm hơn nhiều.
Ngay khi anh vừa xuất hiện, tất cả ánh đèn nhấp nháy không ngừng, Tư Lệ Đình cúi xuống bế Tô Cẩm Khê.
“Chú ba, em có thể tự đi.
”
“Hôm qua em bị thương, vét thương còn chưa lành, đi bộ sẽ ảnh hưởng đến vét thương.
” Đối với cô Tư Lệ Đình luôn cẩn thận như vậy.
Tô Cẩm Khê không phải là minh tinh, cô không quen thân thiết với Tư Lệ Đình trước mặt nhiều người như vậy.
Tư Lệ Đình đưa cô ra khỏi xe, bình tĩnh đối mặt với tất cả các phóng viên.
“Anh Tư, nghe nói anh là con ngoài giá thú của nhà họ Đường, cũng tức là chú ba của Đường tổng, tại sao anh lại xuống tay với cháu dâu của mình?”
“Cô Tô, trên mạng có người nói cô là Phan Kim Liên thời hiện đại, cô nghĩ thế nào?”
Tất cả các loại vấn đề phức tạp xảo trá, như bông tuyết theo mọi hướng đập về phía hai người.
Những câu hỏi đó nhắm thẳng vào Tư Lệ Đình, thậm chí anh còn không nhíu mày, khi có người hỏi Tô Cẩm Khê, Tư Lệ Đình lạnh lùng nhìn người đó.
Đó rõ ràng là đôi mắt màu xanh lam rất đẹp, lúc này, đôi mắt đó giống như băng giá ngàn năm, nhìn thoáng qua đã khiến phóng viên đặt câu hỏi lạnh sống lưng.
Tư Lệ Đình dừng lại, nói rõ từng chữ: “Xúc phạm tôi thì không sao, nhưng nếu người nào xúc phạm vợ tôi, tôi sẽ không tiếc công sức trả đũa! Nếu các người muốn công ty của mình đóng cửa sớm, các người có thể tiếp tục.
”
Vợ? Chuyện gì đang xảy ra, mọi người đều có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo toát ra từ trên người anh, cũng không dám hỏi thêm.
Người phóng viên đặt câu hỏi như chết lặng đứng đó, lần đầu tiên anh ta bị đe dọa như vậy.
Trước đây, những minh tinh từng dính scandal gặp giới truyền thông đều dành những lời tốt đẹp để lấy lại hình ảnh, vì sợ có chút sơ suất sẽ khiến phóng viên đưa tin bừa bãi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...