Sau khi tắm gội, mái tóc anh còn chút ướt. Trên người mặc bộ áo ngủ màu trắng, cơ ngực vạm vỡ nhìn không ra vết thương, Nhưng là sau khi tắm gội lại khoác lên mình vẻ gợi cảm mê người
Làm cho người ta có cảm giác vô cùng sạch sẽ
Hạ Thiên Tinh đến gần, đem sủi cảo đưa đến trước mặt anh,trầm ngâm, vẫn không quên nhắc nhở: “Miệng vết thương của anh chưa có hồi phục hẳn, cho nên đồ ăn tương đối thanh đạm, tạm chấp nhận một chút đi.”
Bạch Dạ Kình ’ Ừ ’ một tiếng, đem văn kiện bỏ xuống, cầm chiếc đũa nếm sủi cảo. Cả đời đã ăn qua vài lần, anh vẫn là cảm thấy rất ngon. Hơn nữa, tay nghề của cô xác thật không tồi, cho nên ăn uống cũng thực tốt.
Hạ Thiên Tinh thấy anh ăn rất ngon miệng, không có kén cá chọn canh, cũng liền an tâm rồi. “Anh từ từ ăn, tôi trước lên lầu.”Nói xong liền muốn đi. Bạch Dạ Kình liếc cô một cái, “Cô liền không có gì đặc biệt muốn cùng tôi nói?”
“A?” Hạ Thiên Tinh quay đầu lại, anh đột nhiên nói, làm cô có chút không rõ nguyên do.
Bạch Dạ Kình mang theo sủi cảo dính dính tương, cho dù là cái dạng này động tác cũng ưu nhã nói không nên lời.
Anh ngẩng đầu nhìn cô, “Tối hôm qua cô nói cám ơn tôi, sau lại không có nói tiếp, là chuyện gì?”
Hạ Thiên Tinh lắc đầu, “Kỳ thật không có việc gì.”
Anh buông chiếc đũa, “Nói đi.”
“Tôi trở về bộ ngoại giao công tác.”
Anh so với ai khác đều rõ ràng.
“Cho nên?”
“Cho nên, quá mấy ngày tôi tính toán sẽ cảm ơn người bạn đã giúp tôi trở về bộ ngoại giao một cách tốt nhất”.
Bạch Dạ Kình cao hứng, hành động cám ơn đó, tự nhiên so với cách nói cám ơn làm cho người ta chờ mong hơn nhiều. Thần sắc lập tức sáng lên rất nhiều, “Cám ơn là đương nhiên. Bất quá, tính toán như thế nào cảm ơn? Khi nào?”
“Mùng 7 âm lịch đi. Tính toán mời ăn cơm, hoặc là, nếu điều kiện cho phép tôi sẽ xuống bếp nấu một chút gì đó mới có thành ý.”
Bạch Dạ Kình đồng ý gật đầu, “Đúng, tự mình xuống bếp là chủ ý không tồi, liền định mùng 7 âm lịch đi!”
Hạ Thiên Tinh nghi hoặc liếc anh một cái, lúng ta lúng túng ’ ừ ’ một tiếng.
Đáy lòng cẩm thấy vô cùng kỳ quái.
Mấy ngày nay anh vẫn luôn đối chính mình không nóng không lạnh, như thế nào hôm nay thái độ khác thường, ngược lại có tâm tình cùng cô nói này nói nọ. Hơn nữa, còn cho cô ý kiến?
“Được rồi, cô lên lầu nghỉ ngơi đi.” Bạch Dạ Kình cho cô về phòng. Cô cũng không có nói cái gì nữa, mang theo nghi hoặc lên lầu.
Dưới lầu, nhà ăn, Bạch Dạ Kình chỉ cảm thấy sủi cảo trước mặt hương vị càng tốt.
Bảy ngày sau, bữa tối.
Thực là không tồi.
……………………
Bảy ngày sau.Cuối tuần.
Dư Trạch Nam sáng sớm hơn 6 giờ liền gọi điện thoại lại đây, kêu cô đến sân bóng Ca Mộc Tư
Cô liền sớm vùi đầu vào phòng bếp.
Bạch Dạ Kình thay quần áo xuống lầu đến nhà ăn. Hạ Đại Bạch đã ngồi ở bên cạnh bàn giống như thượng đẳng hai vị đại nhân.
“Hạ Thiên Tinh đâu?”
Anh ngồi xuống, đem khăn ăn ưu nhã mở ra gác ở trên đùi, hỏi con trai.
