Chiến Thần Ở Rể


Đoàn Vô Nhai dứt khoát lấy điện thoại ra, bắt đầu tự mình sắp xếp.

Nhìn thấy Đoàn Vô Nhai có lòng như vậy, Mã Siêu cũng yên tâm hơn.

Sau đó, Đoàn Vô Nhai đưa Dương Thanh đi, còn để hai cao thủ Thần Cảnh của Hoàng Tộc họ Đoàn lại Yến Đô, âm thầm bảo vệ người nhà của Dương Thanh.

Mã Siêu cũng không từ chối, dù sao tình hình Yến Đô bây giờ rất gay go, ai cũng không thể đảm bảo sau khi Dương Thanh không còn ở đây, mấy “con chuột” trốn trong bóng tối sẽ không có ý đồ xấu với người nhà của Dương Thanh.

Cùng lúc đó, một chiếc máy bay tư nhân chậm rãi đáp xuống tại sân bay quốc tế Yến Đô.

Gần như chưa được bao lâu, lại có hai chiếc máy bay tư nhân đáp xuống.

“Bạch Vương!”
“Mã Vương!”
“Tiết Vương!”

Trên mỗi một chiếc máy bay tư nhân đều có mấy cao thủ võ thuật đi xuống, sau khi nhìn thấy nhau thì đều cất tiếng chào hỏi.

Ba nhóm người này là ba vị Vương của Liên minh Vương tộc đích thân dẫn cao thủ trong gia tộc đến Yến Đô.

“Nhiều năm trôi qua, cuối cùng chủ Vương tộc chúng ta cũng đến Yến Đô một lần nữa rồi!”
Bạch Vương cảm khái cất lời.

‘Trăm năm trước, sau khi gia tộc của bọn họ bị người kia một mình đánh bại, đồng thời giáng thành Vương tộc, những chủ Vương tộc này cũng chưa từng quay lại Yến Đô.

Có thể nói, đây là lần đầu tiên chủ Vương tộc quay lại Yến Đô sau trăm năm.

“Đúng thết Cuối cùng chúng ta cũng đến rồi!”
Tiết Vương cũng tỏ vẻ cảm khái, trong mắt còn lộ ra chút kích động.

Lúc này bọn họ đều không biết Lưu lão quái, hy vọng duy nhất của bọn họ hoàn toàn không thể giải quyết Dương Thanh giúp bọn họ, thậm chí còn suýt bị Dương Thanh giết chết.


Nếu không phải Miêu Thành có cao thủ Siêu Phàm Cảnh đến, Lưu lão quái đã chết không có chỗ chôn rồi.

“Bạch Vương, liên lạc với Lưu lão quái nhanh lên, chäc ông ta đã giết Dương Thanh rồi chứ?”
Mã Vương sốt ruột thúc giục.

Lão ta mong chờ được nắm giữ Đế Thôn lắm rồi.

“Vương tộc đã chờ đợi ngày này tròn một trăm năm!”
Tiết Vương kích động nói.

Bạch Vương cũng vậy, cười thật to: “Được, tôi sẽ liên lạc với Lưu lão quái ngay!”
Dứt lời, lão ta gọi điện thoại.

Lần thứ nhất, số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được!
Lần thứ hai, không liên lạc được!
Lần thứ ba vẫn không liên lạc được!
Nụ cười trên mặt Bạch Vương tắt ngúm, lão ta cứng đờ nói: “Tại sao Lưu lão quái không nghe máy tôi?”
Không hiểu sao Bạch Vương đột nhiên có dự cảm rất xấu..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui