Chiến Và Hòa



Note: Chữ in nghiêng = Xà Ngữ

Ai Cập, bờ nam Địa Trung Hải.

Đi qua vùng đất trũng Qattara (1), vượt qua ốc đảo Siwa (2), trên đường còn có thể nhìn thấy thành phố Istanbul (3) cùng thành phố Basur công nghiệp phát triển, tiếp đó là đến vùng đất Libya mênh mông sa mạc.

Voldemort mang theo Nagini rời quần đảo Anh Quốc, từ Orléans (4) đến Milan, từ Sarajevo (5) đến Athen, sau đó lướt qua Địa Trung Hải, hướng thẳng Ai Cập. Địa điểm Voldemort lựa chọn là dựa theo trình tự lịch sử huy hoàng của thế giới Pháp thuật cổ đại mà đi, tuy vậy, hắn thu hoạch được không ít những điều bất ngờ, tỷ như khoa học kỹ thuật ngày càng tiến bộ không ngừng của thế giới Muggle.

Hắn bắt đầu chuyến du hành từ lãnh thổ Ai Cập, thấy nơi nơi đều là giếng dầu, không khỏi nảy sinh sự hiếu kỳ từ tâm hồn tưởng chừng đã không còn hứng thú với cái đẹp. Theo như hắn thấy, những sản phẩm của Muggle đều rất dễ phá bỏ, nhưng không hề nghi ngờ, thứ chất lỏng đen sì đó chính là năng lượng vô cùng quan trọng mà giới Muggle phải dựa vào đó để sinh tồn. Ai Cập không có nhiều quái vật pháp thuật như Hy Lạp, những người ở đây đều tôn thờ thần linh, không có nhiều Pháp sư, thầy tư tế, nhưng lại có được tài phú mà Hy Lạp không thể nào sánh được. Chính điều này quyết định sự khác biệt trong cuộc sống của Pháp sư Ai Cập và Pháp sư Hy Lạp.

Sự chênh lệch này khiến Voldemort mơ hồ có một suy nghĩ mới: Làm cách nào để khống chế được những lợi ích Muggle tạo ra? Không hề nghi ngờ, chỉ cần vàng ở nơi này cũng đủ để lập ra một thế giới Pháp thuật mới. Nhưng trước mắt, ý tưởng này mới chỉ trong suy nghĩ, hắn cần nhiều thời gian hơn để xác định lộ trình và những việc cần làm. Tuy rằng Hiệp hội Pháp sư Quốc tế đã lập điều luật ngăn cách thế giới Pháp thuật với giới Muggle, nhưng thứ này đối với hắn hoàn toàn vô dụng. Chỉ cần hắn muốn làm, chưa một ai có thể ngăn cản.

“Tất cả Kim Tự Tháp đều ở bên bờ sông Nile! Ở đây chẳng có thứ gì cả!” Nagini vẫn không hiểu sao Voldemort lại dừng ở sa mạc lâu như thế, “Ta sắp bị nắng sa mạc nướng thành rắn khô rồi!” Lời này quả thật là có chút nói quá, nhưng nó thể hiện con rắn chán ghét sa mạc đến thế nào. Thực ra, Voldemort đã ếm cho nó không chỉ một bùa chú bảo vệ, giúp nó có thể du đãng khắp nơi mà không bị bất cứ Pháp sư hay Muggle nào phát hiện.

“Chẳng lẽ ngươi muốn ăn Sphinx (6)?” Voldemort cười nói. Dọc đường đi, con rắn đã bắt được không ít quái vật pháp thuật quý hiếm, đặc biệt là ở Hy Lạp. “Ta tưởng Chimera, thú đầu ưng mình sư tử, đầu người mình sư tử đuôi bò cạp đã đủ thỏa mãn khẩu vị của ngươi rồi chứ.”

“A, đừng nhắc đến chúng nữa! Hương vị quá tệ!” Con rắn lắc mạnh cái đầu hình tam giác. “Ta mất bao nhiêu công sức mới bắt được chúng, nhưng ta vẫn thích nhện tám mắt hơn.” Nhện tám mắt thích những nơi âm u, ẩm ướt, sa mạc chắc chắn là nơi chúng không thể có mặt nhất – đây mới là nguyên nhân Nagini không có kiên nhẫn ở lại.


