Giấc mơ của Bạch Tố Vân là được trở thành một thơ nấu rượu ưu tú và xuất sắc, cũng chính vì vậy mà tràn đầy hứng thú đối với rượu.
Đối với Lệ Đế Minh và Bạch Tố Mai mà nói, nơi này có lẽ đã biến thành một nơi để bọn họ nhớ đến Bạch Tố Vân.
“Ông chủ, vẫn như cũ, mang hai bình rượu đó cho chúng tôi.
” Sau khi Bạch Tố Mai đi vào trong hầm rượu thì nói với một người đàn ông đang đứng giữa quầy hàng.
Cố Chiêu Nghi làm vệ sĩ thân cận của Lệ Đế Minh, cũng đi vào trong hầm rượu tư nhân này, sau đó yên tĩnh đợi ở một bên.
Bạch Tố Mai vừa mới ngồi xuống, Cố Chiêu Nghi liền nghe thấy cô ta giới thiệu loại rượu này: “Đây chính là rượu mà chị em rất thích, khi chị ấy còn sống chị ấy nói là nếu như chị ấy có thể trở thành người nấu rượu ưu tú, chị ấy nhất định sẽ sản xuất ra loại rượu làm cho say lòng người hơn so với cái này.
”
“Mỗi lần em uống rượu này đều sẽ có một loại cảm giác say lòng, Đế Minh, lúc anh uống rượu trong lòng anh có cảm giác gì?” Hai mắt của Bạch Tố Mai nhìn chằm chằm vào Lệ Đế Minh.
Cố Chiêu Nghi liếc mắt nhìn Bạch Tố Mai một chút, lúc cô nhìn thấy loại ánh mắt này của Bạch Tố Mai, trực giác của cô nói cho cô biết rằng người phụ nữ này rất thích Lệ Đế Minh.
“Chỉ là rượu thôi, có cái gì không giống chứ?” Sau khi Lệ Đế Minh không hứng thú trả lời vấn đề này của cô ta, liền nâng ly rượu trước mặt ngẩng đầu lên uống cạn hết nửa ly.
Dựa theo lúc trước, tửu lượng của Lệ Đế Minh không tệ, một bình rượu tây căn bản cũng không thể làm cho anh say ngã nghiêng.
2078773_2_25,60Nhưng mà ngày hôm nay không biết là có chuyện gì xảy ra, mới uống được hai ba ly rượu vậy mà anh cảm thấy đầu của mình có hơi mê man, thậm chí trong cơ thể lại truyền đến một loại cảm giác khô nóng.
Cảm giác khô nóng này giống như có hai con dã thú đang phóng đi trong cơ thể của anh, dường như muốn thoát ra khỏi cơ thể anh.
Anh có chút bực bội kéo kéo cà vạt của mình, dường như như thế này mới có thể làm cho cảm giác khô nóng của anh dịu lại.
Có lẽ là Lệ Đế Minh không biết trong đây có cái gì, nhưng mà Bạch Tố Mai thì lại biết rất rõ ràng.
Cô ta biết là làm như vậy rất mạo hiểm, nhưng đây là cơ hội của cô ta, cô ta nhất định phải nắm bắt lấy nó.
Lúc này điện thoại di động của cô ta vang lên, là bên phía công ty gọi tới.
“Tổng giám Bạch, cô nhanh chóng đến công ty một chuyến đi, phần mềm tài vụ của công ty chúng ta đã bị hacker xâm nhập rồi, hiện tại gặp phải vấn đề thông tin bị tiết lộ, cô nhanh chóng quay lại xử lý một chút đi.
”
Lông mày của Bạch Tố Mai lập tức nhíu lại, tại sao hết lần này đến lần khác lại xảy ra chuyện vào lúc này cơ chứ?
“Nếu như công ty đã xuất hiện tình trạng khẩn cấp, thế thì cô nhanh chóng trở về xử lý đi.
”
Lệ Đế Minh đã nói như vậy rồi, cho dù Bạch Tố Mai có không cam tâm thì cũng nhất định phải đi: “Vậy em về công ty xử lý tình huống trước đây.
”
Sau khi Bạch Tố Mai đi rồi, Cố Chiêu Nghi phát giác sắc mặt của Lệ Đế Minh dường như trở nên không thích hợp, gương mặt hơi ửng đỏ, hơn nữa cả người anh nhìn vô cùng bực bội.
Nhưng mà Cố Chiêu Nghi cũng không đặt chuyện này ở trong lòng, chỉ là im lặng đứng ở một bên.
Nhưng trong một cái chớp mắt tiếp theo, Lệ Đế Minh liền phất phất tay với cô: “Đỡ tôi lên phòng ở trên lầu nghỉ ngơi.
”
Giọng nói của Lệ Đế Minh trở nên khàn khàn mà nặng nè, anh mất sức đứng dậy từ trên ghế, ngay cả thân thể suýt chút nữa đã không đứng vững, vẫn may là Cố Chiêu Nghi kịp thời bước lên đỡ anh lại.
“Để tôi đỡ anh lên nghỉ ngơi.
” Nhờ ông chủ nói, Cố Chiêu Nghi mới hiểu được Lệ Đế Minh có một căn phòng được sử dụng lâu dài trong hầm rượu này.
Sau khi ông chủ đưa chìa khóa phòng cho cô, cô liền cầm chìa khóa đỡ Lệ Đế Minh đi lên phòng ở lầu năm.
Có lẽ là Lệ Đế Minh đã uống say thật rồi, vậy mà lại đặt hết trọng lượng cơ thể lên trên người của cô, lúc Cố Chiêu Nghi đỡ anh đến bên giường ở trong phòng, cả người đều không còn sức lực.
An toàn đưa Lệ Đế Minh đến phòng, Cố Chiêu Nghi liền dự định rời khỏi.
Nhưng trong nháy mắt cô muốn đứng dậy, Lệ Đế Minh đột nhiên dùng sức bắt lấy cổ tay của cô.
Lúc này cô mới cảm nhận được lòng bàn tay của người đàn ông này lại nóng bỏng như thế, nóng đến nỗi làm cả người của cô không khỏi run lên cầm cập.
Tiếp theo đó Lệ Đế Minh trực tiếp kéo cô lên trên giường, đồng thời giam cô dưới thân thể anh.
Lúc này trái tim của Cố Chiêu Nghi hỗn loạn, cũng luống cuống.
“Anh Lệ!"
Bởi vì sợ hãi, giọng nói của Cố Chiêu Nghi đều đang phát run.
Đối với Lệ Đế Minh đang say rượu mà nói, anh đã sớm đánh mất lý trí, hiện tại anh cũng chỉ muốn phát tiết cảm giác khô nóng ở trong người.
Mà trong khoảnh khắc anh không biết sống chết tiến gần về phía Cố Chiêu Nghi, Cố Chiêu Nghi cũng không quan tâm được cái gì khác, cô trực tiếp giơ một chân lên đạp Lệ Đế Minh.
Sau đó! cô nghe thấy phịch một tiếng!
Lệ Đế Minh liền lăn xuống giường!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...