Màn đêm phủ xuống, ngồi ở phía trước căn trúc ốc ở Bích không hải, thân ảnh Tần Thương có chút ủ rũ, hé ra cây cổ cầm Hoành vu trước mặt. " Âm Trúc hẳn là đã tới Mễ lan rồi, ngươi đã gặp hắn chưa? Ny Na a Ny Na, ngươi cũng biết là ta muốn đi ngươi cỡ nào, nhưng mà, ta không thể, trên người ta bây giờ phải đeo theo gánh nặng, nhiều lắm nhiều lắm.
Lưu thủy du nhiên thiên, tùy dạ nhập nhĩ thanh.
Linh lung tri ý hạ, bất ngữ nhất huyền thanh.
Linh linh đích âm vận hóa tác thi chương, tố dữ nhĩ, tế tế địa thính.
Nhất đoạn tâm nguyện, túc mệnh bất nhượng cầm tiêu kim sinh thác quá, lưu Hạ chí mĩ đích âm duyên, vu tư.
San san nhi lai, bão trứ nhĩ hỉ hoan đích
Cầm, kim dạ canh gia thanh lệ.
Thiên lí thanh huy hạ, dữ nguyệt tương tích.
Phủ nhất khúc diêu tương kí, thiết thiết, lí diện ngã tâm vu kiên. "
Tiếng đàn cất, giọt lệ rơi, mặc dù không phải Hải nguyệt Thanh huy cầm, nhưng lúc này, hai tay Tần Thương đã án trên dây đàn một khắc, tư lự đắm chìm trong dĩ vãng.
Nguyệt thần thủ hộ Âm Trúc không có mặc, nhưng tâm linh thủ hộ cùng với sinh mệnh thủ hộ thì hắn đã đeo ở dây lưng. Mặc dù hôm nay, Ny Na đã biết hắn là đệ tử của Tần gia gia thì có vẻ rất hung dữ, nhưng từ trên người nàng, ngoại trừ cảm giác bi thương ở bên ngoài, hắn rõ ràng cảm nhận được Ny Na nãi nãi đối với Tần gia gia của hắn có hoài niệm nhớ thương. Ny Na gây cho hắn một loại cảm giác như thân nhân, rất thân thiết.
Tâm linh thủ hộ là một cái hạng liên màu bạc, do một loại kim chúc chú vô danh tạo thành, một viên bảo thạch màu bạc được khắc tại tâm hạng liên. Khi Diệp Âm Trúc mang nó vào, bảo thạch tự hành bám vào trước ngực hắn, một cỗ nguyên tố ba động kỳ dị cùng tinh thần lực của hắn hoàn toàn dung hợp một chỗ, khiến tâm thần càng thêm thanh tỉnh. Mà tinh thần lực cũng bị một năng lượng vô hình tác dụng lên càng thêm ngưng tụ.
Sinh mệnh thủ hộ bề rộng chừng một tấc, vừa vặn nằm trên cổ tay, rất hợp với da tay, mặt trên có tổng cộng tám khỏa bảo thạch màu xanh biếc vây quanh phía trên kim chúc thanh sắc. Năng lượng nhu hòa cùng với tâm mạch tương liên, sinh ra cảm giác rất ấm áp.
Ba kiện ma pháp vật phẩm đều có ma pháp phòng ngự, cho dù Âm Trúc đối với những vật này không quen thuộc cũng có thể cảm nhận được sự quý trọng đối với chúng.
- Uy, ngươi ngồi ngây ngốc đã nửa ngày, không ngủ cũng không minh tưởng, nghĩ cái gì vậy? – Tô Lạp nằm trên giường hướng Âm Trúc tò mò hỏi.
- A! – Âm Trúc từ trong suy tư bừng tỉnh, " không có gì, còn có hai ngày nữa là tân sinh võ hội sẽ bắt đầu, "
Tô Lạp hắc hắc cười, hắn vẫn như trước, đôi mắt sáng ngời trong đêm, " Ngươi thật muốn tham gia sao a! Ngươi có cái gì hy vọng đây, thần âm hệ các ngươi không có cơ hội đâu. nghỉ ngơi sớm một chút, ta xem ngươi nên ngẫm lại tiền đồ của mình sau này đi, có lẽ sẽ tương đối tốt hơn đó. "
Thời gian hai ngày trôi qua rất nhanh, mỗi ngày, khi Diệp Âm Trúc tới thần âm hệ, Ny Na đều kêu năm người cùng bố trí chiến thuật trận đấu. Nàng tựa hồ đã quên sự tình ngày đó, đối với Diệp Âm Trúc cũng không còn dành quá nhiều sự chú ý, Chỉ là bề ngoài, ánh mắt nàng vẫn toát ra vài phần nhu hòa.
Mặt trời chiếu rọi ánh vàng khắp đại địa, Mễ lan học viện tràn ngập sinh cơ đang bừng lên, các hình thái thực vật khác nhau được ánh mặt trời chiếu rọi xuống đang phả ra từng luồng không khí trong lành. Mặc dù nơi này đã gần đến phía cực bắc đại lục, nhưng giờ đang là mùa hè, cho nên độ ấm tương đối thích hợp.
Mễ lan ma vũ học viện ngoại trừ khu trung tâm và tiểu khu phía ngoài, quá ba phần hai địa phương này đều là các học hệ luyện tràng ( trường luyện tập), dù sao, bất luận là tu luyện ma pháp hay vũ kỹ đều phải có không gian hoàn hảo. Hôm nay các học hệ thí luyện tràng vô cùng náo nhiệt, bởi vì, trong đó mười thí luyện tràng lớn nhất đang tiến hành tân sinh võ hội.
Đại bộ phận tân đệ tử cùng với các niên cấp đệ tử cao hơn cũng đều tụ tập tại đây, cố gắng vây xung quanh các thí luyện tràng theo dõi các cuộc chiến. Mà thu hút nhân khí nhất, chính là hôm nay, thần âm hệ cùng với thủy hệ quyết đấu tại thí luyện tràng số sáu. Thần âm hệ thí luyện tràng chính là cái lễ đường tham gia khảo thí tân sinh, nơi đó hiển nhiên không thể tiến hành trận đấu. Cho nên, trải qua rút thăm, đã quyết định trận đấu diễn ra, chỉ có thể tại thủy hệ thí luyện tràng mà tỉ thí.
Trường huấn luyện số sáu rộng chừng hơn một ngàn thước, các ma pháp học hệ đều nhất định phải thi triển trong phạm vi này, tuy vậy nơi này lớn đến mức không thể tính được. Án tại thủy hệ thí luyện tràng này, thủy hệ các niên cấp đệ tử đang xem cuộc chiến hẳn là nhiều nhất. Nhưng giờ phút này, chung quanh cả thí luyện tràng số sáu, ít nhất cũng phải có gần sáu ngàn người, số lượng thủy hệ đệ tử đã ngoài thập bội ( chắc là mấy chục hay là mấy trăm gì đấy, chịu). Nguyên nhân cũng vô cùng đơn giản, từ khi Mễ lan học viện được kiến lập đến nay, thần âm hệ tham gia tân sinh đại hội chính là lần đầu tiên, các mỹ nữ thần âm hệ có danh dự cực cao quý. Phải biết rằng, lựa chọn tu luyện thần âm sư, tuyệt đại đa số đều là xuất thân từ nhất đẳng quý tộc, chỉ có các nàng nới không cần lo lắng đến sanh kế tương lai. Ai có thể nói lần này lại không có các công chúa, tiểu thư của quốc gia nào đó ở trong đây?
