Cùng Hệ Thống Oanh Tạc Mạt Thế


"Hai người ở đây, tôi đi chọc chó chơi"
Duẫn Ngôn vỗ vỗ vai hai thanh niên đi cùng, chưa để họ ngăn cản đã dùng dị năng chạy vào trong khu vực địch
"Này! Nguy hiểm lắm..moẹ.."
Huỳnh Giang phản ứng lại thì cậu đã bốc hơi.

Bảo sao Hoàng Anh lại nói nhớ giữ chặt lấy cậu ta.

Dị năng tốc độ thêm bóng tối thế này thì Duẫn Ngôn gần như trở thành một sát thủ toàn diện rồi...Cứ thế này thì hắn sẽ bị bỏ lại mất.
[...]
Hoàng Anh ở nhà hắt xì một cái...cô cảm thấy cấp trên lại nói gì mình rồi.

Trước khi chỉ huy họ Huỳnh của cô rời khỏi khu an toàn thì cô cũng đã cảnh cáo trước.


Chỉ huy thì ngố, sao mà chơi lại con cáo như Ninh Truy Thục cho được, lỡ đâu tên họ Ninh kia cướp Duẫn Ngôn rồi chạy trốn thì hỏng, còn sơ múi được gì nữa.
"Haiz...Tạ Đình, cậu nói xem có phải chỉ huy nhà mình bị mất dây thần kinh nào rồi không?"
"Chỉ huy ấy hả? Có gì mà mất?"
Tạ Đình ngơ ngác nhìn đồng đội lâu năm.

Cô nàng thở dài nhớ ra tên này cũng cùng hệ điều hành với tên chỉ huy của mình.

Hoàng Anh tri kỉ ngồi giải thích cho cậu bạn của mình, trực tiếp kéo một người nữa lên chiến hạm của mình.
"Phải rồi ha! Thảo nào ngài ấy khác thường với Duẫn Ngôn như vậy!" Tạ Đình mắt sáng ngời sau khi được đả thông tư tưởng.
"Thì đó! Thế mà ngài ấy không nhận ra cơ.

Chính thức bị đá vào ô Friendzone!"
Hoàng Anh thở dài, cô còn nhận ra tên họ Ninh kia cũng không nhận ra bản thân đối xử đặc biệt với Duẫn Ngôn nữa.

Nếu hắn ta nhận ra sớm hơn thì chắc chắn trình độ gà mờ của Huỳnh Giang thì chắc chắn chẳng ăn lại được cái vô sỉ siêu cấp vũ trụ của Truy Thục
[...]
Mãi đến khi Duẫn Ngôn quay lại thì cũng đã vài tiếng sau.

Khuôn mặt tươi tỉnh cầm theo khẩu gatling với nòng máy vẫn còn đỏ chót vì độ nóng khi xả đạn
"Đàm phán xong rồi, đi về thôi nhỉ?"
Duẫn Ngôn mỉm cười tươi tắn về phía hai vị nam nhân.

Thực ra thì cậu định để nam chính thực hiện kế hoạch đốt lại cả cái khu an toàn này luôn cho đỡ dài dòng nhưng vì còn một số vị hàng xóm của nam chính vẫn bị bắt nhốt nên cậu quyết định giải quyết bên người cầm quyền trước.
Cái tên cầm quyền nơi này chẳng phải ai xa lạ lại chính là tên cầm đầu của khu an toàn đầu tiên mà Duẫn Ngôn tá túc.


Cái người mà vì biết khu an toàn không chống đỡ nổi mà chạy trốn trước tiên, để lại Huỳnh Giang xử lý mớ bòng bong và cứu thoát những người may mắn còn lại.
"Ra là hắn!! Lúc trước bỏ của chạy lấy người! Thế mà vẫn cố chấp với quyền lực!!"
Huỳnh Giang tức tối, hắn không ngờ một người làm nhà nước lại có thể vì lợi ích của bản thân mà đẩy người dân phải cực khổ.
"Có lẽ là vì cú sốc ở khu an toàn đầu tiên có quá nhiều thế lực phản động nên hắn ta mới dùng xích trói mọi người lại để dễ dàng cai trị"
Nam nhân còn lại cuối cùng cũng lên tiếng.

Hắn nhớ lần đó cứu bố mẹ còn có biết bao nhiêu người mà hắn quen biết ở đó.

Nhưng khi đó hắn không thể làm càn để xảy ra nguy hiểm đến khu an toàn còn chưa xong nền móng nên chỉ đành nhắm mắt rồi bỏ đi.
"Để tôi đi tìm thêm tiếp viện, hai người vào xem những tù nhân đó ổn không.

Xem có ai bị thương hay bị xác sống cắn không"
Cậu tin tưởng nhường đất diễn lại cho hai người họ rồi nhanh chóng chạy đi.
[Hoàn thành nhiệm vụ đột kích khu an toàn độc tài: +100 điểm tích lũy, +20 hạt giống cây đặc biệt, +3 thuốc hồi phục sơ cấp ]
[Hoàn thành nhiệm vụ xử lý kẻ cầm đầu độc tài: +1000 điểm tích lũy, +1 thuốc hồi phục cao cấp, +1bản đồ khu dự trữ hạt giống]
[Hoàn thành nhiệm vụ giải cứu, nhận được sự điểm người tốt: +3000 điểm tích luỹ, +3 thuốc phục hồi trung cấp ", +1 thẻ thuần phục]
Tiếng "ting ting" liên tục vang lên trong đầu Duẫn Ngôn, quả này giàu to rồi.Thuốc phục hồi là loại đồ đắt tiền trong cửa hàng hệ thống, có thể phục hồi thể lực vô cùng tốt.

Mà thuốc phục hồi cao cấp là món đồ limited edition trong cửa hàng hệ thống, có khả năng cứu vớt cái mạng nhỏ trong tình trạng nguy cấp.
Duẫn Ngôn dang tay ôm hệ thống một cái thắm thiết, sau bao ngày cúng điểm tích lũy thì quà tặng nhiệm cũng đã ngon lành hơn bao nhiêu.

Cũng không còn ném hắn vào hố rồi vớt ra như những lần trước nữa.
Thế là con người mang trong mình sự hạnh phúc và vui vẻ chạy về khu an toàn.

Cậu nhờ Tạ Đình chuẩn bị xe và một nhóm người có khả năng điều khiển dị năng tốt cùng đi đón người.

Nhân tiện thu thập thêm đồ đạc đem về khu an toàn để dùng.
Cái khu nghỉ dưỡng đó chắc chắn có nhiều vật tư và đồ đạc xịn xò để đem về nâng cao đời sống của mọi người trong khu an toàn.
Một đội nhỏ đủ loại xe di chuyển xuống khu an toàn bên dưới.

Đến nơi thì Ninh Truy Thục cùng một số người sống sót còn lại đã đứng đợi sẵn..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui