Gần tám giờ tối ngày hôm sau, suối Hà Bàng bên cạnh thành Thiên Nam, một gã Bạch Sam Y Sư đứng sừng sững. Xem bộ dáng, là đang đợi người.
Tám giờ đúng, người cậu ta đợi xuất hiện, là một Nam Kiếm Khách khí thế bất phàm, quần áo đen tóc đỏ.
Nam Kiếm Khách tuyệt mỹ tuấn dật đứng ở bên người Y Sư, nhíu mày lại, câu đầu tiên nói đó là: “Nàng rất hùng tráng”
Giọng điệu tràn đầy ghét bỏ.
“……” Miên Miên mếu máo, quan sát anh.
Thượng Quan Ám Ảnh nhận thấy được thái độ bướng bỉnh của cô, trầm tư một hồi, nói: “Nói đi”
Miên Miên không được tự nhiên lắc đầu, hừ lạnh một tiếng: “Muội không có gì muốn nói, cũng không có bất mãn gì với huynh”
“Ờ” Anh phát ra một âm tiết đơn giản.
Khi Miên Miên phát hiện mình chỉ cần một câu đã tiết lộ sự bất mãn, có
chút xấu hổ giận dữ, sau khi thầm mắng mình một tiếng “Ngu ngốc”, phô
trương thanh thế tăng mạnh ngữ khí: “Không, không sai! Muội là rất bất
mãn, rất không tình nguyện!”
“Không tình nguyện cái gì?”
Miên Miên bị kiềm hãm, khí thế giảm xuống, lúng ta lúng túng nói: “Muội không muốn đổi tài khoản nữ cùng luyện cấp với huynh……”
“Vì sao?”
Tuy rằng giọng nói của Thượng Quan Ám Ảnh vẫn bình tĩnh không gợn sóng, nhưng người qua đường giáp ất không một ai không cảm thấy một trận hàn ý thấu xương, đều nhượng bộ lui binh.
Miên Miên tâm sự ngổn ngang, tự nhiên cảm nhận được những thứ này, cô cúi đầu, hồi tưởng chuyện đã xảy ra một tiếng trước ——
Bảy giờ, Miên Miên đã sẵn sàng tinh thần chuẩn bị giải thích rõ ràng
tình huống với tổ chức, ba người vây quanh “Ngư Hương Gia Tử”, biểu tình nghiêm túc, sẵn sàng trận địa đón quân địch.
“Bây giờ mời đương sự trần thuật toàn bộ quá trình xảy ra gian tình” Bồi thẩm đoàn Ô Lạp Lạp vẫy tay ra hiệu.
Miên Miên đối mặt với trận pháp này, tuy rằng sớm có chuẩn bị tâm lý,
nhưng vẫn lau mồ hôi lạnh trên trán: “Đó là một ngày mùa xuân trời trong nắng ấm, tia nắng rực rỡ……”
Lạp Lạp nghiến răng nghiến lợi: “Ngư — Hương — Gia —Tử!”
Miên Miên gãi đầu, cảm thấy rất vô tội, không phải cô biết rõ sự tình mà không báo, mà là, thật sự là, khó có thể mở miệng á.
Cô vội vàng nói sang chuyện khác: “Đại Thúc làm sao vậy?” Từ lúc bắt
đầu đến bây giờ, Đại Thúc vẫn tránh ở trong góc âm u, không rên một
tiếng.
Lạp Lạp lập tức mắc câu: “Anh ấy á, ha ha ha, đang đếm con kiến”
Miên Miên nào biết đâu rằng, Đại Thúc là vì cảm thấy đặc biệt mất mặt,
cho nên mới buồn không hé răng. Anh cho đến nay vẫn không thể tin được,
mình vụng trộm ăn dấm chua của đối phương hơn một tháng, lại có thể là
phụ nữ. Mà xem tình hình, vợ đại nhân Lạp Lạp là đã sớm đã biết rõ. Chén no rồi.
“Tớ vẫn cảm thấy Tiểu Ngư và Thượng Quan rất xứng”
Tiếng Đàn luôn luôn trầm tĩnh nói ra lời kinh người. Theo giọng điệu của cô ấy không khó nhìn ra cô ấy không cảm thấy kinh ngạc đối với chuyện
này, thậm chí cho rằng là đương nhiên.
Quả nhiên là người phụ
nữ tâm tư thông thấu, Miên Miên thầm nghĩ. Nhưng lập tức vì những lời
này của cô ấy mà lạnh buốt không thôi, cô cũng không phải rất muốn xứng
đôi với Thượng Quan Ám Ảnh, cám ơn.
Cô nhìn thời gian, cách tám giờ không xa. Cô có chút vội vàng xao động tuyên bố: “Các vị, về sau tớ có khả năng không thể thường xuyên đợi mệnh, bởi vì…… Ưm, cho nên……”
Aizzz, có thể nghe hiểu không?
Lạp Lạp ăn ý mười phần trịnh trọng gật gật đầu: “Hiểu” có chồng cấp đại thần, còn vất vả thăng cấp làm gì.
Mọi người trầm mặc.
Lạp Lạp chịu không nổi loại không khí áp lực này, nhảy ra: “Được rồi,
được rồi, thiên hạ không có buổi tiệc nào không tàn! Tiểu Ngư, cậu an
tâm đi theo quan nhân nhà mình ra giang hồ đi, ngày lễ ngày tết mang
chút trang bị tiên thạch về hiếu kính tớ là được, moa ha ha ha. Còn có…” Lạp Lạp đột nhiên dừng một chút, “Không cần nhớ tớ nha”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...