Tiểu Tuyết sợ hãi, hét lớn gọi tên Vũ Khanh.
Nhưng xoáy nước càng ngày càng lớn, những bóng đen ngày càng tiến lại gần bọn họ.
Đám thủy quái này di chuyển quá nhanh, chính Vũ Khanh cũng không phân biệt nổi đâu mới là thực xác của bọn chúng.
Nhìn thấy Vũ Khanh đang gặp nguy hiểm, Tiểu Tuyết muốn dùng thuật ngự kiếm để bay qua đó.
Nhưng ngoại trừ lý thuyết thuộc làu làu ra, thì Tiểu Tuyết chưa bao giờ thực hành thành công.
Thời khắc nguy hiểm, Thanh Long kiếm thực sự đã bay lên, Tiểu Tuyết điều khiển nó đến chỗ Vũ Khanh, cứu được y lên thuyền.
Vũ Khanh dựa vào thính giác nhạy bén, nghe ra được vị trí của thủy quái, sau đó chỉ cho Tiểu Tuyết.
Cô ta điều khiển kiếm đâm tới hướng chỉ định, chém đứt liên tục mấy chục con.
Cuối cùng đám thủy quái gây hại đã bị Tiểu Tuyết, và Vũ Khanh hợp sức tiêu diệt toàn bộ.
Thủy quái vừa bị tiêu diệt, Vũ Khanh và Tiểu Tuyết được coi như ân nhân tiếp đãi chu đáo.
Ở được vài hôm thì Liêm Đông sau khi giải quyết mọi việc ở trấn Tam Định, cũng cùng hai người đến Tư Thành.
Chỉ là lần này không thấy Tiểu Tuyết và bà lão đâu, hắn ta còn có chút lo lắng.
Sau khi biết được, người xinh đẹp đứng trước mặt mình chính là bà lão già nua.
Hơn nữa thân phận thật sự, lại là Đại tướng Quân Vũ Khanh uy danh lừng lẫy, thì vô cùng kinh ngạc.
Bấy lâu luôn hâm mộ nữ nhân tài giỏi này, không ngờ có ngày gặp mặt, được làm đồng đội vào sinh ra tử.
Lại càng không ngờ người này xinh đẹp vượt sức tưởng tượng.
Liêm Đông chăm chú nhìn Vũ Khanh, đôi mắt tròn xoe vừa nhìn cũng biết là đang mê mẩn.
Tiểu Tuyết vốn đã không ưa kẻ này, bây giờ còn muốn nổi tính háo sắc, liền mắng cho hắn ta một trận.
Liêm Đông cũng không phải dạng vừa, hắn cho rằng Tiểu Tuyết đang ghen tị với mình.
Dọc đường đi không ngừng lải nhải trêu chọc.
Tuy hai người khắc khẩu nhưng dọc đường đi rất vui vẻ, đột nhiên dưới sông Thủy Tạ có biến động.
Chiếc thuyền lớn đột nhiên rung lắc dữ dội, mọi người bị va đập vào thuyền, ai nấy cũng cảm thấy sợ hãi.
Thuyền bỗng chốc ngừng lắc lư, mặt nước yên lặng đến đáng sợ.
Vũ Khanh đỡ Tiểu Tuyết dậy, sau đó thăm dò xung quanh.
Sâu dưới lòng nước có 1 bóng đen lớn, sau đó một chiếc xúc tua lớn bám chặt lấy thuyền, không ngừng rung lắc.
Vũ Khanh cố lấy lại thăng bằng, dùng kiếm chặt đứt xúc tua, nhưng chỉ một lúc sau, từ chỗ vết cắt lại mọc ra một cái mới.
Tiếp đó thuyền bị xé toạc bởi những chiếc xúc tua khổng lồ.
Chiếc thuyền bị vỡ đôi, gần trăm người chơi vơi giữa dòng nước.
Vũ Khanh cố lấy lại bình tĩnh, tìm Tiểu Tuyết khắp nơi, nhìn thấy từng người bị thủy quái kéo đi, cô càng thêm lo lắng.
" Liêm Đông! Ngươi cứu người trước, ta tìm cách tiêu diệt thủy quái."
Liêm Đông không dễ dàng gì mới cứu được mấy chục người lên mấy tấm gỗ nổi.
Ở trong nước tiêu diệt thủy quái không dễ dàng, Vũ Khanh chỉ có thể tìm Tiểu Tuyết trước.
Lặn xuống nước, Vũ Khanh nhìn thấy Tiểu Tuyết đang vùng vẫy, lại dần mất sức mà chìm xuống.
Vũ Khanh bơi đến chỗ Tiểu Tuyết, truyền khí qua miệng, sau đó cố hết sức đưa cô lên mặt nước.
Nhưng chân của Tiểu Tuyết lại bị thủy quái kéo lại, Vũ Khanh dùng kiếm, cố chặt đứt xúc tua.
Nhưng ở sâu dưới nước cô khó mà hành động, cũng không thể dùng hết sức lực.
Kiếm chém vào xúc tua, thủy quái bị đau nên rụt vòi lại, kéo theo Tiểu Tuyết xuống dưới, Vũ Khanh cũng nhanh chóng bơi theo..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...