Triệu Dật dẫn theo Giang Dĩnh đi vào nhà hàng Tình cờ gặp gỡ, sau đó đi thẳng vào bên trong, đi tới vị trí cửa sổ ở góc phía trong cùng.
Có bốn người đang ngồi ở đây.
Đới Lương, Quan Tâm, Bành Yến cùng với trợ lý của bành Yến.
Đới Lương nhìn thấy Triệu Dật thì vội vàng đứng lên, cung kính kêu lên: "Chủ tịch Triệu!”
Triệu Dật gật đầu, vươn tay về phía Bành Yến nói: "Bành tiên sinh! Hoan nghênh ngài đến Giang Châu! ”
Bành Yến nhìn Triệu Dật vẫn còn rất trẻ tuổi, ánh mắt thoáng có chút kinh ngạc.
Tuy rằng lúc trước hắn đã biết vị tổng giám đốc của công ty đầu tư Phi Dật cùng với người biên kịch viết kịch bản này là sinh viên Đại học Công Thương Giang Châu, nhưng khi chân chính nhìn thấy, tâm tình hắn vẫn có chút cảm thán.
Người ta còn trẻ như vậy, đã có thể đầu tư hàng trăm triệu tệ đầu tư vào điện ảnh, hơn nữa còn có thể viết ra kịch bản phim tuyệt vời như vậy.
Có tài chính!
Cũng có tài năng!
Thật sự là anh hùng xuất thiếu niên nha!
Bành Yến sảng khoái đưa tay ra đáp: "Nghe nói chủ tịch Triệu hôm nay còn có trận thi đấu, cho nên tôi muốn tới đây quan sát một chút. Kỳ thật tôi cũng rất thích chơi bóng rổ, có cơ hội chúng ta hãy đấu với nhau một chút! ”
Giang Dĩnh đi theo phía sau Triệu Dật đột nhiên mở to hai mắt đầy ngạc nhiên.
Bành Yến!
Ui là trời!
Người này vậy mà lặng lẽ xuất hiện ở một nhà hàng thức ăn nhanh của Đại học Công Thương, không có làm kinh động bất cứ người nào Quan trọng hơn chính là, hắn là tới đây để gặp Triệu Dật!
Một nam diễn viên điện ảnh nổi tiếng đến Giang Châu gặp Triệu Dật, điều này có nghĩa là gì, Giang Dĩnh đã lập tức hiểu được.
Kịch bản đó!
Nhân vật chính kia, nếu do Bành Yến diễn thì không phải phi thường thích hợp hay sao?
Trái tim Giang Dĩnh lập tức mãnh liệt nhảy lên, mặt cũng nhịn không được lập tức đỏ lên vài phần. Không chỉ bởi vì nhìn thấy Bành Yến, càng là vì cô cơ bản đã xác định được, chỉ sợ nữ chính trong kịch bản của phim này sẽ là mình!
Triệu Dật kéo ghế ngồi xuống, cười nói: "Anh Yến! Tôi là fan hâm mộ của anh, mấy bộ phim của anh tôi đều có xem. Trong đó có mấy bộ tôi cảm giác rất thích, tôi thực sự hâm mộ anh, anh đừng khách khí như vậy, cứ gọi tên tôi là được. Mặc kệ lần này chúng ta hợp tác có thể thành công hay không, đều có thể kết giao bằng hữu. ”
Bành Yến cũng rất sảng khoái cười nói: "Được! Đều là người trẻ tuổi, chúng ta đều thoải mái một chút. ”
Triệu Dật cười chỉ về phía Giang Dĩnh bên cạnh nói: "Vị này là Giang Dĩnh! Sinh viên học viện điện ảnh Giang Đại, là người đóng vai Hạ Nguyệt. ”
Ánh mắt Bành Yến rơi vào trên người Giang Dĩnh, thoáng cái lập tức hiểu được. Hình tượng này, khí chất này, không phải là cùng nữ chính Hạ Nguyệt giống nhau như đúc hay sao?
Đây là nhân vật được thiết kế riêng cho cô ấy sao?
Triệu Dật là muốn nâng đỡ cô gái này ư?
Bành Yến trong lòng cân nhắc, đồng thời sảng khoái đưa tay ra nói: "Cô Giang, xin chào! ”
Giang Dĩnh vừa bị một câu nói của Triệu Dật làm cho thiếu chút nữa nhảy dựng lên, hiện giờ đối mặt với Bành Yến chủ động đưa tay ra, thật sự là có chút thụ sủng nhược kinh. Thế nhưng nghĩ đến lời nói lúc trước của Triệu Dật, dù là trong lòng khẩn trương, mặt ngoài cũng không lộ ra vẻ khiếp sợ, cô thoải mái bắt tay Bành Yến đáp: "Bành tiên sinh! Tôi cũng là fan hâm của anh, hôm nay có thể gặp anh, thật sự quá vui mừng! ”
Triệu Dật nhìn thời gian, cũng đã gần đến giờ, hắn lập tức nói: "Tôi phải lên sân đấu rồi, tôi sẽ qua bên đó trước. Quan Tâm, chú Đới, hai người thay tôi chiêu đãi anh Yến… anh yến, lát nữa chúng ta ăn lẩu thì cùng nhau nói chuyện tiếp nhé.”
“Được! Cậu cứ tự nhiên, tôi cũng muốn xem phong thái chơi bóng của cậu!”
Nơi này tuy rằng ở trong góc, không thu hút sự chú ý. Thế nhưng bởi vì đều gần cửa sổ, bọn họ cũng có thể nhìn thấy sân bóng ở bên ngoài.
Triệu Dật trở lại sân, trận đấu vừa vặn bắt đầu. Triệu Dật cũng không nói nhảm, trực tiếp lên sân thi đấu.
Triệu Dật cùng Quách Đông Lai song kiếm hợp nhất, hung tàn đem đối thủ chém giết sạch sẽ rớt đài.
Đám người Bành Yến ngồi ở một góc nhà hàng, một bên uống trà sữa, một bên xem Triệu Dật hung tàn chơi bóng.
Toàn bộ quá trình Bành Yến ánh mắt đều như sáng lên: "Đánh thật tốt! Tiêu chuẩn thế này, cho dù đi thi đấu chuyên nghiệp, chỉ sợ cũng có thể được, thật sự là nhìn một hồi tôi cũng có chút ngứa tay nha! ”
Giang Dĩnh, Quan Tâm, Đới Lương ba người cũng đều là lần đầu tiên xem Triệu Dật chơi bóng, trong lòng cũng có chút thán phục.
Triệu Dật thật sự mặc kệ làm cái gì cũng đều sẽ khiến người ta kinh ngạc, quá ưu tú!
Giang Dĩnh ngồi ở một bên, im lặng không có nói gì.
Cô đang cố gắng hết sức để ổn định tâm trí của mình.
Không giống như lần đầu tư bộ phim ba triệu lúc trước, bộ phim lần này nhất định là phim có kinh phí sản xuất rất lớn. Triệu Dật vậy mà chuẩn bị để mình vào vai nữ chính sao?
Cùng Bành Yến diễn cùng nhau?
Hắn không sợ mình diễn hỏng bộ phim này sao?
Mình chịu nổi hay không?
Thật căng thẳng!
Giang Dĩnh trong lòng tuy rằng cảm thấy rất vui vẻ vì đạt được cơ hội này, thế nhưng áp lực trong lòng lại càng lớn hơn.
Lần đầu tư này cũng không phải là một chút hay nửa điểm, nếu thật sự là bởi vì mình mà làm hỏng, vậy đem chính mình bán cũng không đủ để bồi thường nha!
Triệu Dật vì sao lại đem điều mơ ước của vô số diễn viên mà trao cho mình, cũng giống như lần đầu tiên hắn đầu tư cho bộ phim mình đã đóng vai nữ chính hay sao?
Hắn rõ ràng là muốn nâng đỡ mình, chẳng lẽ hắn đối với mình thật sự có ý nghĩ đó?
Là quy tắc ngầm?
Nghĩ đến đây, trái tim Giang Dĩnh nhất thời gia tốc lên, một loại cảm giác trước nay chưa từng có tràn vào trong lòng của cô.
Quan Tâm ngồi bên cạnh, ánh mắt đảo qua Giang Dĩnh, nội tâm thoáng có vài phần tò mò.
Giang Dĩnh này, cũng là một trong những bạn gái của Triệu Dật hay sao?
Nhưng nhìn hai người ở chung, tựa hồ cũng không phải là như vậy?
Hoặc, có mục đích gì đó chăng?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...