“Đừng nóng vội, nhất định sẽ gặp chúng.” Voldemort nghe được tên con quái vật kia liền lập tức nghĩ đến Rừng Cấm Hogwarts, nhưng hắn không nói ra, nếu không, thú cưng của hắn sẽ nửa đường đòi về Anh Quốc mất. “Ta vừa có một ý tưởng mới, ta chỉ đang suy nghĩ nên thực hiện nó bằng cách nào thôi.”

“Ngươi có bao giờ thiếu ý tưởng mới.” Nagini thuận miệng trả lời, cũng thuận miệng oán giận, nếu không nó thật sự bị không khí khô nóng cùng cát vàng bỏng rát nơi này làm cho nghẹt thở mất. “Được rồi, không quấy rầy ngươi nữa, tiếp tục đi.” Nói xong, nó lẩn vào trong cát, chớp mắt đã không thấy đâu nữa.

Voldemort lắc lắc đầu, tiếp tục ẩn thân đi tham quan giếng dầu cùng những công trình liên quan. Hắn không cần hiểu rõ nguyên lý hoạt động của chúng, mà chỉ muốn tìm hiểu quá trình từ dầu đến vàng. Bởi vì tuyệt đối sẽ không có chuyện hắn tự mình đi đào dầu mỏ, sẽ có rất nhiều người tình nguyện làm chuyện này cho hắn.

Việc này mất khoảng một tháng. Từ xe chở dầu đến phòng điều khiển, lại từ nơi giao hàng đến trung tâm giao dịch, Voldemort không thể không thừa nhận, dây chuyền sản xuất này vô cùng xuất sắc, trái ngược hoàn toàn với nền công nghiệp lạc hậu của đại đa số người trong thế giới Pháp thuật. Đương nhiên, đây chỉ là nói trên phương diện kỹ thuật, bởi vì không thể đánh đồng hàng hóa của thế giới Pháp thuật mới Muggle.

Đến khi lần nữa trở lại sa mạc Sahara vừa lúc đêm đen không chút ánh sáng. Voldemort lướt nhẹ qua những đường nét mờ ảo của những cồn cát, trầm giọng gọi Nagini, trong đầu vẫn nghĩ đến những thứ hắn nên biết từ lâu nhưng lại coi thường chẳng thèm tốn công sức đi tìm hiểu. Tại sao trước kia hắn không nghĩ ra cách làm như vậy? Rất hiển nhiên, giết sạch Muggle không thể nào tốt hơn thống trị họ được…

Cồn cát mênh mông giống như cõi chết, tối đen âm u, không một tiếng động.

Voldemort cảm giác có chút bất thường. Bình thường chỉ cần gọi hai tiếng, Nagini sẽ lập tức xuất hiện, nhưng hôm nay, hắn đã gọi con rắn đến hơn mười phút. Có điều, bùa chú phòng hộ hắn ếm trên người con rắn không chút xao động, nói cách khác, con rắn đang rất an toàn, nhưng không biết rốt cuộc nó đã chạy đi đâu. Voldemort rút đũa phép ra, niệm một thần chú chỉ hướng không lời. Cây đũa phép bằng gỗ thủy tùng rơi xuống, chỉ hướng sông Nile phía xa.

Chạy thật là xa! Voldemort một lần nữa bay lên, nhắm thẳng hướng đông. Từ góc độ hướng chỉ, hẳn là Nagini đã chui vào một Kim Tự Tháp cổ nào đấy rồi. Phần lớn Kim Tự Tháp đều có hầm bí mật; Bởi vì những bức thành chắn được ếm bùa chú cao thâm có thể tồn tại rất lâu, khiến những dụng cụ hiện đại của Muggle không phát hiện ra được hoặc hiện ra những kết quả sai lệch, cho nên những người biết cặn kẽ chỉ còn lại Pháp sư cao minh và hậu duệ của thầy tư tế mà thôi. Mà Nagini là một con rắn, có thể hấp dẫn được nó tuyệt đối không phải là những vật dụng được chôn cùng mà là động vật như nó, cho nên lúc ở Hy Lạp, nó mới dễ dàng tìm ra nhiều loại quái vật như vậy [ tuy rằng ý định ban đầu của nó chỉ là tìm đám nhện]. Có điều phải nói là, tìm được một con rắn không có ở Hy Lạp đúng là một chuyện khiến người ta kinh ngạc…

Trong lúc Voldemort tự suy đoán, hắn đã hóa thành sương khói vô hình chìm vào những ký tự xác định vị trí trong cát vàng. Văn tự cổ đại là thứ hắn vô cùng am hiểu, hơn nữa những văn tự cổ đại khác biệt từ ven bờ Địa Trung Hải đến vùng đất Viễn Đông hắn đều biết rất rõ. Cho nên đến khi nhìn thấy một kiến trúc nham thạch phát ra thứ ánh sáng màu xanh lục mờ ảo, hắn cảm thấy vô cùng hưng phấn. Thứ ánh sáng kia không phải phát ra từ phía dưới Kim Tự Tháp mà là do kẻ nào đó để lại! Nhưng nhìn từ thế trận bên ngoài, không thể nghi ngờ nơi này đầy rẫy nhưng cạm bẫy pháp thuật cổ xưa.

Rốt cuộc hắn đã biết chuyện gì xảy ra, Voldemort nghĩ. Phỏng chừng Nagini đã bị nhốt trong Kim Tự Tháp rồi, cho nên hắn mới không triệu hồi được nó. Nagini không biết phá bỏ cạm bẫy, nhưng với hắn, vấn đề này không chút khó khăn nào cả. Hắn luôn rất hứng thú với pháp thuật cổ xưa, mà đối với thứ mình thích, người ta thường sẽ vô cùng tinh thông.


Cho nên Voldemort không tốn nhiều sức lực đã phá bỏ được lá chắn bên ngoài, đồng thời đọc được dòng chữ khắc trên phiến đá ngay lối vào. Dòng chữ kia rất đơn giản, Nữ hoàng Nitocris (7) vì trả thù những kẻ đã giết anh trai mình là Hoàng đế Nemtyemsaf II đã cho xây dựng một căn hầm lớn ở nơi đây, lấy cớ chúc mừng để dụ những kẻ cầm đầu trong việc giết hại anh trai mình vào, sau đó mở cống dìm chết bọn họ. Đây không phải là lịch sử tốt đẹp gì, cho nên có thể chắc chắn không phải do vị nữ hoàng kia lập nên. Dựa theo những văn tự tiếp theo, không thể nghi ngờ là người đời sau đã phát hiện ra căn hầm này, nhưng đã tư sửa thành công dụng khác.

Nhưng tất cả đều không quan hệ gì đến Voldemort. Theo những gì hắn phỏng đoán từ trước, bên trong ngoại trừ những thi thể đã hóa thành tro thì không còn thứ gì khác – phải biết nữ hoàng Nitocris là Pharaoh Vương triều thứ VI của Ai Cập, khi đó vào khoảng thế kỷ 24 đến thế kỷ 22 trước công nguyên [sự thật đã được chứng minh qua pháp thuật Voldemort sử dụng]. Chỉ có điều, hắn không biết những Pháp sư sau này ếm thêm thứ gì vào trong đó mà thôi…

“Nagini?” Voldemort lại thấp giọng gọi. Lúc này hắn đã nghe được tiếng đáp lại. Có tiếng động không thành lời truyền ra, nghe có vẻ như thú cưng của hắn đã bị bùa chú nào đó làm cho không thể phát ra tiếng. Mà nếu không phải bùa chú thì chắc hẳn là một sản phẩm pháp thuật nào đó, bởi vì nơi này hoàn toàn không có dấu hiệu của Muggle. Voldemort lập tức ếm lên người mình vài bùa chú, sau đó đi vào cửa hang tối om.

Lúc ở bên ngoài nhìn vào thì tưởng như bên trong không chút ánh sáng, nhưng đến khi đi vào lại có thể thấy những đốm xanh lơ lửng trên không trung. Có điều, những đốm xanh kia có chút khác thường, hiển nhiên là được tạo ra từ đống xương khô đét của người đã chết. Voldemort lập tức ý thức được, hắn đúng là đã đi vào một căn hầm tràn ngập pháp thuật cổ xưa, hơn nữa người ếm lại là Pháp sư Hắc ám – kẻ đó đã đốt các thi thể bằng Lửa Quỷ! Nếu khi Lửa Quỷ vừa được đốt lên, tùy tiện xông vào căn hầm là một hành động vô cùng ngu xuẩn; Nhưng hiện tại, theo dòng chảy dài của thời gian, chúng đã trở nên mong manh yếu ớt, nếu không, hắn đã gặp nguy hiểm ngay từ lúc mở cửa căn hầm rồi.

