Cắn Nhầm Một Cái Thôi Mà Làm Gì Căng
*Những người đã đọc hai chương trước có thể quay về đọc lại. Tg vừa có sửa đổi.
...
"Khụ..."
Bản thân bác sĩ cũng tự nhận thấy mình đã dọa cậu nên hắng giọng che giấu một chút. Nhưng lời đến miệng vẫn là nói: "Tình huống này người bình thường sẽ rất hoảng sợ, tôi nghĩ cậu nên tiến hành kiểm tra sâu một chút mới có thể phán đoán chuẩn xác..."
Lời này vào tai Cố Giản giống y như đang bảo cậu nằm lên bàn thí nghiệm cho ông mổ xẻ nghiên cứu vậy.
Làm một Alpha đã lâu, hiếm có lúc Cố Giản sẽ sợ đến mức đứng bật dậy, muốn chạy!
"Ấy, cậu trai! Cậu không muốn cũng được! Thật ra cái này giống như kỳ phân hóa lần hai thôi, ở nhà chịu qua một chút sẽ không sao nữa. Nhưng mà tình trạng của cậu cho thấy cậu đang phân hóa thành O. Đây là chắc chắn. Bản năng Enigma khi đánh dấu một Alpha sẽ khiến họ biến thành Omega của mình. Cho nên trong thời gian này cậu tốt nhất nên ở trong nhà trải qua kỳ phân hóa."
Tuy rằng Omega do Enigma đánh dấu một khi tiến hành phân hóa sẽ bài xích tất cả Alpha lẫn Omega, nhưng Omega khi phân hóa sẽ kích thích những giới tính khác xảy ra phản ứng dây chuyền. Lỡ xảy ra chuyện gì không tốt... Cho nên tốt nhất là nên cẩn thận đối đãi.
Bác sĩ mặc dù rất tiếc nuối vì không thể nghiên cứu Cố Giản sâu hơn nhưng vẫn làm hết chức trách, trước khi cậu tung cửa bỏ chạy nói cho cậu rõ những gì cần chú ý.
Cố Giản tay đã đặt trên nắm cửa vô thức nắm chặt, cuối cùng là hai chữ "cảm ơn" như bị cậu nghiến qua kẻ răng rồi nặng nề rời khỏi phòng khám của bác sĩ.
"Hầy..."
Bác sĩ nhìn cửa phòng tự động đóng lại mà không khỏi vô thức thở dài một hơi đáng tiếc.
Ông cũng không nói sai, quả thật là trước Cố Giản ông chưa từng đụng trường hợp này bao giờ.
Nếu không phải Cố Giản quả thật là Alpha, còn đã mười chín, đã qua kỳ phân hóa ngót ngét ba năm rồi, hồ sơ điện tử bất cứ bác sĩ nào cũng có thể tra thì ông đã không tin cậu là Alpha rồi. Cố Giản không biết chỉ mới qua ba ngày, cậu còn chưa thật tiến vào kỳ phát tình thường có lúc phân hóa mà trên người đã biểu hiện ra dấu hiệu của Omega.
Tỉ như, khóe mắt đuôi mày luôn mang theo sự mềm mại đặc hữu của Omega. Giọng nói cũng mềm hơn, cho dù vì thể chất của Alpha mà cậu thân đã cao một mét tám ba, khung xương không thể đổi sau khi phát triển thì thôi đi. Phần mô cứng pheromone của Enigma không làm gì được nhưng phần mô mềm sẽ theo thời gian thay đổi rất rõ rệt. Hành vi cử chỉ của cậu cũng sẽ mang theo sự mềm mại một cách vô thức.
Tựa như đổi lại là lúc khác, nếu ai nói với Cố Giản cậu là Omega đang phân hóa, Cố Giản có khi đã đá cho hắn nằm dài ra đất rồi.
Cậu không bẻ nát tay vịn ghế cậu ngồi nãy giờ, không bẻ gãy tay nắm cửa phòng chính là minh chứng rõ ràng nhất.
Đương nhiên có một phần nguyên nhân trong đó là do cậu đang chịu sự thay đổi của cơ thể, không có sức lực làm chuyện bạo lực thế thôi. Đợi cậu ổn rồi...
Chính là nói đợi cậu phân hóa xong rồi, đã không còn vô duyên vô cớ nhũn ra, không chảy nước, không khao khát, không phát tình... Lúc đó thì khó mà nói được.
Làm một Alpha đã ba năm, đó quả thật là những ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời của Cố Giản từ lúc cậu nhận thức được thế giới này. Mỗi lần nghĩ tới mặt cậu không khác gì sát thần giết người không gớm tay.
"Cố Giản này... Dạo này cậu sao thế?"
Đào Bạch bình thường hâm hở như tên dở người lúc này còn trở nên rụt rè, cẩn thận thái qua khi nhìn thấy khuôn mặt khó ở của Cố Giản thì đủ hiểu rồi.
Cố Giản không nói gì, im lặng nhìn tên bạn thân đã chơi với nhau từ bé đến lớn, trưởng thành rồi cũng phân hóa thành Alpha như cậu dù cái tên chẳng hợp tẹo nào mấy giây. Nhìn đến mức Đào Bạch đều sợ run mới dời mắt đi.
"Rốt cuộc dạo này cậu..."
Khi Đào Bạch còn chưa nói xong thì đã bị một tràn tiếng kinh hô, chỉ thiếu hét tung nóc phòng một cách kích động của vài nữ sinh bên cạnh cắt ngang.
"Ôi nhìn kìa! Đẹp trai quá a!!"
Cái mẹ gì vậy?
Đào Bạch theo bản năng mắng một câu thô tục trong lòng, lại có phản xạ nương theo tiếng hô của nữ sinh kia nhìn ra ngoài phòng học.
Lại nói, lúc này bọn họ đều đang ngồi trong giảng đường, giáo sư còn chưa có tới, hơn một nửa phòng đều là người với người với đủ loại âm thanh trò chuyện. Nhưng mà tiếng hô đầy kích động của mấy nữ sinh lại vẫn xuyên qua được tất cả âm thanh, khiến cho ai cũng đều nghe thấy, sau đó như một hiệu ứng cánh bướm, ai nấy đều nhìn lại.
Kể cả Cố Giản vốn đang mất sổ gạo nằm dài trên bàn.
Một cái ánh mắt, tất cả đều không hẹn mà hội tụ lên người một thanh niên.
Rõ ràng bên ngoài không chỉ có mình hắn, tụ tập bên cạnh còn có một đám người đi cùng, đều là trai sinh gái đẹp. Nhưng hắn cứ thế lọt vào tầm mắt của mọi người.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...