CHƯƠNG 1365
“Chị tin thì là thật, nếu chị không tin, vậy đương nhiên là giả, tin hay không hoàn toàn phụ thuộc vào chị.
” Nhìn dáng vẻ nóng giận như này của cô ta, Lâm Nam Kiều chỉ cảm thấy thoải mái trong lòng, tâm trạng vui sướng.
“Đừng ở đây vòng vo!”
Lâm Nam Kiều cảm thấy người này thật sự bị thần kinh: “Tôi nói rồi, chị không tin, tôi không nói, chị lại ép tôi nói, chị có phải thần kinh xảy ra vấn đề gì không?”
Cảm xúc của Trần Bội Linh không ổn định, rất kích động, ánh mắt dừng ở trên người Cố Thanh Thành, nói từng câu từng chữ: “Nếu chuyện này là sự thật, tôi nhất định sẽ khiến anh biết hậu quả!”
Lời nói đó mang theo sự uy hiếp, mang theo sự cảnh cáo, còn mang theo hàn ý lạnh lẽo!
Nghe thấy lời này, cảm xúc của Cố Thanh Thành có hơi không điềm tĩnh được nữa, lông mày nhíu lại, tính tình của Trần Bội Linh, anh ta hiểu.
Nếu cô ta có thể nói ra câu nói này thì đại biểu hậu quả tuyệt đối sẽ rất nghiêm trọng, có thể dùng từ cực kỳ nghiêm trọng để hình dung.
Địa vị của Trần Bội Linh ở nhà họ Cố cao hơn anh ta, bất luận là ba hay mẹ, họ luôn phớt lờ lời nói của anh ta, nhưng nếu đổi lại là cô ta mở miệng, vậy thì nhất định sẽ đáp ứng yêu cầu!
Nếu Trần Bội Linh quậy chuyện này tưng bừng ra, ngày tháng sau này của anh ta làm sao có thể sống tốt được.
Tuổi tác của Cố Thanh Thành quả thật không nhỏ, nhưng trước giờ không có làm gì quá trớn, sống cuộc sống của một cậu chủ ăn chơi, nguồn kinh tế đều luôn đó ông cụ Cố quản lý.
Chỉ cần ông cụ Cố hạ lệnh một tiếng, nguồn kinh tế của anh ta sẽ bị đứt hoàn toàn, trên người không có một xu.
Vì vậy trong loại tình cảnh như lúc này, đầu óc của Cố Thanh Thành nhanh chóng vận chuyển, trong lòng đang nghĩ làm sao mới có thể hạ thấp tổn hại đối với mình xuống mức thấp nhất.
Trong lúc cân nhắc, Cố Thanh Thành đã chọn trả lời theo cách có lợi nhất đối với mình, trực tiếp mở miệng nói: “Tối hôm đó là cô ta câu dẫn anh!”
Lâm Nam Kiều cười lạnh thành tiếng.
Cô ta bây giờ ngược lại mới biết cái gì gọi là cắn ngược một miếng, chó cắn chó, một miệng lông.
“Nhưng anh thề, từ sau tối hôm đó, anh không có chạm mặt cô ta nữa, anh từng thề độc ở trước mặt em, cắt đứt toàn bộ quan hệ với tất cả phụ nữ! Câu nói này của anh là thật, tuyệt đối không phải giả, tối hôm đó anh cũng uống say nên mới bị cô ta dụ dỗ, em tin anh đi, Bội Linh!”
Cố Thanh Thành lập tức phát ra toàn bộ ưu điểm của anh ta, lời nói chân thành, ngoài mặt tràn ngập sự hối hận.
Ánh mắt của Trần Bội Linh chuyển sang Lâm Nam Kiều.
Lâm Nam Kiều nhìn bộ dạng hèn nhát đó của Cố Thanh Thành với ánh mắt khinh thường, trong mũi hừ một tiếng tỏa ra hơi thở lạnh lẽo: “Cũng không nhìn anh có điểm gì đáng để tôi dụ dỗ, anh đừng quên, là ai ở dưới bàn giấu mọi người cố ý cọ chân của tôi, anh không chê tôi buồn nôn, tôi nói ra còn chê buồn nôn đó! Xem ra công phu mở mắt nói dối của anh khá tốt!”
“Cô!” Cố Thanh Thành hằn học trừng mắt với cô ta.
“Sao dùng ánh mắt như vậy nhìn tôi? Có phải bị nói trúng tim đen của anh, cảm thấy không thoải mái không?” Lâm Nam Kiều cười không chút kiêng kỵ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...