“Oài, chủ nhật này hẹn hò đi vợ ơi!”
“Không, bận làm đề cương rồi.”
Hắn ỉu xìu, xụ cái mặt ra.
Một lúc sau quay lại với cái bờm tai mèo trên đầu, nắm hai bàn tay lại, kề sát hai má của mình.
Kêu:“Nyaaaaaa~ Chủ nhân a~ mau mau dắt Hưng đi dạo nào nyaaaa~”
Kết quả, Kha Tuấn không những chẳng động lòng, ngược lại còn gỡ cái bờm ra, dùng đầu gối bẻ làm 2.
Phi cho ánh mắt cảnh cáo.
“Chim cút. Tớ đang bận làm để cương, không chơi.”
Bị hất cho một xô nước đá, Cảnh Hưng khóc không ra nước mắt mà!!! Bĩu bĩu cái môi, lè lè lưỡi ra điệu ta không thèm rồi bỏ đi.
Ngó thấy hắn lủi thủi đi mất, Kha Tuấn đưa tay che miệng kìm nén tiếng cười, tay vỗ vỗ đùi bôm bốp.
“Kawaii!!!”
Xong, đam mê nam sắc quá cũng không tốt, tiếp tục việc đang dở dang.
“Này, nếu mà vợ không đi cùng, Hưng sẽ tự sát đấy.” - Hắn bất thình lình từ sau lưng cậu nói.
Ôi mà ơi giật mình!!! Có thể nào tên này như người vô hình thế chứ!!
“Thế hả, quan tài đang giảm giá đấy.” - Nói xong Kha Tuấn cười ngả ngớn trêu đùa.
Hắn cầm quyển sách trên tay Kha Tuấn, ném xuống, lặp lại động tác giữ bả vai cố định cậu, sắc mặt Cảnh Hưng rất khó coi.
“Vợ hết yêu chồng rồi à?”
“Sao phiền thế nhỉ!” - Nói xong cậu cũng phát cáu, cúi xuống nhặt lại sách.
“Vậy chia tay.”
Liếc nhìn tờ lịch, hôm nay là cá tháng tư, tên này đùa cũng đừng có lộ liễu thế cơ chứ! Hừm, tính đọ độ lầy sao? Đúng là trẻ con mà!
Mặc kệ, Kha Tuấn tiếp tục làm đề cương, tận khi thư viện đóng cửa nhắc cậu rời đi mới dừng.
Giờ đã 7 giờ tối, rút điện thoại ra, gọi cho cô em gái thì nó nhắn lại là ăn chực nhà bạn, đành lắc đầu nguây nguẩy về nhà.
Lúc sau, điện thoại lại vang lên. Là con mèo to bự Cảnh Hưng gọi đến.
“Vợ không thương chồng nữa à...”
“Lúc chiều nổi khùng với tớ, chưa tính, giờ lại muốn gì?”
“Hết yêu chồng, chồng chả thiết sống, giờ chồng chỉ muốn đập đầu vào thứ gì đó để chết thôi.”
“Này!!! Cá tháng tư cũng đừ---”
Chưa nói xong đã thấy tiếng “Rầm” từ bên kia truyền đến. Tim cậu hẵng đi một nhịp, chạy vội tới nhà hắn.
Nói là nhà cũng không hẳn, chỉ là hắn đi thuê nhà trọ, hắn không thích ở với gia đình.
Đến rồi, mới gõ nhẹ mà cửa đã mở, đi tới gọi mấy cũng chẳng ai đáp.
Lục xục khắp ngóc ngách cũng chẳng thấy đâu!
Lại mở điện thoại, thấy đã tắt từ lâu, nhấn gọi lại cũng chẳng thấy!!!
Cái tên điên này!!! Đừng nói hắn tự sát thật chứ!!!! Cái tên này!!
Cố níu lấy hi vọng nhỏ nhoi rằng hắn đang đùa cậu, gọi thêm vài tiếng nữa cũng chẳng ai đáp.
Bất lực khụy xuống nền gạch cứng ngắc.
“Cái thằng điên kia còn dám núp sau cửa nữa!!! Mau ra đây!!!”
Hắn cười khì khì đi ra... giật cả mình đi đến ôm cậu thật chặt, gấp gáp hôn nhẹ lên mi mắt hắn, cái lưỡi cẩn thận lau đi từng hạt lệ.
“Chỉ là đâm đầu vào gối tự sát rồi ngã bịch cái lên giường thôi mà.. Ôi ô nín đi mà... huhu Hưng khóc theo bây giờ... Cá tháng tư đùa chút thôi mà... này đừng có khóc nữa...”
Cậu chẳng buồn trách cái tên khốn nạn kia làm gì, hai tay níu chặt lấy áo hắn khóc cho hả dạ.
“Lần sau mà còn... còn đem mạng ra đùa.. đùa... tớ giết cậu...”
“Mâu thuẫn chưa kìa.”
---- Kết thúc chuyện 1 về cp Cảnh Hưng x Kha Tuấn------
Chưa hết:3
Chương tiếp theo là chuyện 2: cp Vũ Kiến x Hải Đăng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...