Voldemort niệm thần chú, một ánh sáng trắng xẹt qua, lập tức chiếu sáng toàn bộ căn hầm. Lửa Quỷ bị quét đi, căn hầm hiện rõ trước mắt hắn. Ở giữa có một cái bàn, có vẻ như là nơi nữ hoàng Nitocris cùng đám quan ngồi. Một cái giá lớn dựng sát tường, bên trên bày đủ loại vạc, hũ vừa nhìn đã biết là rất cổ xưa. Bức tường còn lại được khắc chi chít, tựa như người nào đã khắc toàn bộ công thức điều chế độc dược lên đó. Vào sâu hơn có một cánh cửa phủ đầy bụi, tiếng đáp của Nagini vừa rồi là vọng ra từ đó.

“Nagini?” Voldemort giơ cao đũa phép bước tới cánh cửa kia hai bước. Chợt, cánh cửa bật mở, có thứ gì đó phóng tới chỗ hắn.

“Voldy!” Con rắn dùng tốc độ trái ngược hoàn toàn với thân xác khổng lồ của nó phi thẳng tới chỗ Voldemort, núp sau lưng hắn, đuôi rắn quấn chặt cẳng chân hắn, giọng nói run rẩy. “Cuối cùng ngươi đã trở lại!”

“Có chuyện gì thế?” Voldemort trầm giọng hỏi. Nagini quấn lấy chân hắn, hành động này chứng tỏ nó đang sợ hãi, chuẩn bị cho bất cứ lúc nào hắn Độn Thổ rời đi. “Ngươi chạy đến nơi này…” làm gì? Nhưng hắn lập tức nhìn thấy một bóng người xuất hiện ở phía sau, lập tức ngừng nói, quay phắt đầu lại.

“Đừng nhìn vào mắt y!” Nagini rít lên.

“Tuy rằng ta không có quần áo, nhưng dáng vẻ hẳn là không tệ chứ?” Một thanh niên trẻ tuổi lõa lồ đang đứng tựa vào cạnh cửa. Y thuận tay lấy da rắn lột trên đầu xuống, lơ đãng hỏi: “Nàng nói ngươi là chủ nhân của nàng? Đã rất lâu rồi ta không gặp một Xà Khẩu.” Kẻ kia bước tới hai bước, vuốt vuốt mái tóc đỏ tươi của mình: “Không tệ, chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra rồi sao?”


Voldemort không lên tiếng, chỉ thận trọng kiểm soát hành động của mình, đồng thời ếm một thần chú dò xét không tiếng động. Cánh cửa kia vừa mở ra, hắn đã cảm nhận được hơi thở đặc trưng của loài rắn [cùng loại với con rắn trong Phòng Chứa Bí Mật], liền lập tức quay đầu đi. Hắn không muốn trở thành người đầu tiên trong lịch sử bị Tử Xà giết chết. Có điều hắn chưa bao giờ nghĩ tới, rắn có thể biến thành người, dù cho nó vẫn nói bằng Xà Ngữ.

“Vẫn còn rất cảnh giác.” Thanh niên kia lại không chút để ý, vẫn tiếp tục đánh giá Voldemort. “Chậc chậc, Lửa Quỷ còn sót lại cũng bị ngươi quét đi rồi sao? Những thứ ở đây của Ngài hết!”

“Cái gì?” Tuy rằng Voldemort cảm thấy tình hình hiện tại rất kỳ quái, nhưng vẫn cảnh giác hỏi lại. Của hắn hết? Chẳng lẽ…?

“Xem ra Ngài đã đoán ra rồi.” Thanh niên tiến thêm hai bước, rồi bất ngờ quỳ xuống. Y quỳ rất thấp, ngực chạm đất, càng không cần nói đến mặt. “Chủ nhân tôn kính, xin cho phép Selpur được hôn đất bụi dưới chân Ngài.”

Tác giả có lời muốn nói:

1. Địa lý về Ai Cập cũng như thông tin về nữ hoàng Nitocris đều tham khảo tư liệu trên internet

2. Quản gia… là một soái ca a!

Editor chú thích:

