Bách Lý Thần cái khác không được, chỉ có YY là đã xuất thần nhập hóa.
Phỏng chừng cho dù nàng bị Bách Lý Thương Mặc ức hiếp thế nào đi nữa, nàng cũng là có thể huyễn hoặc chính mình là các loại công quân công quân
Đây được gọi là tâm lý thoải mái.
Hiện thực trèo lên không được, vậy không thể làm gì khác hơn là hoang tưởng.
Hai người lần thứ hai bước trên đỉnh Lạc hà phong, liền có vô vạn tư vị nảy lên trong lòng
Bách Lý Thần kích động rất nhiều, như thế tiếp theo nên bắt cô cô lại, đã bắt được một nữa vậy cố gắng bắt được toàn bộ cô cô là được!! Được rồi, yêu cầu của nàng cũng không lớn lắm, chỉ cần có thể đem cô cô đặt lên giường là nàng cũng đủ thỏa mãn rồi
Bất quá, có được cũng có mất đi.
Một thần tu vi của nàng a!!
Nói không đau lòng chắc chắn là nói xạo, Bách Lý Thần không có hy vọng được trường sinh bất lão, thế nhưng nàng rất thích ngự kiếm phi hành.
Tu tiền, đều không phải tu thành tiên, mà là tu các loại tiên pháp bí thuật.
Nếu như nàng muốn thành tiên, vậy thì chỉ có thể là vì Bách Lý Thương Mặc mà thôi
Cô cô ở nơi nào, ta liền muốn đi nơi đó
Chỉ là hôm nay, chính ta nhưng lại biến thành người thường.
Muốn làm bạn với cô cô vĩnh cửu, như thế nào có khả năng đây?!
Đương nhiên, có lo lắng cũng là vô ích.
Thuyền đến đầu cầu tức thẳng, không phải còn có Thú Ca sao?!
Thú ca không được, vậy chỉ có thể nghĩ biện pháp khác
Bách Lý Thương Mặc nhìn đỉnh Lạc hà phong nguy nga, bên dưới là biển mây cuồn cuộn, chỉ cảm thấy tất cả chợt như mộng
Một ý niệm, hôm nay đã khác với hôm qua
"Cô cô, chúng ta nhanh một chút trở về đi!"
Bách Lý Thần tâm tình so với Bách Lý Thương Mặc khá hơn, nói như thế nào ta cũng không gấp, cô cô đã là người trong tay nàng, nàng dĩ nhiên là không gấp rồi
Vươn tay, hi vọng tràn đầy nhìn cô cô đại nhân.
"Hảo." Bách Lý Thương Mặc phục hồi tinh thần, nhìn Bách Lý Thần bàn tay, nhẹ nhàng nắm tay bước tới.
Nắm chặc ngọc thủ của cô cô, Bách Lý Thần chỉ cảm thấy hồn đều nhanh bay mất rồi.
Hắc hắc, nắm tay nương tử, chúng ta cùng nhau đi
Bách Lý Thần hăng hái bừng bừng đẩy cửa phòng mình ra, sau đó liền thấy một màn quỷ dị
Ba nữ tử, một người nam tử vây quanh một chỗ, chơi mạt chược?!
OMG, lẽ nào ta lại xuyên trở về?!
Nếu không phải mấy người này đều ăn mặc cổ trang, Bách Lý Thần thực sự sẽ cho rằng mình lại xuyên không về lần nữa
"Ngươi, các ngươi là ai?!" Bách Lý Thần chỉ vào mấy người trước mặt, rất là khiếp sợ.
Nha nha, ta căn bản là không nhận ra các ngươi a!
Bách Lý Thương Mặc cũng bất động thanh sắc bày ra tư thế đề phòng, ba nữ tử này, một người nàng cũng nhìn không thấu
"Tiểu Thần Thần, ngươi rốt cục đã trở về!"
Thú ca bị tam nữ tàn phá sắp thành người tàn tật rồi.
Bách Lý Thần không ở đây, để qua thời gian Chu Tước, Bạch Hổ kéo Thanh Long lôi kéo theo hắn đi đánh bài.
Hết lần này đến lần khác, cầm bài hắn cũng không thể nào thắng được, bằng không Chu Tước cùng Bạch Hổ sẽ tức giận mất.
Thậm chí, Thanh Long tỷ tỷ chuyên gia luôn luôn nhã nhặn hữu lễ ôn nhu vậy mà trên bàn mạt chược cũng bưu hãn muốn chết.
Làm một người nam nhân, hắn chỉ có thể nhìn trời rơi lệ mà thôi
Hôm nay, Bách Lý Thần rốt cục đã trở về, hắn có thể không cao hứng được sao?! Mấy vị nữ thần thú này không phải vì muốn nhìn thấy Bách Lý Thần cùng Bách Lý Thương Mặc mà đến đây sao?! Hiện tại chính chủ cũng đã trở về, hắn cũng có thể được giải thoát rồi
"Thú….Thú ca?" Bách Lý Thần ngẩn người, hình dáng thật sự của Thú Ca lại là bộ dáng này, một bộ lông mi đen thô dài.
Thực sự là rất có mỹ cảm!! Chịu đựng cảm giác muốn cười, nàng nói “ Mấy vị này là….”
Thú ca mở miệng đang muốn nói gì đó liền bị Chu Tước trừng một cái “Ngươi chính là Bách Lý Thần?"
"Ngạch, là ta." Bách Lý Thần lui phía sau một bước.
Vị mỹ nữ này thật sự quá cường hãn, chính mình phải dựa vào cô cô nhà mình để có cảm giác an toàn mới được
"Vậy ngươi có phải hay không là Bách Lý Thương Mặc!" Chu Tước nhìn một chút đằng sau không nói lời nào Bách Lý Thương Mặc.
Sau đó lại nhìn qua Bách Lý Thần, gật đầu: “ Ánh mắt của ngươi cũng khá tốt!”
Hắc hắc, dĩ nhiên, yêu cầu của ta rất cao
Người bình thường ta còn không thèm!
"Đa tạ khích lệ, đa tạ khích lệ." Khen Bách Lý Thương Mặc vậy không phải là cũng khen ta sao?! Bách Lý Thần đối với ba người này đề phòng cũng biến mất, cảm giác đầu tiên là hồng y nữ tử này càng nhìn càng thuận mắt
Chu Tước khoát khoát tay, hiển nhiên bộ dạng Bách Lý Thần đắc ý nàng cũng không nói gì “ Ta ư?! Là nương tử của tử rùa.” Chỉ chỉ một bên Thú Ca “ Ân, hắn là tướng công của ta.
Mà vị bên người ta đây..ân..
cũng là nương tử của hắn.
Ngươi hiểu chưa?!”
Một thân lục y hàm súc Thanh Long tỷ tỷ hướng hai người cười cười, "Mấy ngày này phiền phức các ngươi chiếu cố tướng công nhà của ta."
Thiên lôi a! Đây thật là thiên lôi cuồn cuộn nha!
( Trời ơi!! Đây thật sự là sét đánh ngang tai nha!!!)
Bách Lý Thần thế nào cũng nghĩ không tới Thú ca là người đã kết hôn.
Hơn nữa là một lần cưới hai người.
Nhìn nhìn bạch y nữ tử đang ngồi kế bên, phỏng chừng không xa cũng thành người thứ ba cho xem
Thú ca hỗn đản này, cư nhiên tìm được hai người lão bà như hoa như ngọc, thật không có thiên lý a! Đây hai vị lão bà lớn lên xinh đẹp cùng với cô cô của ta là cùng một cấp bậc nha.
Thú Ca đây là cái vận hên gì vậy?!
( Nguyên văn: Thú ca đây là cái vận cứt chó gì vậy?!)
Vốn có cho rằng Thú ca giống như ta vậy ngoại trừ suy nghĩ bậy bạ cũng chỉ có suy nghĩ bậy bạ, không nghĩ tới nhân gia người ta là thâm tàng bất lộ
Hai tay đều bắt được, hai tay đều chụp được aa!!
"Kỳ thực, chúng ta còn chưa có thành thân —— aaa —— "
Thú ca vừa mới nói được nữa câu đã bị sát khí trên người hai nàng bức lui, cuối câu đại khái chỉ có mình hắn nghe được
"Khái ——" Thú ca khàn khàn tiếng, sau đó mới chăm chú bắt đầu quan sát Bách Lý Thần "Di, Tiểu Thần Thần, ngươi không phải cùng cô cô đại nhân của ngươi đi hưởng tuần trăng mật sao? Thế nào chỉ chớp mắt tu vi hoàn toàn biến mất?!"
Thú ca nhìn về phía Bách Lý Thương Mặc, trong mắt có một tia bất mãn, ngay cả một Kim Đan kỳ tiểu bằng hữu đều bảo hộ không được, Bách Lý Thương Mặc, ngươi làm ăn kiểu gì vậy?!
"Cái này là ngoài ý muốn." Bách Lý Thần kỳ thực rất muốn nói với Thú ca là Mộc Tử Khê làm.
Nhưng Bách Lý Thương Mặc ở phía sau, nàng cũng sẽ không nói ra, "Ta biết Thú ca ngươi nhất định có biện pháp, phải không?"
Bách Lý Thương Mặc hiển nhiên đối với chuyện Bách Lý Thần thụ thương chính nàng rất là hổ thẹn, tiến lên phái trước dùng thân thể ngăn Bách Lý Thần ở phía sau “ Chuyện này để chính ta nói.”
Tỉ mỉ nói lại sự tình từ lúc bắt đầu, đương nhiên là ái tình các loại đều cắt bỏ “ Hôm nay, nếu có biện pháp giúp Thần Nhi tu tiên lần nữa, Thú ca, xin nói cho ta biết!! Mặc kệ có trắc trở thế nào, ta nhất định sẽ làm được”
Lần này Bách Lý Thương Mặc trong miệng 'Thú ca' đã là không như trước đây trêu chọc cùng trêu đùa, mà là rất tôn trọng hô.
Dù sao Huyền Vũ làm thần thú, sống nhiều năm như vậy ăn cơm so với chính mình hít thở còn nhiều hơn
Có chút biện pháp mình không biết, bọn họ sẽ nhất định là biết đến.
"Cô cô ——" Bách Lý Thần cho tới bây giờ chưa thấy qua Bách Lý Thương Mặc ăn nói khép nép như thế, trong lòng vừa cảm động vừa chua xót.
Nhìn về phía Bách Lý Thương Mặc, ánh mắt ôn nhu như nổi lên một tầng sương mỏng
Thú ca ở trong lòng trắng mắt liếc Bách Lý Thần một cái.
Đúng là đồ vô dụng, còn chư có công cô cô nhà người đã thụ đến như vậy.
Đây nếu lên giường rồi, chẳng phải là vĩnh viễn không thể xoay người được sao?!
Tuy rằng ta cũng không trông cậy vào ngươi có thể làm công, nhưng mà ngươi cũng đừng có thụ ra đến như vậy chứ!!
Thú ca chỉ có thể tiếc rèn sắt không thành thép.
"Kỳ thực, biện pháp cũng không phải không có!" Thú ca sửa đi nhu nhược hình tượng, lưu manh tức giận cười nói, ngón giữa cùng ngón trỏ tay phải thỉnh thoảng gõ nhẹ mặt bàn.
“ Chỉ là, không biết ngươi có chịu hi sinh hay không?!”
Thú ca trong ánh mắt hiện lên một tia giảo hoạt, rất nhanh liền tiêu thất hoàn toàn
Tiểu Thần Thần, Thú ca ta cuối cùng là muốn giúp ngươi, đều không phải sao?
Ngươi không đủ lực, Thú ca ta không thể không cấp lực a!
Ta không hy vọng ngươi bị giống như ta a!!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...