Bạn Qua Thư Thần Kỳ (Thần Kỳ Bút Hữu)

Harry giúp đỡ Lena chân có chút yếu đuối đi theo Snape đang đi nhanh về phía trước, Katie được Snape thi triển thần chú nên biểu tình trên mặt trở nên thoải mái rất nhiều.

“Bạn ấy sẽ không có việc gì, đúng không ạ! Con đã nhắc nhở bạn ấy không nên đụng vào, con đã nói với bạn ấy.” Lena một bên nhắc mãi một bên khóc.

Harry từ trước đến nay đều sợ con gái khóc, Katie là một cô gái cởi mở, bọn họ phối hợp rất tốt trận đấu trong Quidditch, mà Lena cũng tiếp xúc quá vài lần, tuy rằng không quen thuộc nhưng là biết các chị quan hệ rất tốt. “Độc dược của giáo sư Snape rất lợi hại, thuật trị liệu của bà Pomfrey cũng rất tuyệt, chị ấy sẽ không có việc gì. Chị không thấy giáo sư Snape thi triển khẩn cấp cứu hộ cho chị ấy, chị ấy đã chẳng còn khó chịu.”

Lena hai mắt đẫm lệ gật đầu, ánh mắt không dám rời đi bạn mình.

Snape đi ở phía trước, nghe lời Harry nói khóe miệng không giác cong lên một chút, tới gần cổng vào nơi Hagrid cao lớn đang đứng, thời điểm gió to tuyết lớn, bác to con là dấu hiệu rất tốt.

“Harry, con không sao chứ?”

Snape tuy rằng rất muốn lập tức đi nghiên cứu cái gói này, nhưng anh biết trước mắt cái gì càng quan trọng. “Ta sẽ dẫn bọn họ cùng đi vào bệnh thất, nếu bác đến chỗ Dumbledore thì nói cho ông ta như vậy.”

“Được, thầy đi đi Snape, tôi tiếp tục ở trong này nghênh đón bọn nhỏ, thời tiết rất lạnh, lát nữa tôi muốn đi uống bia bơ.” Hagrid lớn giọng hô ở phía sau.

Harry cảm thấy kỳ quái, “Xem ra Hagrid cũng không biết Ron và Hermione đã xảy ra chuyện.”

“Cái gì? Bọn họ cũng đã xảy ra chuyện? Hôm nay vừa phát hiện thời tiết không tốt thì không nên là ra ngoài. Ô ô.” Lena tiếp tục lau nước mắt.


Snape rất muốn suy nghĩ một chút, đáng tiếc trước mắt bên cạnh bọn họ còn đi theo người hôn mê một người ồn ào, “Nếu trò bởi vì mất nước làm bà Pomfrey gia tăng gánh nặng, ta sẽ không cung cấp Độc dược.”

Harry trong lòng thở dài, cách nói của Snape không có điểm quan tâm, bất quá vẫn là rất thực dụng. Harry đồng thời lo lắng Hermione và Ron, đã bắt đầu lo lắng Lena có thể bởi vì khóc quá nhiều mà té xỉu. Phải biết Dudley xem phim truyền hình ướt át cũng thường xuyên như vậy, trước khi đi vào thế giới phép thuật Harry còn tưởng rằng đó là bản tính của con gái Muggle, hiện tại xem ra thế giới phép thuật con gái cũng là giống nhau. Cậu như thế nào có thể quên, Cho Chang cũng như vậy, vô duyên vô cớ liền khóc không ngừng……

“Harry?” Lena muốn tìm kiếm ủng hộ, lại phát hiện Harry cùng giáo sư Snape đối nghịch nhất lại đối với cậu gật đầu, bộ dáng giống như rất đồng ý.

“Tới rồi.” Snape trầm mặc đẩy cửa ra. “Poppy, có học sinh trúng ác chú.”

“Cái gì?!” bà Pomfrey giống như một trận gió thổi đi ra. “Mau đưa trò ấy đặt ở trên giường Severus, hôm nay như thế nào nhiều như vậy học sinh bị thương. Loại thời tiết này nên hủy bỏ ngày đến Hogsmeade! Mau để cho tôi tới nhìn xem, …… Cấp cứu làm không sai, tôi cần……”

Snape nhanh chóng nhớ kỹ một loạt tên Độc dược, đem Harry để lại chữa bệnh thất liền rời khỏi. Chuyện anh cần làm rất nhiều, ít nhất nơi này là an toàn, anh có thể yên tâm tạm thời rời đi.

Bà Pomfrey tiếp tục trị liệu đâu vào đấy, đồng thời bà lại cho Lena cảm xúc vẫn khẩn trương một lọ Dược ổn định. Trị liệu sư quan tâm phát hiện Harry một bên quan sát đến cô gái nơi này, một bên đi đến tấm rèm bên cạnh nhìn ra ngoài. “Trò tìm bọn Weasley.” Đối vơi Harry thường xuyên đến bệnh thất cùng bà trao đổi cảm tình, Pomfrey vẫn là có vài phần hiểu biết. “Bọn họ ở phòng cách vách.”

Harry cảm ơn, sau đó vội vàng đi qua, Lena nằm ở trên giường, cậu ở trong này cũng  không có tác dụng gì. Hơn nữa Harry tin tưởng, thời điểm chờ Snape trở về, giáo sư McGonagall nhất định sẽ đi theo đến, cũng liền không cần cậu cố ý đi mời vị nữ giáo sư nghiêm khắc kia.

Harry tại cửa đụng phải Tonks đang chuẩn bị rời đi, nói chuyện tiếp đón qua loa cùng cô liền chạy chậm vào phòng, Ron nằm ở trên giường, không biết là hôn mê hay là ngủ say, Hermione ngồi ở trên ghế bên cạnh cậu, nắm chặt cánh tay đối phương, tiếng bước chân Harry làm cô gái quay đầu.


“Harry.” Hermione muốn đứng dậy, nhưng là cảm giác được sức nặng trên tay, lại ngồi trở về. Cô thấy biểu tình nôn nóng của Harry, vội vàng mở miệng. “Yên tâm, Ron không có việc gì, bà Pomfrey đã đều trị cho cậu ấy, chỉ cần nghỉ ngơi.”

“Xin lỗi, mình lúc ấy lại không ở đó.” Harry thành thật nói, tuy rằng cậu không thể giúp gì nhiều, nhưng là cậu tuyệt đối sẽ cùng bạn bè tiến lùi.

“Không phải lỗi của cậu Harry, mình còn thấy may mắn cậu lúc ấy không ở đó.” Hermione lắc đầu, khóe mắt cô hoe đỏ có nước mắt rơi xuống. “Mình đã sớm biết chúng ta và Tử thần thực tử chênh lệch có bao nhiêu, không riêng gì pháp lực, còn có cái loại coi thường nhân tính. Hoàn hảo hôm nay số người đến tấn công không nhiều.”

“Nhưng người bọn họ muốn bắt là mình.” Harry biện giải. “Cho nên đều là lỗi của mình, có người liên quan tới mình đều sẽ bị liên lụy.”

Hermione dùng tay kia ôm Harry. “Không Harry, nếu không phải chúng mình có quan hệ với cậu, thứ ném đến chính là ánh sáng xanh thật sự. Hơn nữa có ai không muốn Harry Potter chứ? Cậu không phát hiện năm nay các cô gái lén nhìn cậu trở nên nhiều hơn sao?”

Harry bị một câu nói đùa của Hermione trấn an. “Các cô gái đơn giản là phát hiện mình cao lên, sau đó ý thức được mình lại là Kẻ được chọn sống sót mà thôi.”

Hermione vỗ lưng cậu, chỉ cần Harry đừng lâm vào vòng lẩn quẩn nào đó là được, cậu vốn không phải cậu nhóc thích tâm sự, chỉ là có chút mẫn cảm, nhưng là từ lúc Cedric chết, Sirius cũng đã chết sau đó, Harry liền có một loại ý tưởng cậu là ‘Tai tinh’, mà Hermione cũng không biết như thế nào có thể làm Harry ném đi loại gánh nặng này.

“Cậu không có thích con gái sao? Cho Chang?” Hermione nhìn mặt Ron, có chút đỏ mặt hỏi. Nếu Harry có thể có được tình yêu, có lẽ có thể giảm bớt loại áp lực này.

“……” Harry muốn giải thích trước khi Voldemort chết cậu không có tâm lý yêu đương, nhưng là nhìn thấy Hermione biểu tình chờ mong, cậu đột nhiên có một loại suy nghĩ muốn đùa dai. “Mình đột nhiên phát giác, mình đối với con gái không cảm giác.”


“?!” Hermione kinh ngạc mở to hai mắt,“Chẳng lẽ cậu thích con trai?”. Trí óc Hermione bắt đầu không ngừng xoay chuyển, chần chờ gạt bỏ cậu nhóc ở gần bên người Harry. ‘Sẽ không là…… Ron đi!’

“Ha ha, nhìn cậu sợ hãi kìa, không phải Ron, yên tâm.” Harry sắc sảo nói.

Hermione trừng mắt nhìn Harry liếc mắt một cái, xoay người kéo chăn chặt một chút cho Ron.

“Các cậu cùng một chỗ đi.” Harry nhìn bóng dáng Hermione, sau đó giống như thôi miên nói. “Không sao, mình sẽ không cô đơn.” Mình còn có Prince, Harry vuốt ngực mình thì thào.

“Xin lỗi Harry, chúng mình sẽ không chỉ lo yêu đương quên đi ngươi.” Hermione nói xong làm ra một biểu tình hung tợn. “Không cần vọng tưởng trốn được giám thị bài vở của mình!”

“Ha ha.” Harry vui vẻ nở nụ cười. “Đương nhiên đương nhiên, chỉ là có đôi khi mình cũng là cần ở một mình, hai người các cậu cũng không nên đến quấy rầy.” Nam hài học bộ dáng Dumbledore nháy mắt mấy cái. “Ngươi đói bụng chứ? Muốn mình đi phòng bếp lấy đồ ăn?”

“Còn không đói, không có việc gì Harry, cậu cũng thả lỏng, chúng ta cũng giống như trước đây.”

“Đương nhiên, có cái gì không giống với trước sao?” Harry đi tới bên kia của Ron, cũng tìm đem ghế dựa ngồi, cậu cùng Hermione thường thường tán gẫu hai câu, chờ đợi Ron tỉnh lại.

“Bọn nhỏ, Weasley sẽ không sớm tỉnh như vậy, thời gian thăm đã kết thúc, các trò phải đi về ăn cơm sau đó nghỉ ngơi.” Bà Pomfrey xem thời gian không còn sớm, liền đem Harry cùng Hermione đuổi ra bệnh thất, mà Lena bởi vì cảm xúc có vấn đề cho phép lưu lại ngủ một đêm.

“Thật không muốn đi lễ đường ăn cơm.” Harry nói thầm. “Bọn họ nhất định sẽ vây quanh hỏi vấn đề, có đôi khi mình thật sự cảm giác bọn họ rất ồn ào.”


“Không cần vọng tưởng Gryffindor có thể hiểu được cái gì là không gian riêng tư, Potter.” Hermione học rất giống, pha trò làm Harry vui vẻ lên.

“Vì Gryffindor vạn sự thông năng lực bắt chước vô cùng xuất sắc trừ mười điểm.” Snape giống như từ trong bóng tối đi ra. “Các trò muốn tiếp tục bởi vì chắn đường mà bị trừ điểm sao?”

“Xin lỗi giáo sư!” Hermione nhanh chóng cúi đầu, bị giáo sư khó hầu hạ nhất túm được tuyệt đối không phải điềm tốt.

“Giáo sư Snape, thầy đến đưa Độc dược cho vọn Ron sao?” Harry chờ mong hỏi. “Vậy cậu ấy mau tỉnh?”

“Ta nghĩ bà Pomfrey mới là chủ nhân bệnh thất.” Khóe miệng Snape khẽ nhúc nhích. “Mà ta không thể không vì các trò lãng phí Độc dược tiến hành điều chế một lần nữa.”

“Con có thể giúp đỡ cái gì không? Tỷ như cho thầy trợ thủ?” Lời Harry nói khiến Snape vả Hermione hai người đều kinh ngạc nhìn cậu. “Thầy biết đấy, con cũng muốn có ích……” Harry cũng vì phản ứng kỳ quái của mình tìm cớ, chỉ là trước khi tìm được cậu lại vẫn tràn ngập cầu xin nhìn giáo sư Slytherin cao lớn.

“Nếu trò muốn, sau cơm chiều đến văn phòng của ta.” Snape đi nhanh một bước lướt qua hai người.

Hermione vỗ ngực kinh ngạc nhìn bóng dáng Snape, cô đột nhiên cảm giác Harry sở dĩ được xưng là Kẻ được chọn là thực chính xác, cái này tuyệt đối cùng như dũng khí, cô chưa từng nghĩ tới Harry cùng Snape lén trao đổi sẽ là như vậy!

“Sao vậy?” Harry đã có thể tưởng tượng ra thần sắc Ron tỉnh lại, cậu vui vẻ đi phía trước, nhận thấy được bộ dáng kỳ quái Hermione mới mở miệng.

“Không, không có gì, mình suy nghĩ buổi tối ôn tập cái gì.” Hermione thuận miệng nói.

Harry vì Ron dâng lên đồng tình ánh mắt, cho dù cậu bị thương, cũng thay không được địa vị học tập quan trọng tại trong lòng Hermione.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui