Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái Tử
“Tuyệt đối không thất hứa” Trong hoàn cảnh lúc này.
Cho dù Hạ Thiên đưa ra cái giá cứu người cao trên trời, những quý nữ đế đô xinh đẹp này đều sẽ đồng ý không chút do dự.
Hạ Thiên từ chối cho ý kiến!
Ánh mắt của hắn đang dán chặt vào một cái lồng sắt khác, bên trong chất đầy hài cốt, tầng tầng lớp lớp, xem ra đã có không ít người chết bên trong.
Những bộ xương khô này có khung xương mảnh khảnh, mạnh dạn đoán chắc rằng đều là nữ tử.
Sắc mặt Hạ Thiên trở nên u ám: “Tại sao các ngươi lại bị nhốt ở chỗ này?”
Một thiếu nữ xinh đẹp có thân hình nhấp nhô vừa khóc vừa nói: “Ta tên là Lý Phù Dung, gia phụ là Lý Quốc công, bởi vì rời khỏi đế đô tìm bằng hữu mà bị ác phỉ của núi Nhị Long bắt giam ở đây”
“Dung mạo của bọn ta xinh đẹp, dáng người cũng tốt, nhưng bọn ác phỉ không hề động đến bọn ta, bọn chúng nói là ngày mai sẽ bí mật dâng bọn ta cho Thái tử!”
“Bọn ác phỉ nói, thi thể trong lồng sắt bên cạnh đều là
những nữ tử bị Thái tử chơi chết, bọn họ đưa người đến đó, sau đó kéo thi thể trở về chỗ này, để mặc cho thi thể từ từ thối rữa.
“Bởi vì là nữ nhân bị Thái tử chơi đùa, cho nên dù là thi thể cũng không cho phép người khác chạm vào.”
Trong lúc nhất thời. Lửa giận bốc lên trên đầu của Hạ Thiên.
Lý Phù Dung càng nói càng đau lòng: “Bọn ác phỉ nói kết cục của bọn ta cũng sẽ giống như vậy!”
“Anh hùng, ngươi nói xem tại sao Thái tử của nước Đại Hạ chúng ta lại cầm thú như thế chứ?”
“Hu hu hưu...” Các thiếu nữ lại bật khóc. Hạ Thiên yên lặng nhắm mắt lại, điều chỉnh cảm xúc.
Từ trước đến nay hắn vẫn luôn biết Thái tử chính là cầm thút
Nhưng không ngờ hắn ta còn không bằng cả cầm thú!
Vậy mà lại săn lùng nữ nhân quý tộc ở đế đô để mua vuil
Những bộ hài cốt chất đống như núi đó, những thiếu nữ đã bị đùa giỡn đến chết kia nhất định đã phải chịu tra tấn như địa ngục lúc còn sống.
Bọn họ lại hồn tiêu phách lạc trong những năm tháng tốt đẹp nhất của thanh xuân.
Nếu như Thái tử đăng cơ trở thành Hoàng đế... nữ tử trong thiên hạ có lẽ không thể thoát khỏi bàn tay tàn độc của hắn ta!
Trong mắt Hạ Thiên lóe lên sát ý!
Hắn tuyệt đối không cho phép một kẻ cặn bã như vậy trở thành Hoàng đế của Đại Hại
Tuyệt đối không cho phép! Hắn xin thề với hài cốt của những thiếu nữ trong lồng sắt: Một ngày nào đó, hắn sẽ trở lại đế đô một lần nữa, bước vào
Đông cung, giảng đạo lý làm người với tên cầm thú kia.
Dùng dòng máu dơ bẩn của hắn ta để hiến tế linh hồn các thiếu nữ đã bị hắn ta tra tấn đến chết.
Hạ Thiên mở mắt ra, thân hình duyên dáng mềm mại, quyến rũ như ẩn như hiện trong lớp y phục mỏng của những thiếu nữ kia lại xuất hiện trước mắt hắn.
Hắn cũng chỉ là một thiếu niên mới mười sáu tuổi.
Hắn sợ rằng nếu nhìn cơ thể yêu kiều của họ thêm một giây, đêm đến hắn sẽ mơ thấy những giấc mơ ướt át mất!
Hạ Thiên chắp tay sau lưng, ngước mắt lên nhìn đỉnh hang động, hít một hơi thật sâu, đầy ẩn ý hỏi: “Các ngươi có biết ta là ai không?”
Các thiếu nữ lắc đầu: “Ta cũng đang định hỏi danh tính của ân nhân?”
“Đợi khi bọn ta trở về nhà nhất định sẽ lập bài vị trường sinh cho ân nhân, cầu phúc cho ngài cả đời!"
Hạ Thiên cũng thấy yên tâm!
Khóe miệng hắn hiện lên một nụ cười thần bí: “Các ngươi nghe cho kỹ, tên của ta là - người tốt!”
Tất cả các quý nữ đều sửng sốt: “Người tốt?” Đây là cái tên gì vậy?
Nhưng ngay sau đó bọn họ đều nhận ra... thiếu niên tuấn mỹ này không muốn nói cho bọn họ biết tên thật!
Tại sao?
Chẳng lẽ sợ bọn họ sẽ quấn lấy hắn sao?
Ở thời đại này, nếu như thiếu nữ chưa gả đi bị một nam nhân nhìn thấy hết, thì chỉ có hai con đường để chọn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...