"Thanh Long tỷ tỷ?"
Không thể nào, nàng thế nào cũng tới đây?! Vựng, ngày hôm nay là cái ngày gì vậy, muốn tới bắt một người tới được rồi, ngày Tứ đại thần thú đoàn tụ sao?!
"Tiểu Bạch, vì sao không nói cho ta biết …hắn trở lại?!” Thanh Long thanh âm rất nhẹ, làm cho người ta có một loại cảm giác thoải mái.
Thế nhưng phương diện này cũng rất chân thật đáng tin
"Thanh Long tỷ tỷ, hắn là đã có Chu Tước, tỷ hà tất gì phải như vậy?!” Bạch Hổ thật sự là không hiểu nổi, Thanh Long từ nhỏ đến lớn đều giống như đại tỷ của nàng, thế nào hết lần này đến lần khác trong chuyện với Huyền Vũ đều giả vờ ngớ ngẩn.
Rõ ràng bị hắn ăn đến xương cũng không còn rồi bỏ chạy, thế mà một chút ý tứ muốn hắn phụ trách cũng không có.
Tỷ cần gì phải quan tâm cái kẻ phụ lòng này?! Xem như hắn đã chết mà quên đi
"Tiểu Bạch, chuyện tình cảm, không thể vài ba lời có thể nói hết!” Thanh Long bất đắc dĩ lắc đầu “ Đây đều là chuyện đã định trước, cho dù ngươi là thần thú cũng không thể nào tránh được…” Ý vị thâm trường nhìn Bạch Hổ liếc mắt một cái, Thanh Long cười cười xoay người liền không thấy bóng dáng
Bạch Hổ biết, Thanh Long tỷ tỷ chính là đi tìm cái tên rùa kia
Thế nhưng, Thanh Long tỷ tỷ trước khi đi có nói một câu, đó là có ý gì?!
Không nghĩ ra, thực sự là không nghĩ ra.
Bạch Hổ ngẫm lại, hiện tại cũng không nghĩ nhiều, thẳng thắng chạy theo xem náo nhiệt đi a, nhị nữ tranh phu nha!!
Nghĩ là liền làm, hướng phía các nàng rời đi mà đuổi theo.
"Tử rùa, ngươi định đào đi đâu?!" Chu Tước nói nhỏ nhẹ rồi cười lạnh, nhìn Huyền Vũ bị chính mình trói thành một đống, đắc ý nói, " Bị roi trói tư vị như thế nào?! Trước đây thế nhưng trói không được ngươi, xem ra tu vi của ngươi bị giảm sút rất nhiều.”
"Trời ạ, ngươi rốt cuộc muốn thế nào a!" Thú ca thực sự muốn khóc nói “ Ta sẽ không xin lỗi ngươi đâu!!” muốn nói cũng phải nói cho đúng, hắn có xin lỗi cũng phải xin lỗi Thanh Long, còn ngươi chơi cái trò náo nhiệt gì đây?!
"Ngươi là không xin lỗi ta, nhưng thế này là sao đây? Ngươi không tiếp thu ta, là không được!!!" Hướng về phía Huyền Vũ giơ giơ lên nắm tay, " Nói, ngươi tiếp thu hay không tiếp thu?! Tiếp thu, chúng ta tất cả đều cùng nhau.
Không tiếp thu, ta đánh cho ngươi tới khi tiếp thu thì thôi!!”
Ngươi đây là muốn vu oan giá hoạ a! Huyền Vũ thực sự là muốn nước mắt tuôn rơi.
Chu Tước này từ nhỏ đã khi dễ hắn, sinh khí đánh hắn mà hài lòng cũng đánh hắn.
Cuối cùng đánh ra thành nghiện, cư nhiên còn muốn thành thân với hắn, trời ạ!!! Thành thân để rồi cho ngươi danh chính ngôn thuận ngày nào cũng đánh ta sao?! Thì ta vốn là rùa, nhưng mà đỡ hai ngày ba bữa bị quánh thiệt là chịu không nổi, còn muốn phạt?!
"Không có khả năng, ta đã có Thanh Long tỷ tỷ rồi." Huyền Vũ thấy Chu Tước mặt đen lại nắm chặt nắm tay tức giận, liền lập tức hét lên “ Trước đây ta là nghĩ không thông, hiện tại nghĩ thông rồi.
Ta là nam nhân, ta sẽ phải phụ trách, ngươi nói đúng không?! Ngươi sẽ không cùng Thanh Long tỷ tranh giành, đúng không?!”
Dù gì hiện tại, Thanh Long tỷ không có ở đây, trước tiên mượn danh nàng một chút
Chu Tước sửng sốt, nàng không nghĩ tới Huyền Vũ lại nói như vậy.
Vì thế có chút trở tay không kịp, bất quá ngược lại vừa nghĩ đến, ta đều theo đuổi ngươi vạn năm rồi, ngươi nói cùng Thanh Long ở cùng một chỗ, thì ta sẽ phải buông tay, dựa vào cái gì chứ?
"Ta sẽ không cùng Thanh Long tỷ tỷ tranh giành.
Vì vậy, có của nàng kiêu ngạo nên ta làm thiếp.
Lúc này ngươi còn phản đối sao?!”
Chu Tước đối với Thanh Long đó là một chút phiến diện cũng không có.
Có lẽ nói đối với Thanh Long mà nói, nàng từ nhỏ liền rất bội phục, chỉ cần không phải là cái con cọp mẹ kia, tất cả đều có thể
Thú ca ngây người, vậy mà cũng được sao?!
Ba vợ bốn nàng hầu, như thế tiện nghi dành cho ta? Phi phi phi, sai, Thú ca ngươi xuống đất dùm đi!!.
Ngươi thế nào có thể nghĩ như vậy? Ngươi là nam nhân trong thế giới bách hợp, vì vậy ngươi phải là rất cảm thấy xấu xa đi.
Thế nào còn có thể vui vẻ trong tâm như vậy?! Lấy chấp niệm hoa bách hợp của ngươi, ngươi không phải là nên hi sinh tất cả sao?!
Ngươi từ nhỏ mộng tưởng, đều không phải là Thanh Long, Bạch Hổ và Chu Tước đi theo hướng bách hợp sao?!
" Đây….
Đây cũng không phải là quá ủy khuất cho ngươi sao?! Ta hà đức vô năng…..” Huyền Vũ nói rất nhẹ nhàng uyển chuyển.
Ngươi nữ nhân bưu hãn như vậy, ta thực sự là ăn không tiêu a!!
"Hanh, ngươi biết thế là tốt rồi!" Thấy tên rùa cuối cùng cũng nói được một câu dễ nghe, Chu Tước tâm tình liền hảo, "Đã như vậy, chúng ta cứ quyết định như vậy đi!!”
"Ngạch, nhanh như vậy?" Thú ca mặt liền trắng bệch, không nên a!!
" Sao?! Không hài lòng?! …..
người nói được không, Thanh Long tỷ tỷ??” Chu Tước đắc ý nhìn ra phía sau, liền thấy Thanh Long một thân thanh y đạm nhiên đứng đằng sau
"Xác thực như vậy." Thanh Long hướng phía Huyền Vũ nhìn thoáng qua, trong ánh mắt nói không nên lời phức tạp.
Bất quá chỉ là thoáng qua, "Huyền Vũ cũng không phải tiểu hài tử, có một số việc xác thực không nên lại chạy trốn, ngươi nói phải không?"
Thú ca khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt thành một mảnh, đến cặp lông mày cũng nhíu lại “Thanh Long tỷ tỷ, nói là đúng”
Nếu như đối với Chu Tước, đối với Bạch Hổ, hắn còn có thể cưỡng lại.
Thì đối với Thanh Long, thực sự là rất vô lực.
Trước tiên không nói đến quan hệ của hai người, hay là uy nghiêm Thanh Long dưỡng thành tử nhỏ tới lớn khiến hắn không dám phản bác.
Nguyên nhân chính là, hắn năm đó sau khi hai người say rượu loạn x bỏ trốn mất dạng
Không dám đối mặt nha, không dám đối mặt!
Thế nhưng, thoát được một thời, trốn không thoát một đời.
Ngươi xem, kết quả cũng bị nắm tới rồi?!
Thú ca phiền muộn rối tinh rối mù, nghĩ không ra ta đến trái đất này, cư nhiên lại phá hủy đường hoa bách hợp của các thần thú, ngươi muốn ta làm sao chịu nổi đây?!
"Thế nhưng, thực lực hiện tại của ta đã không thể nào quay trở lại thần giới!!” Thú ca nhớ tới điểm ấy, bật người vui vẻ, bất quá vẻ mặt vẫn giả bộ là rất lo lắng
"Đừng lo, ngươi cũng chưa cần trở về thần giới, để các nàng xuống ở cùng không phải rất tốt sao?!”
Bạch Hổ đứng đằng sau nhìn nói, trong lòng thầm mắng tên rùa vận khí tốt, hết lần này đến lần khác lại không biết quý trọng.
Đã như vậy, lão nương ta sẽ ‘giúp’ ngươi một chút.
“ Dù gì hiện tại, nhân gian cũng rất náo nhiệt.
Bằng không, ngươi cũng không vì vậy mà vui đến quên hết trời đất.
Ngươi nói đi thử xem?! Còn tới thanh lâu chơi đùa… phải không?!”
Huyền Vũ tức giận đến muốn lột da Bạch Hổ.
Cái nữ nhân ác mồm này, ngươi là cố ý!!!
Chu Tước vừa nghe, còn có chuyện này?!
Lôi kéo Huyền Vũ cái lỗ tai, giận dữ hét, "Còn không phải đã thành thân rồi sao?! Còn dám đi thanh lâu, ngươi thật to gan!!”
"Oa, đau đau đau, ta không có đi a, ta chỉ bất quá là theo Ngư Tuyết kiếm vào đó thôi." Thú ca quyết định bán đứng Ngư Tuyết
"Ngư Tuyết, thượng cổ thập đại danh kiếm? Nàng dù gì cũng là thần khí, thế nào cũng sẽ lưu lạc đến nơi đó?" Nói chính là Thanh Long, cau mày, tựa hồ nhớ tới cái gì, sau đó nhìn Huyền Vũ nói: "Mấy năm nay, ngươi đến tột cùng là sống ra sao?"
Thú ca biết giấu cũng không được, thẳng thắn một năm một mười cung khai toàn bộ.
Kỳ thực vào năm bốn người vung tay, Thú ca liền vứt xác rùa bỏ chạy, không nghĩ tới thực sự mất đi xác rùa.
Sau đó hắn tìm một địa phương để khôi phục lại, không ngờ một lần nghĩ ngơi chính là ngàn năm trôi qua, chính mình cũng lâm vào ngủ say tới năng lực để đánh vỡ phong ấn cũng không có
Thực sự, hắn đâu phải bị thần đế phong ấn? đây chính là tự làm tự chịu, chỉ là chuyện tình không hay ho này hắn cũng không định nói cho Tiểu Thần Thần biết mà thôi, vì vậy liền thổi da trâu ( nói phóng đại lên)
Lúc gặp gỡ Tiểu Thần Thần, rồi tới Bách Lý Thương Mặc, cùng với hiện tại Tu Chân Giới mọi sự tình đều nói ra.
"Thì ra là thế." Thanh Long như có chút suy nghĩ.
"Cái kia Tiểu Thần Thần sẽ không phải là kẻ thông đồng gì với ngươi chứ?" Chu Tước cũng không dễ bị lừa gì, cảnh giới nói
"Thế nào khả năng đó, Tiểu Thần Thần trong lòng nàng chỉ có cô cô nhà nàng.
Nhân gia người ta là cô chất luyến!! Huống hồ, ngươi cũng biết ta làm sao dám có ý đồ này được chứ?!” đều cùng các ngươi day dưa một chỗ, ta còn rãnh đi trêu chọc người khác sao?!
"Hảo, đã như vậy, để cho ta tới kiến thức nàng Bách Lý Thần này." Chu Tước hiển nhiên không hoàn toàn tin tưởng Huyền Vũ nói, tất cả phải muốn nhìn mới biết được, vô đồ vô chân tướng.
"Tấm tắc, tử rùa, ngươi nhưng thật ra sống khá tốt a!!” Bạch Hổ không quên đả kích tên rùa “Bách Lý Thần, Bách Lý Thương Mặc? Hảo!! ta cũng đi nhìn xem một chút, ái tình của hai nữ tử này làm sao mà kinh thiên động địa!!” nàng là hạ quyết tâm, phải xem những ngày Huyền Vũ bị áp bách, dù gì hiện tại chính nàng cũng quá nhàn rỗi
Tam đại thần thú đã nói như vậy thì liền quyết định rồi.
Về phần Huyền Vũ?! Nơi này hắn dám có tiếng nói sao?!
Bất quá, cũng bởi vì Tam đại thần thú tới thăm, mà Bách Lý Thần xem như trong họa có phúc
Đương nhiên, việc này nói sau.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...