- Thần âm hệ. thần âm hệ...... – tiếng hoan hô giống như thủy triều cường hãn, vang lên như dậy sóng, thậm chí có một ít thủy hệ đệ tử cũng vì thần âm hệ mà hoan hô. Không ai nghĩ thần âm hệ có thể chiến thắng, nhưng ở chỗ này chứng kiến đông đảo mỹ nữ của thần âm hệ, tất cả nam đệ tử đều tràn ngập khát vọng. Vạn nhất có thể để lại ấn tượng tốt cho mỹ nữ, vậy không chừng sẽ có phúc khí sau này.
Trên đài của thí luyện tràng số sáu có hai mươi người ngồi ở những vị trí đặc biệt đang xem trận đấu, bình thường đều là thủy hệ giáo sư quan sát đệ tử tu luyện tại địa phương này. Mà bây giờ lại thành thủy hệ cùng thần âm hệ song phương sư phụ quan chiến. Ny Na chủ nhiệm đang ngồi ở vị trí trung tâm, tại bên người nàng, là thủy hệ chủ nhiệm lam cấp trung giai chính là ma đạo sư Ngõa Cách Lôi. Các vị sư phụ của hai hệ cũng ngồi hai bên. May là thủy hệ sư phụ phần lớn đều là nữ, các mỹ nữ giáo sư thần âm hệ mới không cảm thấy ngại ngùng gì. Phải biết rằng, thần âm hệ giáo sư cùng đệ tử các nàng đều nơi danh xinh đẹp.
- Ny Na chủ nhiệm, ta dù ta cho rằng thần âm hệ các ngươi tham gia chỉ là chuyện đồn đại vậy thôi, không ngờ lại là sự thực. – Ngõa Cách Lôi khuôn mặt gầy nhỏ, chính là một tiều lão đầu, nhìn Ny Na, vẻ mặt toát ra nét tiếu ý.
Ny Na ngay cả một cái liếc mắt nhình hắn cũng không thấy, ánh mắt chỉ rơi vào trên người song phương đệ tử tại thí luyện tràng, thản nhiên đáp lại: " Thần âm hệ chúng ta là Mễ lan học viện đệ nhất, tại sao không thể tham gia? Ngươi sao không tự ngẫm lại, thủy hệ các ngươi tại tân sinh đại hội được một lần thượng đài đã là tốt rồi. "
- Ngươi...... – Ngõa Cách Lôi rất là xấu hổ. Thủy hệ ma pháp luôn luôn là ma pháp tương đối yếu nhược. Trị liệu không bằng quang hệ, công kích ma pháp cũng phải đạt tới ngoài lục giai mới có thể chính thức phát huy uy lực. Cho nên, tại tân sinh đại hội trong quá khứ, phần lớn đều xếp cuối. Mà lựa chọn thủy hệ, đại đa số đều là đệ tử gia cảnh bình thường, chức nghiệp ma pháp sư sinh ra nhiều nhất chính là thủy hệ. Cái này quyết định việc đệ tử không có đủ tài lực để mà trang bị ma pháp vật phẩm.
- Nếu toàn thể tân sinh tham gia trắc thí đại hội, thần âm hệ tham gia cũng là bình thường. – Một âm thanh già nua vang lên ngay sau lưng bọn họ, Ny Na cùng Ngõa Cách Lôi đồng thời kinh ngạc quay đầu lại, mới phất hiện một lão giả mặc kim sắc ma pháp bào không biết từ lúc nào đã đi tới phía sau bọn họ.
Cho dù là Ny Na luôn luôn cao ngạo, nhình thấy người này, cũng phải vội vàng đứng lên, cung kính nói: " Phất Cách Sâm viện trưởng, ngài hảo. " Ngõa Cách Lôi kinh ngạc nói: " Phất Cách Sâm viện trưởng, ngài như thế nào lại tới nơi này? "
Phất Cách Sâm mỉm cười, " Thần âm hệ xuất chiến, ta tự nhiên cũng muốn vì Ny Na chủ nhiệm mà tới xem. Ta nghĩ, năm nay thần âm hệ tân sinh nhất định là đệ tử xuất sắc. " Hắn so với Ngõa Cách Lôi thì hiểu rõ Ny Na hơn. Ny Na cao ngạo, tại Mễ lan đế quốc đều nổi danh, nếu không nhất định nắm chắc, không có lực công kích, thần âm hệ sẽ không đứng ở thí luyện tràng ngày hôm nay.
Ngõa Cách Lôi nhường vị trí của mình cho Phất Cách Sâm, Phất Cách Sâm hướng tới các giáo sư hai hệ chung quanh phất tay nói: " Mọi người ngồi đi, trận đấu sẽ bắt đầu".
Trên thí luyện tràng rộng hơn ngàn thước, thần âm hệ cùng thủy hệ mười đệ tử tham gia lúc này đã ở trung tâm. Hải Dương vẫn nhu trước mái tóc đen che nửa khuôn mặt, đứng ở sau cùng, cũng làm người khác chú ý, là Lam Hi, Tuyết Linh cùng Khổng Tước đều là những mỹ nữ hiếm thấy, tự nhiên hấp dẫn ánh mắt của mấy ngàn đệ tử đang xem trận đấu. Nhưng chính thức trở thành tiêu điểm của mọi người, cũng không phải các nàng, mà là Diệp Âm Trúc đang đứng ở chính giữa năm đệ tử thần âm hệ tham gia.
Bộ Nguyệt thần thủ hộ pháp bào khiết bạch không nhiễm một chút bụi bẩn, pháp bào chính là áo, bên bờ ống tay áo nổi lên màu vàng, trên ngực trái, một viên bảo thạch bạch sắc như trăng rằm đính trên pháp bào, tỏa ra quang mang nhu hòa. Bởi vì không có quá nhiều trang sức, cho nên bộ pháp bào tràn ngập khí chất cao quý thanh nhã.
Mái tóc dài màu đen nhu hòa khoát lên trên vai, khí chất ưu nhã hiện lên trên khuôn mặt anh tuấn của hắn. Mặc vào Nguyệt thần thủ hộ pháp bào đứng trên thí luyện tràng, Diệp Âm Trúc phảng phất thay đổi cả con người, trong lúc giơ tay nhấc chân cũng tràn ngập khí chất quý tộc.
Phong thái ưu nhã, không nhiễm chút tạp chất, nhất là cặp mắt màu đen thâm thúy, sâu thẳm, phảng phất có khả năng nhìn xuyên thấu vào sâu trong nội tâm của con người. Lưng ngay thẳng cực kỳ chính trực, vóc người thon dài bên cạnh có bỗn mỹ nữ phảng phất tô điểm thêm hình tượng của Âm Trúc.
Đứng ở vị trí trung tâm, đại biểu cho chủ tướng của học hệ, ai cũng không nghĩ đến, thần âm hệ chủ tướng không phải nhị niên cấp Hải Dương, mà là kẻ thiên tài nữ tử La Lan khiêu chiến Diệp Âm Trúc.
Năm đại biểu của thủy hệ gồm hai nam ba nữ, ba nữ tử tướng mạo so với thần âm hệ bên này thì bình thường hơn, ánh mắt các nàng lúc này đều bị Âm Trúc ưu nhã trước mặt hấp dẫn, thậm chí rõ ràng trong đó còn có người toát ra quang thải đỏ hồng trên mặt. Tựa như nam nhân thích mỹ nữ, đồng dạng nữ nhân cũng thích ngắm nam nhân.
- Các ngươi hảo, ta là thủy hệ nhị niên cấp đệ tử Tạp Lạp Kỳ, chủ tướng tân sinh thủy hệ. Xin mời chỉ giáo. – Nhìn tuyển thủ thần âm hệ trước mặt, Tạp Lạp Kỳ thật sự có chút ghen ghét. Thần âm hệ đã xuất ra mỹ nữ, nhiều năm như vậy lần đầu tiên có nam đệ tử lại là người thống lĩnh, danh tiếng của chính mình bị át đi. Hừ hừ, cứ đợi đấy, sẽ làm cho các ngươi biết sự lợi hại của ta.
Tạp Lạp Kỳ so với Âm Trúc thấp hơn nửa cái đầu, tướng mạo mặc dù cũng không tệ, nhưng có căn bệnh thông thường của ma pháp sư, đó chính là sắc mặt tái nhợt, cùng với Diệp Âm Trúc ưu nhã, rực rỡ rõ ràng không cùng trên một cấp bậc.
Diệp Âm Trúc vuốt cằm hoàn lễ nói: " Ngươi hảo, ta là thần âm hệ chủ tướng, nhất niên cấp Diệp Âm Trúc, xin mời chỉ giáo. "
Tạp Lạp Kỳ đè ghen ghét trong lòng xuống, mỉm cười nói: " Không biết quý hệ chọn phương thức giao đấu nào đây? "
Dụa theo quy tắc tân sinh võ hội, đối với nữ tử phi thường tôn trọng. Song phương đệ tử tham gia, nếu một bên có nhiều nữ đệ tử tham gia hơn, thì có quyền chọn lựa phương thức giao đấu. Nếu số lượng nữ đệ tử giống nhau, sẽ do rút thăm quyết định. Không cần hỏi, tại cả hai phương diện vũ kỹ cùng ma pháp, có thể xuất ra bốn nữ đệ tử, thần âm hệ là duy nhất. Cái này cũng là một ưu thế của thần âm hệ.
" Đoàn chiến. " Diệp Âm Trúc ngay lập tức trả lời. Tạp Lạp Kỳ đáp lại một tiếng, song phương đồng thời lui về phía sau. Một vị sư phụ đến từ học viên giáo vụ trở thành trọng tài, sau khi xác định phương thức giao đấu của song phương, cao giọng tuyên bố, trận đấu bắt đầu.
Sáu điểm chung quanh sân đấu đồng thời sáng lên, một cái ma pháp lục mang tinh ( sao sáu cánh) thật lớn hiện lên giữa không trung. Quang mang màu trắng nhàn nhạt hình thành một màn hào quang trong suốt thật lớn, bao phủ cả thí luyện tràng vào bên trong. Để hoàn thành cao cấp ma pháp phòng ngự tráo cho thí luyện tràng, sợ rằng cũng chỉ có nơi tài đại khí thô như Mễ lan học viện mới có thể làm như vậy. Cái phòng hộ tráo này tràn ngập các loại nguyên tố, có thể cấm trụ được lam cấp ma pháp oanh kích, chỉ cần chủ trì ma pháp sư đủ năng lượng, thì có thể duy trì.
Hải Dương ngồi xuống bàn gỗ, ghế gỗ nơi phía sau trường đấu, cây cổ tranh của nàng đã được đặt ở trên. Mà Diệp Âm Trúc là chủ tướng đái lĩnh ( chỉ huy) bốn người, đứng ở phía trước, cách Hải Dương năm thước, hình thành một cái hình cung, mơ hồ bảo vệ Hải Dương ở phía sau.
- Diệp Âm Trúc, chúng ta bắt đầu – Tạp Lạp Kỳ ở phía đối diện lớn tiếng nói. Hắn một điểm cũng không nóng nảy phát động công kích. Đối với thần âm sư, bọn họ có chút hiểu rõ, chỉ cần nhạc khúc không cách nào đi được một nửa, thần âm sư nhạc khúc uy lực không thể phát huy ra được. Như vậy trong một thời gian dài, cho dù thủy hệ cấm chú cũng có thể hoàn thành.
Đáp lại Tạp Lạp Kỳ, một tiếng đàn đầy uy lực, như tiếng rồng ngâm vang lên. Hải Dương đã bắt đầu diễn tấu. Chanh sắc quang mang thanh như tiên ngọc nương theo tiếng nhạc khúc rung động khắp không gian, đây là một tranh khúc tên gọi là " Mộng ". Nhu hòa mà ưu thương, khúc ý nương theo tranh khúc được đạn tấu phát ra phảng phất mang theo tâm tình của Hải Dương.
Tạp Lạp Kỳ trong mắt tinh quang bạo phát, " Hảo, chanh cấp cao giai. Không hổ là đệ nhất thiên tài của thần âm hệ. Đáng tiếc...... "
Diệp Âm Trúc cũng không biết, theo như lời Tạp Lạp Kỳ, đáng tiếc là có ý tứ gì. Lúc này, đối phương đã bắt đầu công kích. Từ một trăm tân sinh chọn ra bốn đệ tử tham gia, tự nhiên là những tân sinh giỏi nhất. Chanh sắc quang mang cơ hồ cùng từ người bọn họ phát ra, bất kể nông sâu, dĩ nhiên, cũng đều là trung cấp ma pháp sư. Tiếng ngâm xướng chú ngữ trầm vang lên, bọn họ bắt đầu niệm chú ngữ.
Tạp Lạp Kỳ không có ngâm xướng, trên người hắn toát ra chính là hoàng sắc quang mang nhàn nhạt, là hoàng cấp sơ giai. Một đạo thủy tiễn thuấn phát màu đỏ hướng đến ngực Âm Trúc đánh tới. Vừa rồi là Tạp Lạp Kỳ thử tính công kích. Đạt tới hoàng cấp hắn hoàn toàn có thể thuấn phát xích cấp ma pháp.
Ny Na đối với cục diện trận đấu, chỉ có bốn chữ: thần kỳ chế thắng. Thần âm hệ chưa bao giờ xuất hiện trong các trận đấu của học viện, không ai quen thuộc về thần âm sư, cái này là lợi thế lớn nhất của bọn họ.
Diệp Âm Trúc chân trái hướng tả bước một bước, thủy tiễn mặc dù rất nhanh, nhưng hắn như không thèm để tâm, động tác nhẹ nhàng tránh sang một bên. Thủy tiễn màu đỏ đụng vào phía trên phòng ngự tráo của thí luyện tràng, gây ra một rung động nhỏ.
Tạp Lạp Kỳ sửng sốt, khi ma pháp sư cùng ma pháp sư đối kháng, thì rất ít có tình huống né tránh. Hắn như thế nào cũng không nghĩ tới Diệp Âm Trúc lại có thể ứng phó với công kích của mình như vậy. Chính tại đây, hắn phát hiện có chút không đúng. Vốn theo kế hoạch, bốn đồng bạn của hắn hẳn là đã phải phóng thích ra ma pháp rồi, vậy mà tới giờ chú ngữ của họ vẫn như trước, chưa có hoàn thành. Tại sao lại như vậy? Là tranh âm, đột nhiên tỉnh ngộ, sắc mặt Tạp Lạp Kỳ trở nên nghiêm trọng, hắn đột nhiên phát hiện, thần âm sư cũng không phải toàn là xử nữ ( cái xử nữ này mình cũng chả hiểu ý là gì, ý là yếu thì phải), tranh khúc của Hải Dương đã bắt đầu phát huy tác dụng. Phải ngăn cản ngay.
Phải vất vả lắm mới có cơ hội gặp thần âm hệ để giành một cái chiến thắng, hắn thật không muốn bỏ qua cơ hội này. Một đạo tiếp một thuấn phát thủy tiễn hướng đến bốn người Âm Trúc vọt tới, thậm chí còn nhằm vào khe hở giữa bốn người bắn tới, mục tiêu là Hai Dương. Tạp Lạp Kỳ tưởng rằng, chỉ cần cắt đứt tranh khúc, sẽ quyết định chiến thắng.
Khổng Tước khinh thường hừ một tiếng, " Nguyên lai là như vậy a! " Tay phải vung lên, trên ngón giữa là một cái giới chỉ tỏa ra quang mang mãnh liệt. Một chanh sắc quang thuẫn trong nháy mắt mở rộng ra, che trước mặt bốn người. Xích cấp thủy tiễn đối mặt với chanh cấp phòng ngự, đều bị cản lại ở ngoài, phát ra một trận tiếng đánh dày đặc.
Lúc này, bốn đệ tử thủy hệ cũng đã hoàn thành ma pháp của bọn họ. Nước gào thét, một cơn sóng ma pháp dữ dội. Nếu chỉ là một gã chanh cấp ma pháp sư sử dụng, uy lực tự nhiên có hạn, nhưng do bốn ma pháp sư đồng thời phát động, thì cực kỳ lợi hại. Bốn chanh sắc cự lãng ( con sóng lớn) mang theo tiếng rít mãnh liệt hướng tới thần âm hệ mà đánh sâu vào. Tạp Lạp Kỳ giơ ma pháp trượng trong tay lên, trên đầu trượng, một viên bảo thạch màu lam tản mát ra ánh sáng nhu hòa, hắn đã bắt đầu ngâm xướng. Dưới đài, không biết ai hô lên một tiếng: " Thủy tinh linh cầu phúc. "
Một tầng phòng ngự dĩ nhiên không đủ để ngăn trở ma pháp thủy bào hao ( nước gào thét) của bốn người, Lam Hi, Tuyết Linh đồng thòi vươn tay phải của mình ra, cùng với Khổng Tước phóng thích ra chanh sắc quang thuẫn giống hệt nhau, hình thành nên ba tầng phòng ngự. Khi thủy bào hao cùng với ba tầng phòng ngự va chạm, trong thí luyện tràng nhất thời bộc phát ra một trận chanh sắc ma pháp nguyên tố toàn phong ( gió lốc). Phòng ngự thuẫn đã dao động, có chút không đỡ được.
Trên khán đài, Ngõa Cách Lôi khinh thường hừ một tiếng, " Ma pháp vật phẩm có thể hoàn toàn cản trụ ma pháp sao? Cho dù là cường đại ma pháp vật phẩm, ma pháp sư cũng chỉ có thể phát huy cao hơn một bậc uy lực mà thôi. Tạp Lạp Kỳ sở hữu ma pháp trượng có thể giảm bớt ba phần mười thời gian ngâm xướng thủy hệ ma pháp. Tên tiểu tử thần âm hệ kia như thế nào giữ được nữa đây? "
Ny Na cười lạnh một tiếng, " Vậy ngươi hãy chờ xem. Thủy hệ nghèo nàn, vĩnh viễn cũng không biết cái gì mới là ma pháp vật phẩm. " Nàng tự nhiên biết thủy Tinh linh cầu phúc chính là ma pháp trượng của chính Ngõa Cách Lôi, đem nó cho Tạp Lạp Kỳ sử dụng, Ngõa Cách Lôi đã dồn tâm huyết vào đây, nhưng, Ny Na lại không có chút lo lắng nào. Cho dù có nhiều trang bị hơn nữa, cũng vị tất đã có thể so sánh được với những công chúa đệ tử của thần âm hệ. Uy danh đệ nhất học hệ của thần âm hệ đâu phải chỉ là hư danh.
Uy lực của bốn ngọn thủy bào hao đồng thời biến mất, ba tầng chanh sắc phòng ngự thuẫn cũng biến mất. Ma pháp vật phẩm cũng phải cần đến tinh thần lực để cầm cự, chỉ là xích cấp sơ giai nên sắc mặt Tuyết Linh cùng Lam Hi đã có chút tái nhợt. Thừa dịp thủy bào hao ảnh hưởng đến tranh âm, cùng với hiệu quả của thủy Tinh linh cầu phúc ma pháp trượng. Ma pháp của Tạp Lạp Kỳ vừa vặn hoàn thành, chi viện cho ma pháp của đồng bạn.
Một con thủy long dài ba thước gầm rú phóng ra, lóe ra hoàng sắc quang thải, hướng tới thần âm hệ đánh tới. Hoàn thành ma pháp này, sắc mặt Tạp Lạp Kỳ càng trắng bệch ra, không còn chút máu. Ảnh hưởng của tranh âm càng lúc càng lớn, bất đắc dĩ, hắn phải xuất ra ma pháp có uy lực lớn nhất, thủy long ngâm.
Một trận kinh hô từ trong đám người đang theo dõi cuộc chiến dưới khán đài truyền đến. Bọn họ đều nhìn ra được, cho dù thần âm hệ đệ tử còn có thể thi triển ra ma pháp thuẫn, cũng không có khả năng chống cự lại hoàng cấp ma pháp công kích. Kết quả trận đấu tựa hồ đã xác định tại đây.
Ngay lúc này, Diệp Âm Trúc lạnh nhạt cười, cùng với Tuyết Linh ba nữ hài đồng thời lùi lại phía sau, đến bên cạnh Hải Dương, bạch sắc quang mang từ Nguyệt thần thủ hộ trên người hắn phóng thích, trong nháy mắt khuếch trương trong cả phương viên mười thước, bao phủ năm người bên trong.
Oanh – Thủy long ngâm uy lực quả thật cường đại, nhưng là, trong nháy ngay sau khi công kích xảy ra, dưới khán đài lại nảy lên một trận kinh hô, nhưng đã thay đổi. Hoàng sắc thủy long dài ba thước bể tan tành, vậy mà màn bạch sắc quang thuẫn lại chỉ có một vết rách rất nhỏ mà thôi.
- Không có khả năng! – Ngõa Cách Lôi mở to hai mắt, đứng bật dậy. Trên người Diệp Âm Trúc phóng thích ra ma pháp quang mang chính là xích sắc ( đỏ) a! Phất Cách Sâm liếc Ny Na một cái đầy thâm ý: " Nguyệt thần thủ hộ. Ngay cả ta cũng phải hâm mộ thần âm hệ đó. "
" Mộng " khúc đã qua nửa, tất cả đã không còn gì lo lắng. Bất luận là Tạp Lạp Kỳ hay là đồng bạn của hắn, cũng không thể phóng thích ra ma pháp nữa rồi. Cả bốn học đệ bị ảnh hưởng của " Mộng " khúc, trực tiếp đi vào mộng đẹp. Tạp Lạp Kỳ cũng mơ màng buồn ngủ, cũng không ngâm xướng không ra một câu chú ngữ nào nữa. Mà " Mộng " khúc cũng tự nhiên không ảnh hưởng đến Âm Trúc bọn họ, đây chính là kỹ năng công kích đặc thù của thần âm sư.
- Toàn thể thủy hệ đệ tử đã mất đi năng lực chống cự, thần âm hệ chiến thắng. – Người trọng tài đưa ra phán xét chuẩn xác. Cho dù ma pháp sư năng lực tinh thần cao, nhưng khiến họ chìm vào giấc ngủ say là điều hoàn toàn có thể làm được.
- Oa! Chúng ta thắng, chúng ta thật sự đã thắng a! – Tuyết Linh hưng phấn nhyar dựng lên, ôm chặt lấy cổ Âm Trúc hôn lên mặt hắn nhiệt tình một chút. Khiến mặt Âm Trúc đỏ lựng cả lên, xấu hổ không biết nên làm gì cho tốt. Lam Hi ý tứ hơn, nụ cười ôn nhu đọng trên khuôn mặt. Khổng Tước kiêu ngạo ưỡn bộ ngực đầy đặn của mình, kiêu ngạo nói: " Thần âm hệ đích thực cường đại. " Hải Dương phản ứng bình thản nhất, " Mộng " khúc chấm dứt, nàng ôm cổ tranh, hướng ra phía ngoài thí luyện tràng cất bước.
Toàn trường im phăng phắc, không một tiếng động. Trước khi trận đấu bắt đầu, tuyệt đố không một ai cho rằng thần âm hệ sẽ chiến thắng. Trận đấu giữa các má pháp sư, đều là song phương dụng ma pháp oanh kích, cho đến khi một bên ma lực tiêu hao hết trước thì mới kết thúc trận đấu. Hoàn toàn là so bì thực lực. Vậy mà hôm nay, trận đấu lại chấm dứt quá nhanh. Thủy hệ đệ tử thậm chí chỉ phóng ra được một cái ma pháp công kích, đã thua ngay trước mặt thần âm hệ.
Giờ phút này, rất nhiều đệ tử đã phát sinh nghi hoặc với thần âm hệ. Ngõa Cách Lôi có chút ngây ngốc đúng ở hiện trường, " Không có khả năng, cái này tuyệt không có khả năng. Cho dù dùng Nguyệt thần thủ hộ, do xích cấp đệ tử phát động cũng không có khả năng ngăn trở thủy long ngâm. " Vốn tưởng rằng thần âm hệ tham gia, thủy hệ không cần phải bận tâm, vậy mà... lúc này tâm tình đã hoàn toàn nằm ở đáy vực.
Ny Na đứng lên, cao ngạo ngẩng cao đầu, " Ngõa Cách Lôi lão đầu, nhớ kỹ lời ta, đây mới chỉ là sự bắt đầu. "
Ngõa Cách Lôi tức giận hừ một tiếng, không đáp lại, mang theo thủy hệ giáo sư xoay người bỏ đi. Thua thần âm hệ, hắn thật sự không còn mặt mũi nào ở chỗ này được nữa. Phất Cách Sâm mỉm cười, " Thủy hệ ma pháp kỳ thật rất mạnh, đáng tiếc ma pháp của đê cấp thủy hệ thật không đủ. Ny Na chủ nhiệm, thần âm hệ các người cho Diệp Âm Trúc kia làm chủ tướng rất có ý tứ đó. Lời của Ngõa Cách Lôi có một chút là hắn đồng ý. Cho dù là Nguyệt thần thủ hộ, xích cấp ma pháp sư phát động cũng không có khả năng ngăn trở hoàng cấp ma pháp.
Tin tức thần âm hệ tại tân sinh đại hội chiến thắng thủy hệ rất nhanh truyền khắp cả Mễ lan học viện. Chiến cuộc chấm dứt đơn giản, nhanh chóng, làm cho mọi người kinh ngạc. Các loại thảo luận về thần âm hệ cũng đã bắt đầu sôi nổi. Diệp Âm Trúc cùng bốn vị mỹ nữ cũng đều trở thành đối tưởng bàn luận. Nhất là Diệp Âm Trúc, tại thời khắc cuối cùng đã phóng ra vòng bảo hộ cùng tranh khúc của Hải Dương, lại càng trở thành tiêu điểm.
Diệp Âm Trúc cũng không biết việc người khác bàn luận về hắn, trận đấu vừa chấm dứt, hắn trước tiên rời khỏi thí luyện tràng số sáu, hướng về phía một người chạy đi như điên. Bởi vì, ngay sau khi trận đấu chấm dứt một khắc, hắn nghe thấy thanh âm của một người, thanh âm của người làm hắn cực độ kích động. Hoàng sắc quang mang nhất thời tỏa ra, trên đường chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh nhàn nhạt, một ít ma pháp sư đang đi trong học viện không khỏi không nhịn được nghĩ đến, vừa xong có một vị cao niên cấp đệ tử chạy tới ma pháp khu.
Vì để sử dụng tốc độ nhanh nhất chạy đi, Diệp Âm Trúc thậm chí không hề che giấu trúc đấu khí của mình, dù sao, Mễ lan học viện cũng quá lớn. Cố gắng dùy trì trúc đấu khí, hắn đề thăng tốc độ lên đến cực hạn, dùng hết sức chạy ra khỏi học viện. Ra khỏi học viện, Diệp Âm Trúc vẫn hướng phương bắc đi tới hơn mười dặm mới dừng cước bộ trước một khu rừng, thần sắc kích động không thể nào che giấu nổi, " Tử, ngươi ở nơi nào? Ta tới rồi đây. "
Đúng vậy, vừa rồi ngay sau khi trận đấu chấm dứt thì, thanh âm của Tử rõ ràng vang lên bên vai hắn, Tử nói một câu: ta tại phía bắc, ngoài học viện mười dặm, ta tại một khu rừng đợi ngươi. Đối với Diệp Âm Trúc mà nói, mặc dù tại Mễ lan học viện rất yên ổn, nhưng nơi này dù sao cũng không phải nhà của hắn, nơi mà Tử cùng với hắn ở cùng nhau suốt hơn mười năm, ngoại trừ thân nhân, Tử tuyệt đối là người mà hắn tín nhiệm nhất. Một thân ảnh cao lớn khôi vĩ chậm rãi từ trong rừng cây đi tới. Tóc hắn vẫn như trước, có chút tán loạn, đôi mắt thâm sâu có vài phần mệt mỏi, nhưng khuôn mặt không có chút nào thay đổi. Nhìn thấy Âm Trúc, trong mắt hắn ôn hòa hơn vài phần. Cũng chỉ khi có ở cùng Âm Trúc, vẻ mặt hắn mới có biến hóa như vậy.
- Âm Trúc. – Thanh âm trầm trầm mà tràn ngập không gian mang đến cho Âm Trúc cảm giác thân thiết mãnh liệt.
- Tử. – Âm Trúc hưng phấn kêu một tiếng, thân thể giống như một cây tiễn, mang theo một đạo hoàng sắc quang mang mãnh liệt trong nháy mắt bắn tới trước mặt Tử, một động một tĩnh cũng không có một chút cảm giác đột ngột.
Tử mỉm cười, nói: " Đúng như ước hẹn, ta tới rồi đây. Cũng đã chứng kiến trận đấu của ngươi trên đài vừa rồi, xem ra, ngươi đã dung nhập với cuộc sống nơi này rồi. "
Diệp Âm Trúc gật đầu, nói: " Tử, ngươi sống có tốt không? Ta cảm giác ngươi tựa hồ có chút mệt mỏi. "
Tử trong mắt hiện lên một đạo hàn quang, " Không có gì, chỉ là đi làm một việc thôi. Hơn nữa, đây mới là bắt đầu thôi. "
Âm Trúc trong lòng cả kinh, " Tử, ngươi lại phải đi nữa sao? " Hỏi ra những lời này, thanh âm hắn đã thay đổi vài phần, tràn ngập tâm tình không đành lòng chia tay.
Tử nở một nụ cười hiếm thấy, " Ngươi là đệ tử ở nơi này, không thể mang ngươi theo bên mình. Ngươi ở chỗ này học tập đi, trên Mễ lan đại lục, chỗ này là phi thường thích hợp với ngươi. Ta đã nghe qua, Mễ lan học viện, danh xưng là hoàng gia học viện, tại đại lục có danh tiếng cực cao. Có lẽ cầm ma pháp của ngươi ở chỗ này cũng không học thêm được cái gì, nhưng kinh nghiệm xã hội lại dễ dàng tăng trưởng, hơn nữa, ở chỗ này, ngươi sẽ không gặp nguy hiểm gì cả. "
Diệp Âm Trúc trong mắt hiện lên ánh mắt kiên quyết, tay phải giống như tia chớp phóng ra, nắm chặt cánh tay trái của Tử, " Tử, nếu ngươi phải đi, ta với ngươi cùng nhau, đồng thời đi. hai vị gia gia cho ta đi ra đại lục để lịch lãm, ở cùng một chỗ với ngươi đồng dạng, cũng là lịch lãm. Ta không muốn cùng với ngươi tách ra. " Tay hắn mặc dù chỉ có bốn ngón, nhưng cứng như cương thiết, ngay cả Tử cũng phải kinh ngạc trước khí lực của Diệp Âm Trúc.
Tử vỗ vỗ bả vai Âm Trúc, " Ta đồng dạng cũng không muốn xa ngươi. Nhưng là, bây giờ chúng ta tại đại lục, không thể đạt được tất cả những gì muốn làm. Lưu lại với ngươi mới là tốt. Cho nên, ta bây giờ có một biện pháp, không biết ngươi có nguyện ý hay không? "
- Biện pháp gì? - Diệp Âm Trúc tò mò hỏi.
Tử nói: " Biện pháp này giúp ta mặc dù không thể ở bên ngươi. nhưng có thể làm cho chúng ta tùy thời có thể gặp lại. "
Âm Trúc sững sờ, nghi hoặc nói: " có biện pháp như vậy sao? "
Tử gật đầu, trong mắt toát ra một tia quang mang kiên định, " Ta có mặt ở đây hôm nay, đều là ngươi gọi ta tới, đừng hỏi ta tại sao. Chờ ngươi đủ thực lực rồi, khi đó, ta sẽ nói ra hết thảy cho ngươi. Biện pháp này theo như lời ta nói, là đồng đẳng bổn mạng khế ước. "
- Đồng đẳng bổn mạng khế ước? Nó là cái gì? "
Tử nói: " Trên đại lục, ma pháp sư có thể gọi về thủ hộ ma thú của mình, nhưng chiến sĩ cũng có thể gọi về tọa kỵ của mình, bất quá không giống ma pháp sư gọi về dễ dàng mà thôi. Nhưng là, khi ma pháp sư gọi ma thú về, thập yêu đẳng cấp ma pháp sư cũng chỉ có thể gọi về thập yêu đẳng cấp ma thú mà thôi. Mà ma pháp sư cả đời chỉ có thể cùng một ma thú khế ước, bởi vậy ma pháp sư cấp thấp sẽ không dễ dàng khế ước với ma thú. Mà đều đợi ma pháp của mình đề thăng tới cực mạnh, khi đó mới tìm kiếm một ma thú thích hợp làm đồng bạn. Đây là chủ tòng khế ước.
Mà ma thú sở dĩ không thể gọi về quá cấp bậc, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì trong lúc gọi về, ma pháp sư phải tiêu hao tinh thần lực của chính mình. Một khi triệu gọi ma thú hơn cấp, đối với ma pháp sư sẽ có ảnh hưởng lớn. Ngoại trừ chỉ có ma pháp sư chuyên môn tu luyện thuật triệu gọi. Bởi vậy, như đệ tử trong Mễ lan học viện của các ngươi, trừ phi chính mình có thể phát triển khả năng của ma thú, còn không thì tự mình đi kiếm ma thú được.
Mà đồng đẳng bổn mạng khế ước của ta lại đánh tan loại quy tắc của chủ tòng khế ước này. Cũng đồng dạng, cả đời một người chỉ có thể có một cơ hội hoàn thành loại khế ước này. Nhưng loại khế ước này chỉ có ta mới biết chú ngữ. Một khi hoàn thành lại không thể sửa đổi. Đơn giản mà nói, nếu ngươi cùng ta lập khế ước, vậy, chúng ta sẽ trở thành khế ước đồng bọn. Sau này bất luận ở địa phương nào, tinh thần cũng sẽ có một tia liên lạc. Ngươi có thể gọi ta về bên cạnh ngươi, ta cũng có thể gọi ngươi về bên cạnh ta. Như vậy, bất luận khoảng cách chúng ta có xa bao nhiêu, cũng đều có thể gặp mặt. Mỗi lần gọi về có thể duy trì nửa giờ. Đơi với bản thân, tiêu hao tinh thần lực cực nhỏ. "
Diệp Âm Trúc kinh hãi nói: " Loài người chỉ có thể cùng ma thú lập khế ước sao? Còn có loại khế ước thần kỳ như vậy sao? Thật tốt quá, chúng ta bây giờ bắt đầu đi. "
Tử vừa muốn nói cái gì đó, đột nhiên, sắc mặt hắn biến đổi, lạnh như băng, ánh mắt lạnh lùng hướng chỗ rừng cây hơi nghiêng nhìn lại. " Chờ một chút. " Một thân ảnh lóe ra hoàng sắc quang mang chớp mắt đã tới trước mặt hai người, cho dù Diệp Âm Trúc, cũng không thể nhìn rõ cước bộ của đạo nhân ảnh này, bởi vì tốc độ thực sự quá nhanh. Nhưng là, phân biệt không nhất định phải bằng hai mắt, khí tức quen thuộc là đủ rồi.
- Ba ba. – Âm Trúc hưng phấn quát to một tiếng, đúng vậy, thân ảnh đột nhiên xuất hiện này, chính là cha của Diệp Âm Trúc, Diệp Trọng.
Diệp Trọng mặc nhất kiện hôi sắc ( màu xám) chiến sĩ trang, mặc dù đã gần bốn mươi tuổi, nhưng nhìn qua so với Âm Trúc tựa hồ không hơn bao nhiêu, chỉ là thành thục hơn. Một thanh trường kiếm màu xanh biếc mang theo bên người, nhìn Âm Trúc ánh mắt tràn ngập vẻ từ ái.
Tử nhìn về phía Diệp Trọng, Diệp Trọng cũng chuyển hướng ánh mắt dang hắn, ánh mắt hai người tại không trung va chạm, Diệp Âm Trúc phảng phất chứng kiến, giữa không trung xuất hiện một chuỗi hoa lửa. Trong mười sáu năm thời gian, Diệp Âm Trúc lớn lên. Trúc đấu khí của Diệp Trọng cũng đã từ hoàng cấp sơ giai luyện tới hoàng cấp lục giai. Tương đương với trên cấp bậc bảy sắc cầu vồng là thanh cấp cao giai thiên không chiến sĩ, khoảng cách chiến sĩ chỉ có thể nâng lên từng cấp một mà thôi
- Khó trách từ khi ly khai Bích không hải, ta thủy chung cảm giác có người theo dõi, thì ra là ngươi. – Tử trầm giọng nói.
Diệp Trọng mỉm cười, " Ta chỉ có một con trai, bất luận là ta và mẹ của nó hay là hai vị gia gia, cũng đều không có khả năng hoàn toàn yên tâm để cho nó một mình hành tẩu trên đại lục. Cho nên ta một mực âm thầm bảo vệ nó. Bây giờ nó đã tới Mễ lan học viện, nhiệm vụ của ta cũng coi như hoàn thành. "
- Cái gì, ba ba, người một mực đi theo ta? – Diệp Âm Trúc giật mình nhìn Diệp Trọng, " Vậy người có biết cái giới chỉ kia ở noi nào không? "
Diệp Âm Trúc không mở miệng, Tử sắc mặt đã đại biến, ánh mắt nhìn xuống tay trái bốn ngón của hắn, lúc này mới phát hiện, không gian giới chỉ đã không còn. " Âm Trúc, ngươi đã đánh mất không gian giới chỉ sao? Vậy cầm của ngươi...... "
Âm Trúc cười khổ nói: " Cả tín vật giới thiệu cùng với tiền cũng đồng thời đánh mất. "
- Cái gì? – Tử gầm nhẹ một tiếng, một cỗ khí tức bá đạo từ trên người hắn chợt phóng thích, mặc dù không có quang mang tức giận, nhưng Diệp Trọng lại hoảng sợ chứng kiến, dưới chân Tử, thổ địa vô thanh vô tức xuất hiện một vết nứt. Tử phẫn nộ, ngay cả hắn cũng cảm thấy vài phần áp lực. hai tay nắm chặt, phát ra một trận tiếng xương tay kêu răng rắc, " Để cho ta biết là ai, ta nhất định sẽ đập nát xương hắn.
Tử mỉm cười, nói: " Đúng như ước hẹn, ta tới rồi đây. Cũng đã chứng kiến trận đấu của ngươi trên đài vừa rồi, xem ra, ngươi đã dung nhập với cuộc sống nơi này rồi. "
Diệp Âm Trúc gật đầu, nói: " Tử, ngươi sống có tốt không? Ta cảm giác ngươi tựa hồ có chút mệt mỏi. "
Tử trong mắt hiện lên một đạo hàn quang, " Không có gì, chỉ là đi làm một việc thôi. Hơn nữa, đây mới là bắt đầu thôi. "
Âm Trúc trong lòng cả kinh, " Tử, ngươi lại phải đi nữa sao? " Hỏi ra những lời này, thanh âm hắn đã thay đổi vài phần, tràn ngập tâm tình không đành lòng chia tay. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Tử nở một nụ cười hiếm thấy, " Ngươi là đệ tử ở nơi này, không thể mang ngươi theo bên mình. Ngươi ở chỗ này học tập đi, trên Mễ lan đại lục, chỗ này là phi thường thích hợp với ngươi. Ta đã nghe qua, Mễ lan học viện, danh xưng là hoàng gia học viện, tại đại lục có danh tiếng cực cao. Có lẽ cầm ma pháp của ngươi ở chỗ này cũng không học thêm được cái gì, nhưng kinh nghiệm xã hội lại dễ dàng tăng trưởng, hơn nữa, ở chỗ này, ngươi sẽ không gặp nguy hiểm gì cả. "
Diệp Âm Trúc trong mắt hiện lên ánh mắt kiên quyết, tay phải giống như tia chớp phóng ra, nắm chặt cánh tay trái của Tử, " Tử, nếu ngươi phải đi, ta với ngươi cùng nhau, đồng thời đi. hai vị gia gia cho ta đi ra đại lục để lịch lãm, ở cùng một chỗ với ngươi đồng dạng, cũng là lịch lãm. Ta không muốn cùng với ngươi tách ra. " Tay hắn mặc dù chỉ có bốn ngón, nhưng cứng như cương thiết, ngay cả Tử cũng phải kinh ngạc trước khí lực của Diệp Âm Trúc.
Tử vỗ vỗ bả vai Âm Trúc, " Ta đồng dạng cũng không muốn xa ngươi. Nhưng là, bây giờ chúng ta tại đại lục, không thể đạt được tất cả những gì muốn làm. Lưu lại với ngươi mới là tốt. Cho nên, ta bây giờ có một biện pháp, không biết ngươi có nguyện ý hay không? "
- Biện pháp gì? - Diệp Âm Trúc tò mò hỏi.
Tử nói: " Biện pháp này giúp ta mặc dù không thể ở bên ngươi. nhưng có thể làm cho chúng ta tùy thời có thể gặp lại. "
Âm Trúc sững sờ, nghi hoặc nói: " có biện pháp như vậy sao? "
Tử gật đầu, trong mắt toát ra một tia quang mang kiên định, " Ta có mặt ở đây hôm nay, đều là ngươi gọi ta tới, đừng hỏi ta tại sao. Chờ ngươi đủ thực lực rồi, khi đó, ta sẽ nói ra hết thảy cho ngươi. Biện pháp này theo như lời ta nói, là đồng đẳng bổn mạng khế ước. "
- Đồng đẳng bổn mạng khế ước? Nó là cái gì? "
Tử nói: " Trên đại lục, ma pháp sư có thể gọi về thủ hộ ma thú của mình, nhưng chiến sĩ cũng có thể gọi về tọa kỵ của mình, bất quá không giống ma pháp sư gọi về dễ dàng mà thôi. Nhưng là, khi ma pháp sư gọi ma thú về, thập yêu đẳng cấp ma pháp sư cũng chỉ có thể gọi về thập yêu đẳng cấp ma thú mà thôi. Mà ma pháp sư cả đời chỉ có thể cùng một ma thú khế ước, bởi vậy ma pháp sư cấp thấp sẽ không dễ dàng khế ước với ma thú. Mà đều đợi ma pháp của mình đề thăng tới cực mạnh, khi đó mới tìm kiếm một ma thú thích hợp làm đồng bạn. Đây là chủ tòng khế ước.
Mà ma thú sở dĩ không thể gọi về quá cấp bậc, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì trong lúc gọi về, ma pháp sư phải tiêu hao tinh thần lực của chính mình. Một khi triệu gọi ma thú hơn cấp, đối với ma pháp sư sẽ có ảnh hưởng lớn. Ngoại trừ chỉ có ma pháp sư chuyên môn tu luyện thuật triệu gọi. Bởi vậy, như đệ tử trong Mễ lan học viện của các ngươi, trừ phi chính mình có thể phát triển khả năng của ma thú, còn không thì tự mình đi kiếm ma thú được.
Mà đồng đẳng bổn mạng khế ước của ta lại đánh tan loại quy tắc của chủ tòng khế ước này. Cũng đồng dạng, cả đời một người chỉ có thể có một cơ hội hoàn thành loại khế ước này. Nhưng loại khế ước này chỉ có ta mới biết chú ngữ. Một khi hoàn thành lại không thể sửa đổi. Đơn giản mà nói, nếu ngươi cùng ta lập khế ước, vậy, chúng ta sẽ trở thành khế ước đồng bọn. Sau này bất luận ở địa phương nào, tinh thần cũng sẽ có một tia liên lạc. Ngươi có thể gọi ta về bên cạnh ngươi, ta cũng có thể gọi ngươi về bên cạnh ta. Như vậy, bất luận khoảng cách chúng ta có xa bao nhiêu, cũng đều có thể gặp mặt. Mỗi lần gọi về có thể duy trì nửa giờ. Đơi với bản thân, tiêu hao tinh thần lực cực nhỏ. "
Diệp Âm Trúc kinh hãi nói: " Loài người chỉ có thể cùng ma thú lập khế ước sao? Còn có loại khế ước thần kỳ như vậy sao? Thật tốt quá, chúng ta bây giờ bắt đầu đi. "
Tử vừa muốn nói cái gì đó, đột nhiên, sắc mặt hắn biến đổi, lạnh như băng, ánh mắt lạnh lùng hướng chỗ rừng cây hơi nghiêng nhìn lại. " Chờ một chút. " Một thân ảnh lóe ra hoàng sắc quang mang chớp mắt đã tới trước mặt hai người, cho dù Diệp Âm Trúc, cũng không thể nhìn rõ cước bộ của đạo nhân ảnh này, bởi vì tốc độ thực sự quá nhanh. Nhưng là, phân biệt không nhất định phải bằng hai mắt, khí tức quen thuộc là đủ rồi.
- Ba ba. – Âm Trúc hưng phấn quát to một tiếng, đúng vậy, thân ảnh đột nhiên xuất hiện này, chính là cha của Diệp Âm Trúc, Diệp Trọng.
Diệp Trọng mặc nhất kiện hôi sắc ( màu xám) chiến sĩ trang, mặc dù đã gần bốn mươi tuổi, nhưng nhìn qua so với Âm Trúc tựa hồ không hơn bao nhiêu, chỉ là thành thục hơn. Một thanh trường kiếm màu xanh biếc mang theo bên người, nhìn Âm Trúc ánh mắt tràn ngập vẻ từ ái.
Tử nhìn về phía Diệp Trọng, Diệp Trọng cũng chuyển hướng ánh mắt dang hắn, ánh mắt hai người tại không trung va chạm, Diệp Âm Trúc phảng phất chứng kiến, giữa không trung xuất hiện một chuỗi hoa lửa. Trong mười sáu năm thời gian, Diệp Âm Trúc lớn lên. Trúc đấu khí của Diệp Trọng cũng đã từ hoàng cấp sơ giai luyện tới hoàng cấp lục giai. Tương đương với trên cấp bậc bảy sắc cầu vồng là thanh cấp cao giai thiên không chiến sĩ, khoảng cách chiến sĩ chỉ có thể nâng lên từng cấp một mà thôi
- Khó trách từ khi ly khai Bích không hải, ta thủy chung cảm giác có người theo dõi, thì ra là ngươi. – Tử trầm giọng nói.
Diệp Trọng mỉm cười, " Ta chỉ có một con trai, bất luận là ta và mẹ của nó hay là hai vị gia gia, cũng đều không có khả năng hoàn toàn yên tâm để cho nó một mình hành tẩu trên đại lục. Cho nên ta một mực âm thầm bảo vệ nó. Bây giờ nó đã tới Mễ lan học viện, nhiệm vụ của ta cũng coi như hoàn thành. "
- Cái gì, ba ba, người một mực đi theo ta? – Diệp Âm Trúc giật mình nhìn Diệp Trọng, " Vậy người có biết cái giới chỉ kia ở noi nào không? "
Diệp Âm Trúc không mở miệng, Tử sắc mặt đã đại biến, ánh mắt nhìn xuống tay trái bốn ngón của hắn, lúc này mới phát hiện, không gian giới chỉ đã không còn. " Âm Trúc, ngươi đã đánh mất không gian giới chỉ sao? Vậy cầm của ngươi...... "
Âm Trúc cười khổ nói: " Cả tín vật giới thiệu cùng với tiền cũng đồng thời đánh mất. "
- Cái gì? – Tử gầm nhẹ một tiếng, một cỗ khí tức bá đạo từ trên người hắn chợt phóng thích, mặc dù không có quang mang tức giận, nhưng Diệp Trọng lại hoảng sợ chứng kiến, dưới chân Tử, thổ địa vô thanh vô tức xuất hiện một vết nứt. Tử phẫn nộ, ngay cả hắn cũng cảm thấy vài phần áp lực. hai tay nắm chặt, phát ra một trận tiếng xương tay kêu răng rắc, " Để cho ta biết là ai, ta nhất định sẽ đập nát xương hắn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...