CHƯƠNG 699
Nhìn thấy nhiều người xông vào như vậy, lông mày lá liễu của bà ta nhíu lại, khi đang chuẩn bị lên tiếng, người của cục cảnh sát căn bản không cho bà ta cơ hội mở miệng, trực tiếp đưa Thẩm Thiên Canh đi.
Thẩm Thiên Canh không lên tiếng, nhưng Tô Tình lại rất bất mãn, kéo quần áo của cảnh sát, sắc mặt đanh lại nói: “Cậu biết ông ấy là ai không?”
“Có người kiện ông ta, ông ta bị tình nghi dính líu đến bắt cóc, chúng tôi theo lệnh làm việc, lại với lệnh bắt giữ cũng đã ban xuống, bà Thẩm có gì thì nói với bên trên đi.
” Dứt lời thì dẫn Thẩm Thiên Canh đi.
Dính líu đến bắt cóc, ngoài tiện nhân Diệp Giai Nhi đó còn có thể là ai?
Tô Tình tức tới mức có hơi nghiến răng, gọi điện cho Tô Chính Quốc, kêu ông ta giúp, xem có thể thả Thẩm Thiên Canh ra ngoài không.
Nghe vậy, Tô Chính Quốc đanh giọng dạy dỗ, chuyện này chấn động trên mạng rồi, bên trên đã chú ý, còn thả thế nào được.
Không ra hồn, là bộ trưởng, vậy mà ngay cả chuyện như vậy cũng có thể làm ra! Hơn nữa vậy mà còn vì người tình mà làm ra hành vi muốn giết cháu của mình, mặt mũi này của ông ta đã bị mất sạch rồi.
Về đến nhà, Tô Tình đi tìm Thẩm Hoài Dương: “Chân của ba con đã như thế rồi, cũng coi như là trả giá cho chuyện lần này rồi, con nghĩ cách bảo lãnh ông ấy ra ngoài đi.
”
Dương Tuyết chết rồi, chân của ông ta lại như thế rồi, sau này ông ta cũng chỉ có thể ở bên cạnh bà ta, còn muốn đi đâu nữa?
Trước mặt Thẩm Hoài Dương bày đều rượu, anh đã không biết đã uống bao nhiêu rượu, đầu đang xoay, xung quanh đều đang quay, xoay tới mức anh đau đầu.
Mấy ngày này, anh buồn bực, đè nén, đau khổ, rượu trong kệ rượu đã ít đi một nửa, cảm thấy gân cốt của mình đều đau nhức.
Thẩm Trạch Hy kéo bà ta ra khỏi phòng sách: “Mẹ, người chết là con của anh cả con, anh ấy đã đủ đau khổ rồi, mẹ có thể đừng tìm chuyện vào lúc này được không?”
“Trạch Hy, người bị đưa đi là ba con, con nói lời này giống cái gì hả?”
“Lời con nói không ra làm sao, vậy chuyện ba làm giống cái gì, tự tạo nghiệt không thể sống, người ép ba đến bước này không phải là ba, còn là ai chứ?”
Tô Tình tức tới nỗi suýt nữa ngất đi: “Cái đồ khốn, ông ấy tốt xấu gì cũng là ba của con, có ai nói chuyện như con không?”
“Con biết ông ấy là ba con, con cũng muốn tôn trong ba, nhưng chuyện ba làm có thể khiến con tôn trọng được sao? Còn nữa, cũng đừng đi tìm anh cả của con nữa.
”
Một bên là người phụ nữ và đứa con anh yêu sâu đậm, một bên là ba của mình, anh ta bị kẹp ở giữa, làm sao có thể sống tốt được?
Tòa sắp mở phiên xử đầu tiên, ba bà ta sẽ không phái người xuống, mà Hoài Dương và Trạch Hy lại không thể trông cậy được, lúc này bà ta rất hận Diệp Giai Nhi.
Anh cả như vậy cậu nhìn cũng cảm thấy đau lòng, đúng sai của chuyện này bày ở đó, ai cũng không muốn phát triển như vậy!
Cậu muốn đi cứu ba, nhưng cậu làm sao cứu? Những chuyện ba làm, kêu cậu cứu thế nào?
Cứu người tự cứu mình, bản thân khiến mình rơi vào loại tuyệt cảnh đó, ai có thể cứu rỗi ông ta được!
Kiện Thẩm Thiên Canh ra tòa, tòa án sẽ mở phiên xét xử, thẩm tra vào mấy ngày sau, nhưng đối với chuyện xảy ra ở ban công, cô vẫn rất tò mò.
Trong lòng cô rất rõ, ba căn bản không phải là người tàn nhẫn, cho dù bắt cóc Dương Tuyết, ba cũng tuyệt đối không thể đẩy Dương Tuyết xuống.
Cho dù là đẩy Dương Tuyết xuống, ba cũng không cần thiết nhảy xuống, không phải sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...