Editor: Tranh
Trên đường trở về, trong đầu Bùi Sắt ong ong lê.
Là nàng nghĩ sai, nơi này là cổ đại, nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện cực kỳ bình thường, sao có thể vọng tưởng có tình?
Liền tính hôm nay U Cầm Ca nói thích nàng, đúng là khó bảo toàn ngày mai hắn cũng nói như vậy với người khác, mà còn càng châm chọc hơn, vui vẻ không hề mâu thuẫn.
Nàng có chút thất hồn lạc phách trở lại phòng, Bùi Nhiên thấy bộ dáng dọa người này của nàng liền nhảy dựng.
"A Sắt, ngươi làm sao vậy? Vừa rồi quản gia mới dẫn người đến nói cấp cho người một số quần áo mới, người vẫn còn ở trong sân sau, ngươi..."
Thấy sắc mặt nàng khó coi, Bùi Nhiên nhịn không được ngồi chồm hổm trước mặt nàng: "A Sắt..."
Nửa ngày Bùi Sắt mới xoay đầu nhìn nàng, sâu xa hỏi: "Tỷ tỷ, ngươi không để ý nam nhân tam thê tứ thiếp sao?"
Bùi Nhiên ngẩn ra, không ngờ nàng hỏi vấn đề này, không suy nghĩ thuận tiện nói: "Không phải nam nhân đều tam thê tứ thiếp sao, làm nữ nhân, chúng ta chỉ có thể tiếp nhận."
Bùi Sắt giật giật môi, tim đập mạnh và loạn nhịp nửa ngày, đột nhiên kiên định nhìn Bùi Nhiên nói: "Cả đời này ta nhất định phải tìm người chân tình thiệt ý đối với ta, chỉ có một thê tử là ta."
"A Sắt... Ngươi sao vậy?" Bùi Nhiên ngẩn ra, tim đập mạnh và loạn nhịp qua đi nhưng là kinh ngạc tìm kiếm trán Bùi Sắt.
Bùi Sắt quay đầu đứng lên nói: "Tỷ tỷ, ta muốn ly hôn với vương gia."
"Ly hôn?" Bùi Nhiên nghi hoặc mở to hai mắt.
"Liền để cho vương gia bỏ ta. Ta không nghĩ muốn ở lại vương phủ rồi!"
Bùi Sắt nói ra lời kinh người, nghe vậy, Bùi Nhiên kinh ngạc há to miệng, nửa ngày sau mới phản ứng kịp, nàng mạnh mẽ đóng cửa phòng, quay đầu vội vàng nói với Bùi Sắt: "Ngươi điên rồi, giả sử như vương gia thật sự bỏ ngươi, về sau sao ngươi có thể lập gia đình? Chẳng lẽ ngươi tính đời này không lấy chồng?"
"Cho dù không lấy chồng, cũng tốt hơn là gả cho người thê thiếp thành đàn."
"A Sắt!" Bùi Nhiên vội vàng dạo bước trong phòng, "Ngươi không phải không biết di nương là dạng người gì, giả sử ngươi thật sự bị bỏ mà về, về đến nhà cũng là sống trên đao miệng của di nương, mà vốn phụ thân chả quan tâm đến chúng ta, như vậy, tình hình càng không ổn, à, nam nhân tam thê tứ thiếp không phải trước nay vẫn có à? Ngươi làm sao có thể có ý nghĩ như vậy..."
"Tỷ tỷ, chúng ta có thể không quay về!" Bùi Sắt thành khẩn nhìn Bùi Nhiên nói, "Chỉ cần tỷ tỷ tin ta, chíng ta có thể tìm một chỗ nhỏ, kia là một mẫu ruộng cũng được, đều có thể sống an toàn."
"À, ngươi đừng quên! Ngươi là công chúa được hoàng thượng đích thân phong! Nếu bị bỏ, thể diện nước Mông cao, liền tính phụ thân có thể buông ta ngươi, hoàng thượng có thể sao? Chỉ sợ không đi ra khỏi lãnh thổ Kỳ Quốc, chúng ta đã mất mạng rồi!" Bùi Nhiên nói một câu kinh người.
"Như vậy..." Bùi Sắt ngẩn ngơ tại chỗ, vấn đề này, nàng cư nhiên chưa bao giờ nghĩ tới.
Thấy nàng đứng ngây tại chỗ, sắc mặt trắng xanh, chung quy Bùi Nhiên cũng không đành lòng, cắn răng suy tư nửa ngày, Bùi Nhiên nhìn nàng nói, "A Sắt, nếu quả thật ngươi không thích vương gia này, tỷ tỷ nghĩ biện pháp khác cho ngươi."
"Có biện pháp khác sao?" Bùi Sắt ngẩn ngơ hỏi.
Bùi Nhiên ngừng một chút, tiến lên nói nhỏ bên tai Bùi Sắt, nghe vật Bùi Sắt mở to hai mắt: "Như vậy cũng được?"
Bùi Nhiên gật đầu: "Chỉ có Kim Thiền Thoát Xác, chúng ta mới có thể im hơi lặng tiếng rời đi."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...