Chị Hai Huyền Thoại 12D-1
-Này, ông bác định bắt tụi này đợi đến bao giờ nữa hả?- Lôi Khánh bất mãn lên tiếng, tên này mồm thì nói cái tên nam vương đó đến ngay vậy mà nửa tiếng đồng hồ rồi mà có thấy mặt đâu.
-Này, tôi mới 32 tuổi thôi đấy ai là ông bác hả?- Mishou Kenta bất mãn lên tiếng, nhìn ông ta cũng đâu quá già chứ.
-Hả? Không phải ông 50 rồi sao?- Âu Dương Thiên Long giật mình hỏi.
-Cái gì? Cậu.....- Mishou Kenta vừa định phản bác thì một giọng nói nam đầy vẻ tức giận từ phía sau vọng tới:
-Này, ông già, ông tính chơi tôi sao? Tối hôm trước nói tôi bay sanh Anh tìm hiểu về tên chết tiệt gì đó, vậy mà sáng nay ông lại bắt tôi quay về, ông tin tôi cho ông phát đạn vào đầu không hả?
Chúng nó ngó ra thì thấy một cậu con trai khá cao, đội mũ che kín khuôn mặt, tay đút túi quần đứng kiêu ngạo trên lan can.
-Ấy ấy, không có việc gấp thì tôi gọi cậu vè làm gì? Nhưng, đừng có gọi tôi là ông-già nghe chưa.-Tất nhiên là Mishou Kenta tin rồi, nhưng mà tên Nam Vương chết dẫm này cứ mở mồm ra là ông già này ông già nọ, quả khiến ông ta cũng muốn giết cậu ta chẳng kém.
-Hở, này ÔNG-GIÀ, ông gọi tôi về đây để làm gì?-Nam Vương không những không sợ mà còn cố tình nhấn mạnh từ ông già.
-Cậu...., haizzz hôm nay là ngày cậu gặp và làm quen với đồng đội của mình, cậu nên bỏ cái mũ đó ra trước khi tôi giới thiệu cậu với mọi người nhỉ?-Mishou Kenta không biết nói gì, đành bó tay với cậu ta, quay vào chủ đề chính nếu không không chỉ cậu ta mà mười mấy con người ở đây cũng đang có ý định giết ông ta nêu cứ đứng làm nhảm mãi mấy vấn đề vớ vẩn này.
Nam Vương nhún vai, kéo chiếc mũ xuống rồi quẳng xuống dưới lầu. Sau khi cậu ta bỏ mũ xuống, mọi người đã có thể nhìn rõ chân dung khuôn mặt của cậu ta. Cậu ta nhìn qua chắc tầm tuổi chúng nó, ánh
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...