Giữ lại màn hào quang hình mũi nhọn phủ lấy hai đỉnh cũng giảm đi một chút lực cản, làm tốc độ của Đằng Thanh Sơn cũng nhanh hơn bình thường một chút. Nhưng so với khi sử dụng trong hình dạng của cá thì chậm hơn nhiều. Hơn nữa Đằng Thanh Sơn chủ động bơi về phía bên trái. Hai người Tuyết Ưng Giáo rất dễ dàng ngăn Đằng Thanh Sơn lại.
- Đại ca! Cẩn thận phi đao của tên Tần Lang này.
- Biết rồi! Ô Hưu, với sự liên thủ của ngươi và ta, tuyệt không khó giết chết Tần Lang. Ha ha. Ngươi và ta lập công rồi. Có tới hai đỉnh, Tuyết Ưng Giáo chúng ta sau này sẽ càng lúc càng mạnh.
Trong lòng hai người Tuyết Ưng Giáo đều vô cùng kích động, không hề coi Đằng Thanh Sơn vào đâu. Họ tin tưởng mười phần có thể liên thủ giết chết Tần Lang. Khoảng cách giữa song phương không ngừng thu nhỏ lại.
- Không coi ta vào đâu? Là các ngươi muốn chết.
Đằng Thanh Sơn nhìn hai người Tuyết Ưng Giáo, trong ánh mắt đầy sát khí, miệng không khỏi cười lạnh. Hai đỉnh Bắc Hải Chi Linh đủ để làm cho hai cao thủ tiên thiên thực đan của Tuyết Ưng Giáo động thủ.
Ba mươi trượng, hai mươi trượng, mười trượng.
- Ha ha. Quả nhiên là Đằng Thanh Sơn. Mấy người kia nói Tần Lang là Đằng Thanh Sơn, chúng ta còn không dám tin.
Hai đại cao thủ Ưng Tuyết Giáo ở khoảng cách gần như thế, cũng thấy được dung mạo Đằng Thanh Sơn rất rõ ràng. Chúng lại càng tin tưởng mười phần. Đằng Thanh Sơn mới mười bảy tuổi, cho dù là thiên tài thì thực lực mạnh bao nhiêu chứ?
Khi bọn chúng thấy hai đại đỉnh, ánh mắt càng thêm nóng lên... Một cái đỉnh chính là tương đương với vạn giọt Bắc Hải Chi Linh.
Đừng nói những việc khác, chỉ cần sử dụng rất đơn giản thì cũng bồi dưỡng ra được đại quân đến cả vạn vũ giả nhất lưu. Quân đội như vậy, cho dù vài chục tiên thiên cường giả lao vào, cũng sẽ bị tiêu hao mà chết. Bây giờ cả thiên hạ còn chưa có bất kỳ một tông phái nào có thể tạo thành đại quân đoàn cường đại chỉ toàn vũ giả nhất lưu.
Dùng biện pháp ngu xuẩn nhất, cũng có công hiệu kỳ diệu như thế, có thể nói, thứ này trân quý như thế nào. Huống chi, lại có tới hai đỉnh.
Do dù có bỏ mạng mười cao thủ tiên thiên, cũng rất đáng giá.
- Đằng Thanh Sơn! Huynh đệ ta tiễn ngươi một đoạn đường.
Tiên thiên chân nguyên ngoài thân hai người này chợt bộc phát rất mạnh. Tốc độ bơi cũng tăng vọt. Từ hai bên lao vào.
Ầm ầm...-~
Trong hồ nước… Vừa lao vào, hai người đã lập tức sử dụng loan đao hình bán nguyệt.
- Rào.
- Hừ.
Thân thể Đằng Thanh Sơn hơi nghiêng qua một bên, nhưng lại nhằm về phía cao thủ mũi ưng đang vung loan đao rất mạnh, thậm chí còn làm cho kình khí xô cả vào người Đằng Thanh Sơn. Đằng Thanh Sơn quẫy người một cái rất mạnh, toàn thân cuộn thành một vòng tròn, chân phải như một thanh đao nương theo lực đạo, tung ra một cú đá rất …
Luồng nước trong hồ như một quả bom phát nổ.
Cao thủ mũi ưng…
- Thiết Thứu.
Sắc mặt đại biến. Hắn chỉ nhìn thấy một cái bóng mơ hồ, trong nháy mắt đã xuyên qua làn nước, đánh mạnh về phía hắn. Tiếng nước nổ tung làm tai hắn chấn động ong ong.
- Không có khả năng
Loan đao Thiết Thứu lập tức quay nhanh, đánh vào cái bóng đó.
- Bùng.
Thối ảnh nện vào trên loan đao. Tốc độ không giảm chút nào, tiếp tục nện vào ngực Thiết Thứu. Nghe như một tiếng đập vào một cái trống cái, phát ra âm thanh trầm trầm. Ngực Thiết Thứu nứt toác, khí quan trong người đều nát như bùn. Tên Thiết Thứu mắt trợn trừng trừng, vẫn không tin hắn lại chết như vậy.
- Sao có thể? Đại ca!!!!
Sắc mặt Ô Hưu trong nháy mắt biến thành trắng bệch. Khóe miệng Đằng Thanh Sơn nhếch lên nụ cười lạnh, lại lao vào tên Ô Hưu.
Có gì mà không có khả năng?
Bây giờ thân thể mình bộc phát lực lượng cũng phải sáu bảy mươi vạn cân. Gân cốt cơ bắp ở chân có lực còn mạnh hơn, hiển nhiên lực đạo bộc phát ra còn mạnh hơn rất nhiều. Công kích bằng chân, mặc dù kỹ xảo hơi kém một chút, nhưng lực công kích thì khỏi phải nói. Lực một chân cũng phải tới gần trăm vạn cân.
Với lực chân đáng sợ của Đằng Thanh Sơn, một phát đá chết Thiết Thứu cũng không có gì là lạ. Lực bộc phát chênh lệch quá lớn.
Nhưng nếu gặp phải tiên thiên kim đan, Đằng Thanh Sơn sẽ không làm như vậy. Lực bộc phát của tiên thiên kim đan tương đương với Đằng Thanh Sơn, nhưng 'Thần 'của họ lại rất mạnh có thể tiêu trừ lực cản không khí, vì vậy mà tốc độ của họ sẽ nhanh hơn.
- Không.
Thấy Đằng Thanh Sơn vọt tới, Ô Hưu sợ tới nỗi không dám chiến đấu, lập tức quay đầu bỏ chạy.
Vù.
Vì không ở trong hình dạng của loài cá nên tốc độ chạy trốn của tên Ô Hưu đích xác nhanh hơn Đằng Thanh Sơn. Đằng Thanh Sơn chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn thoát đi.
- Coi như ngươi thức thời.
Đằng Thanh Sơn cười lạnh. Lúc này, Đằng Thanh Sơn kỳ thật không muốn giết người. Cái hắn muốn chính là chạy trốn, bảo trụ được hai đỉnh Bắc Hải Chi Linh. Có hai đỉnh này Quy Nguyên Tông có thể bồi dưỡng ra rất nhiều đệ tử có thực lực. Nó cũng có thể làm cho những đệ tử có nhận thức tốt, nhưng tố chất thân thể kém, trực tiếp qua được một cửa.
Như vậy, việc số lượng tiên thiên cường giả của Quy Nguyên Tông sẽ tăng lên cũng là điều hiển nhiên thôi.
- Đi.
Đằng Thanh Sơn đang chuẩn bị hóa thành hình cá, đột nhiên biến sắc. Chỉ thấy bên trái không tới nửa dặm, một bóng người đang lao nhanh đến. Trong tay người nọ còn cầm lấy một cái đỉnh.
- Là hắn. Cường giả tiên thiên kim đan của Xạ Nhật Thần Sơn, Vương Khắc Hầu.
Đằng Thanh Sơn biết không ổn, lập tức nhanh chóng vận chuyển tiên thiên chân nguyên biến thành hình cá. Hai chân quẫy mạnh, cái đuôi cá khổng lồ hoàn toàn do tiên thiên chân nguyên hình thành đập mạnh vào nước, Đằng Thanh Sơn lao vọt ra xa.
Vương Khắc Hầu có tiên thiên chân nguyên màu xanh lam. Trong hồ nước không hiện lên màu đỏ rực chói mắt, hiển nhiên kim sắc bảo châu trên nắp đỉnh cũng bị hắn nạy ra rồi. Bởi một cung tiễn thủ sợ nhất là bị người ta phát hiện. Sau khi Đằng Thanh Sơn và hai người Tuyết Ưng Giáo chém giết đến khi khoảng cách giữa hai người chừng tám mươi trượng thì Đằng Thanh Sơn mới phát hiện ra.
Vương Khắc Hầu được xếp thứ mười một trên Thiên Bảng. Cho dù chỉ xếp thứ mười một, nhưng ngay cả sư phụ Gia Cát Nguyên Hồng xếp thứ sáu cũng rất kiêng kị tên Vương Khắc Hầu này. Thật ra tất cả mọi cao thủ trong Nhật Xạ Thần Sơn đều rất lợi hại về viễn công, nhưng cận thân thì yếu hơn nhiều.
Một tiễn của Vương Khắc Hầu có uy lực rất đáng sợ.
Cận thân đánh nhau, hắn lại hơi yếu nên mới chỉ được xếp thứ mười một. Nếu thực lực khi cận thân mà có thể vượt qua cả uy lực cung tiễn của hắn, sợ là hắn được xếp hạng cao hơn cả Gia Cát Nguyên Hồng rồi.
- Tần Lang này có tốc độ nhanh thật. Không ngờ còn nhanh hơn cả ta.
Vốn Vương Khắc Hầu đang ở khá gần, lúc này chợt biến sắc. Hắn có thể thấy, hồng quang xa xa mơ hồ, đang lao đi với tốc độ kinh người. Tự biết đuổi không kịp, Vương Khắc Hầu buông cái đỉnh, dùng tiên thiên chân nguyên bao lại, đồng thời lấy cung thần màu đỏ sậm phía sau lưng xuống:
- Hừ. Tiên thiên thực đan? Muốn thoát khỏi tay ta hay sao? Hắn có tới hai đỉnh, như thế cũng đáng để bỏ hai mũi tên tốt.
Vương Khắc Hầu lấy từ túi tên sau lưng ra hai mũi tên đen bóng. Đầu mũi tên lại có màu lục. Hai mũi tên này nhanh chóng được gắn vào dây cung.
- Xoẹt xoẹt...
Tiên thiên chân nguyên màu xanh lam trong nháy mắt được phổ vào chiếc cung.
Cả cây cung bị kéo cong hết cỡ, hai mắt lão tựa như mắt chim ưng, nhắm vào hồng quang xa xa. Hai mũi tên nhọn hoắt đều ẩn ẩn lóe ra điện quang màu xanh lam.
Đột nhiên...
- Trúng
Vương Khắc Hầu quát lên một tiếng rồi buông tay. Hai mũi tên xé nước bắn ra, trong nháy mắt biến mất khỏi tầm nhìn.
Quá nhanh.
Một tiên thiên kim đan của Xạ Nhật Thần Sơn mà bắn tên, có ai dám bất cẩn chứ? Đằng Thanh Sơn càng không dám sơ ý. Lúc hắn lao đi, mắt vẫn nhìn chằm chằm về phía sau. Tay còn cầm lấy Khai Sơn Thần Phủ. Mặt của Khai Sơn Thần Phủ khá lớn, tựa như một cái thuẫn bài loại nhỏ.
Veo. Veo.
Hai mũi tên bay rất nhanh. Cho dù Đằng Thanh Sơn có chuẩn bị, cũng chỉ cảm thấy mắt hoa lên một cái, rồi hai mũi tên đã tới phía sau cách hắn mười trượng.
- Không ổn.
Đằng Thanh Sơn sắc mặt đại biến.
Nguyên là hai mũi tên bắn ra của Vương tôn giả lại đi theo hình cung. Một tả một hữu bắn về phía Đằng Thanh Sơn. Đằng Thanh Sơn căn bản không thể đồng thời ngăn trở được cả hai tên. Hơn nữa hai mũi tên này lại được bắn với tốc độ cực nhanh. Việc này hoàn toàn ngoài dự liệu của Đằng Thanh Sơn. Lần trước ở Thiên Thủy Cung, Đằng Thanh Sơn đã chứng kiến Vương Khắc Hầu bắn tên.
Nhưng không ngờ, lần này so với lần đó còn nhanh hơn rất nhiều. Đằng Thanh Sơn không biết rằng Vương Khắc Hầu vì hai cái đỉnh mà bỏ ra hai mũi tên cực kỳ trân quý.
- Bùng.
Đằng Thanh Sơn dùng tốc độ phản ứng nhanh nhất buông hai đỉnh ra, dùng tiên thiên chân nguyên bao lại. Khai Sơn Thần Phủ trong tay chợt vung lên, mạo hiểm ngăn trở một tên bên trái.
- Bùng.
- Bùng.
Hai tiếng nổ. Một mũi bên trái, một mũi bên phải.
Cả người Đằng Thanh Sơn bị đánh bay lên. Hai đỉnh được tiên thiên chân nguyên bao trùm cũng theo Đằng Thanh Sơn bay lên.
- Chắc chắn sẽ chết.
Vương tôn giả tự tin bay về phía Đằng Thanh Sơn.
- m dương song tiễn của ta phối hợp với Hắc Hồn Tiễn, ngay cả xa trên tám mươi trượng ở trên bộ, tiên thiên kim đan cũng không trốn thoát. Mặc dù trong nước uy lực hơi yếu, nhưng hắn cũng chắc chắn sẽ chết.
Vương Khắc Hầu vẻ mặt rất tự tin đột nhiên đông cứng lại. Hồng quang xa xa nguyên đã dừng lại một giây, sau đó lại lao đi với tốc độ kinh người. Tốc độ đó vượt xa Vương Khắc Hầu.
Một lát sau, hồng quang của Đằng Thanh Sơn đã hoàn toàn biến mất khỏi phạm vi tầm mắt của Vương Khắc Hầu.
- Lại không chết à?
Vương Khắc Hầu không dám tin vào mắt mình.
Hắc Hồn Tiễn là vũ khí do Xạ Nhật Thần Sơn đặc biệt luyện chế. Lần này hắn tới đây, cũng chỉ mang theo bốn mũi. Lúc trước ở Thiên Hồng Thủy Cung, vì muốn cướp một đỉnh, đã dùng mất một cây. Bây giờ cứ đinh ninh sẽ giết được Đằng Thanh Sơn, thế mà lại không thể làm được.
- Thật là đáng sợ.
Tiên thiên chân nguyên bao phủ ngoài thân Đằng Thanh Sơn, hình thành một con cá thật lớn. Cái đuôi cá lần lượt quẫy mạnh, nhanh chóng bơi đi.
- Chỉ chút nữa… chút nữa thì không còn mạng.
Đằng Thanh Sơn sắc mặt trắng bệch, khóe miệng có vài sợi máu. Y phục của hắn rách nát tả tơi. Phía sau lưng xuất hiện những vết thương đầy máu. Hai đoạn Luân Hồi thương được chân nguyên hút dính vào lưng Đằng Thanh Sơn.
Vừa rồi, một mũi tên bên trái, được Đằng Thanh Sơn dùng Khai Sơn Thần Phủ ngăn lại. Còn mũi bên phải thì sao? Nếu mặc cho nó phóng tới, Đằng Thanh Sơn có thể tiêu mạng rồi. Trong lúc sinh tử, Đằng Thanh Sơn thông qua Tiên thiên chân nguyên khống chế cái bao sau lưng. Bên trong bao có hai đoạn của cây Luân Hồi thương.
May mà mũi tên đó bắn trúng vào cán thương, làm văng một khối kim loại trên cán thương. Đồng thời mũi tên đó cũng phát nổ. Hắc Hồn Tiễn này ngoại trừ tốc độ bắn nhanh, uy lực mạnh, uy lực khi nổ cũng rất kinh người.
Nó vừa nổ ra, vỏ bao của của Đằng Thanh Sơn trong nháy mắt toàn bộ hóa thành vải vụn. Da Đằng Thanh Sơn cứng tới mức độ đã gần bằng, hoặc vượt qua cả huyền thiết thế mà vụ nổ cũng làm rách da hắn, lưu lại trên lưng Đằng Thanh Sơn hơn mười vết thương. May mà vụ nổ ở bên ngoài cơ thể. Nếu như trong cơ thể….
Ngẫm lại, Đằng Thanh Sơn vẫn chưa thấy hết sợ.
- Đáng tiếc. Những thứ trong bao, ngoại trừ Luân Hồi thương còn tốt, những thứ khác đã mất rồi. Tiếc nhất chính là mấy cái mặt nạ da người.
Đằng Thanh Sơn thầm than.
Sau vụ nổ, lưng Đằng Thanh Sơn cũng bị thương. Những vật phẩm khác há có thể tồn tại được?
- May mà bảo trụ được mạng, còn có thể mang hai đỉnh Bắc Hải Chi Linh về. Như thế cũng nên thoả mãn rồi.
Đằng Thanh Sơn mang theo hai đỉnh, quẫy đuôi cá không ngừng ly khai. Tới lúc này, cũng không còn một tiên thiên cường giả nào có thể đuổi kịp Đằng Thanh Sơn nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...