“Quản gia bá bá nói Đại Bảo ở phòng bếp.”
“Phòng bếp?” Bạch Dạ Kình nhìn quản gia, “Sáng sớm cô ấy ở phòng bếp vội cái gì?”
“Hạ tiểu thư nói buổi tối muốn cảm tạ một vị ân nhân, cho nên hiện tại cũng đã bắt đầu chuẩn bị. Cô ấy thức dậy rất sớm, 6 giờ hơn liền rời giường.”
“Đúng không?” Bạch Dạ Kình dương dương mi, “Đi nói cô ấy tới đây đi, bất quá là một buổi cơm chiều mà thôi, không cần dụng tâm như vậy.”
“Vâng.” Quản gia tự mình đi phòng bếp.
Hạ Đại Bạch nghiêng đầu nhìn anh, “Lão ba, ngươi hôm nay tâm tình không tồi nha.”
“Ăn đi.” Anh cắt khối ức gà thịt, đặt ở cái đĩa trước mặt Hạ Đại Bạch.
Hạ Đại Bạch quả thực cảm thấy thụ sủng nhược kinh. Này là tâm tình thật tốt?
“Như vậy vui vẻ……” Hắn mắt to nhanh như chớp xoay một chút, “Đại Bảo không phải là chuẩn bữa tối cho ba đi?”
“Bằng không, còn có thể là ai?” Mỗ tổng thống tự mình cảm thấy tốt đẹp.
Lúc hai cha con đang cùng nhau nói chuyện phiếm, Hạ Thiên Tinh vội vàng từ phòng bếp ra tới, trong tay cầm theo bao lớn bao nhỏ.
“Đại Bảo, ăn cơm.” Hạ Đại Bạch nghiêng đầu gọi cô.
“Mẹ hẹn người khác ăn bữa sáng, thời gian muốn tới không kịp.” Hạ Thiên Tinh vào nhà ăn, hôn trên đầu con trai một cái, “Tạm biệt con nha, ở nhà ngoan ngoãn nghe lời.”
Dứt lời, cũng không có nhìn Tổng Thống tiên sinh, cầm theo đồ vật vội vàng đi.
Nhìn bóng dáng cô, Hạ Đại Bạch “A ô” một tiếng, “Đại Bảo nhà chúng ta khẳng định là hẹn hò đi. Tiểu Bạch, ba phát hiện không, mẹ hôm nay đặc biệt có trang điểm qua nha!”
Không cần tiểu gia hỏa nhắc nhở, Bạch Dạ Kình cũng đã nhìn ra.
Trời lạnh như vậy, cô cư nhiên cố ý mặc váy, không sợ cảm mạo sao?
Bạch Dạ Kình đột nhiên nhớ tới cái gì, buông bộ đồ ăn, quay đầu phân phó quản gia: “Kêu Lãnh Phi vào đây.”
“Vâng,tiên sinh.”
Trong chốc lát sau, Lãnh Phi liền từ bên ngoài vội vàng đi vào.
“Hôm nay hành trình buổi sáng là cái gì?”
“Nguyên bản định cùng Mai Án tiên sinh ở sân bóng Ca Mộc Tư chơi bóng, nhưng là, thân thể của ngài……”
Nói đến nơi này, Lãnh Phi thanh âm đè thấp, nhìn ngực của hắn.
“Không cần đổi hành trình, Gọi Mai Án tiên sinh đến sân bóng đúng giờ”
“Chính là, ngài thương……” Lãnh Phi hạ giọng ở bên tai hắn, lại nói: “Hơn nữa hiện tại còn không kịp thanh tràng.”
“Không cần thanh tràng, liền định ở Ca Mộc Tư. Tăng mạnh phòng bị là được.”
“Vâng.” Tổng thống đại nhân thái độ kiên quyết, Lãnh Phi tự nhiên cũng không thể nói cái gì nữa. Lui xuống thông tri những người khác chạy nhanh chuẩn bị, tiện đà phái người đi sân Ca Mộc Tư bố trí nhân viên bảo an.
………………
Hạ Thiên Tinh đến Ca Mộc Tư sân gôn, nghe được cô báo ra tên, lập tức có nhân viên công tác đưa cô đi vào.
Cô đem đồ ăn trong tay giao cho đối phương bảo quản.
“Nhị thiếu gia đã ở nhà ăn chờ ngài, mời ngài cùng tôi lại đây.”
Nhị thiếu gia?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...