(1) Đất trùng Qattara

Qattara_Ai Cập

Cre pic: google


(2) Ốc đảo Siwa, Ai Cập:  là một ốc đảo tại Ai Cập, nằm giữa vùng đất trũng Qattara và Đại Biển cát, cách biên giới với Lybia khoảng 50km về đông, và cách thủ đô Cairo khoảng 560km. Ốc đảo này dài 80km, rộng 20km và là một trong những điểm dân cư tách biệt nhất của Ai Cập. ‘Siwa’ có nghĩa là người bảo vệ chúa mặt trời Ai Cập – Amon-Ra. Ốc đảo được biết đến với ngôi đền Hy Lạp Oracle thờ chúa mặt trời Ai Cập và đã được vua Alexander Đại Đế ghé thăm một lần. Ốc đảo Siwa cũng tự hào với hồ bơi, nơi mà nữ hoàng Cleopatra đã tắm theo như truyền thuyết kể lại. Siwa Oasis thường được nhắc đến như là một trong những nơi đẹp nhất để tham quan ở Ai Cập. Nằm ở con đường mòn giữa vùng cát lún Qattara và sa mạc Ai Cập, Siwan đặc trưng bởi văn hóa riêng biệt của nó, khác hẳn với văn hoá chính thống Ả Rập. Người dân Siwans nói ngôn ngữ của họ và nơi này được biết đến với những con suối nước nóng, đồ trang sức đẹp và ô liu. (Cre: Wiki + Zing.news + vtv.vn)

Siwa Oasis_Ai Cập

(3) Istanbul: là thành phố lớn nhất, đồng thời là trung tâm kinh tế, văn hóa và lịch sử của Thổ Nhĩ Kỳ. Istanbul là một thành phố liên lục địa, bắc ngang qua eo biển Bosphorus – một trong những tuyến đường biển nhộn nhịp nhất thế giới – ở tây bắc Thổ Nhĩ Kỳ, nối biển Marmara và biển Đen. Khu phố lịch sử ở đây được UNESCO xếp hạng là Di sản thế giới. Thành phố là điểm đến du lịch thu hút khách nhiều thứ 10 trên thế giới. (Cre: Wiki)

p01ffyz3

(4) Orléans: là một quận của Pháp, nằm ở tỉnh Loiret, vùng Center-Val de Loire. (Wiki)

Orléans

(5) Sarajevo: là thủ đô, là thành phố lớn nhất và là trung tâm chính trị, xã hội, văn hóa hàng đầu của Bosnia và Herzegovina, có tầm ảnh hưởng rộng khắp khu vực về giải trí, truyền thông, thời trang và nghệ thuật. Đây là thành phố duy nhất ở Châu Âu có nhờ thờ Hồi giáo, nhà thờ Công giáo, nhà thờ chính thống và giáo đường Do Thái trong cùng một thành phố. (Cre: Wiki)

sarajevo

(6) Sphinx = nhân sư, là một con vật đầu người mình sư tử, có nguồn gốc từ các nhân vật điêu khắc thời Ai Cập cổ.

(7) Nữ hoàng Nitocris: còn được biết đến với tên gọi Neterkare hay Nitiqrty, là con gái của Pharaoh Pepi II và Nữ hoàng Neith. Bà là nữ hoàng cuối cùng của Vương triều thứ 6. Có rất nhiều tài liệu về vị nữ hoàng này, nhưng cho đến nay, thông tin nhiều nhất về Nitocris là của nhà sử học người Hy Lạp Herodotus. Cũng giống như nhiều câu chuyện kỳ lạ khác được tìm thấy trong ghi chép của Herodotus, những thông tin của ông không hoàn toàn đúng sự thật mặc dù ông tuyên bố rằng câu chuyện này là theo những tu sỹ người Ai Cập. Câu chuyện của Nitocris trong cuốn The Histories of Herodotus viết như sau:

“Nữ hoàng tên là Nitocris, giống với tên của nữ hoàng Babylon. Người ta kể rằng bà đã trả thù cho anh trai của mình. Mặc dù anh trai bà là Vua nhưng một số người Ai Cập đã giết ông và giao lại vương quốc cho Nitocris. Nhưng để trả thù cho anh trai, bà đã dùng mưu để giết họ. Bà đã cho xây dựng một căn hầm lớn và tuyên bố muốn tổ chức buổi lễ khánh thành mặc dù trên thực tế bà có kế hoạch khác. Nitocris đã mời những người Ai cập cầm đầu trong vịệc giết hại anh trai. Một vài người trong số họ đã chấp nhận lời mời. Khi họ đang dùng  bữa, Nitocris đã bí mật mở 1 cửa bí mật làm ngập căn hầm giết chết tất cả. Đó là tất cả thông tin tôi được nghe về Nitocris, ngoại trừ việc sau đó Nitocris đã tự nhốt mình vào một căn phòng đầy tro bụi để tránh sự trả thù.

Câu chuyện về Nitocris vẫn chỉ là thần thoại và truyền thuyết. Bà có thực sự là Pharaon của vương triều thứ 6 hay không? Nếu có thì tên La Mã là gì và tạ sao dấu vết cảu bà đều bị xóa sạch? Tất cả là bí ẩn chờ khám phá. 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui