Ngọc Ly không tránh khỏi có chút giật mình, khi thanh tỉnh cảm nhận được nó tồn tại vẫn là lần đầu tiên. Trong căn phòng trống rống không có bất kì hơi thở của kẻ nào, nhưng làn da truyền đến cảm xúc vẫn tương đối chân thật. Mắt thường không nhìn thấy hắn đang vuốt ve mình, càng nghĩ khố của Ngọc Ly liền phồng lên, làn da phiếm màu phấn hồng càng thêm mê người.
Đối phương tựa hồ đã bị rung động, yêu thích không rời vuốt ve da thịt bóng loáng của Ngọc Ly một lần lại một lần.
Ngọc Ly chưa đủ, khát vọng đối phương xâm nhập thêm nữa, muốn nắm lấy đôi tay đang kích thích khắp nơi, lại ngoài ý muốn túm được không khí. Y không chạm được đôi tay đang vuốt ve mình kia. Tay múa may lung tung phía trước, túm được vẫn là không khí lạnh như băng.
Ngọc Ly đờ người, tay đứng giữa không trung.
Không sờ được, thân thể hắn, sợi tóc của hắn, tất cả đều không sờ được…
Hắn, là quỷ.
Bản thân mình gặp được chính là… Quỷ.
Bất ngờ xảy ra, làm cho Ngọc Ly lâm vào uể oải trước nay chưa từng có. Đôi tay không nhìn thấy kia tựa hồ cũng phát hiện tâm tình khác lạ của Ngọc Ly, dừng động tác.
Ngọc Ly yên lặng ngồi dậy, dựa người vào đầu giường. Cho dù không nhìn thấy, Ngọc Ly cũng mãnh liệt cảm nhận được sự tồn tại của đối phương.
– Ta muốn biết tên của ngươi.
Trong phòng im lặng không một tiếng động. Ngọc Ly thất vọng, người quả nhiên không thể nghe được ngôn ngữ của quỷ sao.
Đột nhiên, gió lạnh thổi lên, túm lấy đầu đóa cúc, đóa hoa màu trắng bay múa trong không trung, cuối cùng rơi xuống mặt đất, chỉnh tề bày ra hai chữ ‘Tần Ngô’.
– Đây là tên của ngươi? – Ngọc Ly vui sướng, không ngừng nhắc đi nhắc lại hai chữ trong miệng, giống như muốn đem tên đó khắc vào trong cốt tủy. – Tần Ngô, Tần Ngô, A Ngô, A Ngô, A Ngô, A Ngô…
Thứ gì đó lạnh lẽo chặn cái miệng của y lại, là môi của hắn. Một cỗ lực lượng không nhìn thấy, đẩy Ngọc Ly lên giường.
Trước mắt không có ai, đã có một con quỷ ẩn hình, hút lấy lưỡi của Ngọc Ly, âu yếm toàn thân y, ma xát hạ thể của y.
Ngọc Ly nhắm hai mắt lại hưởng thụ. Trong đầu vẽ phác thảo hình dáng của con quỷ này, cảm thụ lưỡi của hắn liếm qua cổ của mình, đi vào trong ngực. Lúc đầu nhũ bị răng nanh cắn nhẹ, Ngọc Ly thở hổn hển một tiếng, nửa người dưới hơi hơi nhấc lên, thiêu đốt giới hạn của đối phương. Phân thân của Ngọc Ly sưng lên khó chịu, trong cơ thể hư không khó nhịn, cúc huyệt không ngừng đóng mở, nội bích không ngừng mấp máy co rút lại, khát vọng tràn ngập.
– Mau…
Ngọc Ly chưa bao giờ khát cầu một người như vậy, không, là quỷ. Y ảo tưởng bị đối phương mạnh mẽ sát nhập, hung hăng thao y đến dục tiên dục tử. Nghĩ đến thân thể phát đau.
Đối phương lại không hề có chút động tĩnh. Đơn giản ngay cả âu yếm cũng không có.
Nhân quỷ thù đồ, quả nhiên không được sao, Ngọc Ly cười khổ.
Nhưng chính mình đã là tên trên dây. Ngọc Ly nhìn phân thân ngạo nghễ đứng thẳng, bất đắc dĩ vươn một tay cầm lấy phân thân của mình, nhanh chóng xoa nắn từ gốc đến đỉnh. Tay bên kia tìm được phân thân bằng gỗ mà khách nhân để lại trên giường, đẩy vào hậu huyệt của mình, trước sau không ngừng tiến công. Không lâu sau, tiếng rên rỉ càng ngày càng nhanh, cả người Ngọc Ly run rẩy, mắt thấy sẽ đạt tới cao trào.
Đột nhiên, đối phương vẫn yên lặng mang theo gió lạnh như băng ấn ngã y, liều mạng đem cự vật cũng không nhìn thấy cắm vào thân thể Ngọc Ly. Đó là phân thân của tần ngo. Ngọc Ly ý thức được điểm này, y cuống quít ngăn lại Tần Ngô thô bạo: – Từ từ, để ta rút thứ này ra rồi ngươi lại tiến vào!
Đối phương làm sao còn nghe y nói, tính cả phân thân giả cùng nhau đâm vào hậu đình chật chội của Ngọc Ly, dùng sức đâm hai cái, cảm thấy không đủ thích. Liền gập hai chân Ngọc Ly vào hai bên sườn, áp lên, lại tiến công, mỗi lần đều xâm nhập đến chỗ sâu nhất của Ngọc Ly.
Ngọc Ly kêu ầm lên, rên rỉ kiều mỵ, tứ chi bị ép chặt lại, chỉ có thể quơ loạn trên sàng đan, cả người bị đâm chọc đến co rút lại, nhìn không thấy cự vật đang cuồng dã ra vào trong cơ thể y, kéo phân thân bằng gỗ nhồi vào nội bích nóng bỏng của y.
– A… A… Đâm nhẹ… Ta sẽ bị ngươi đâm hỏng mất… – Ngọc Ly cuồng loạn lắc lư vòng eo, phối hợp với giai điệu của Tần Ngô, co rút nội bích đè ép làm đối phương không thể khống chế, dẫn đường cho hắn va chạm đến chỗ mẫn cảm nhất của mình, xâm nhập vào u cảnh mê người nhất.
– Mạnh một chút, mạnh một chút, đúng chính là chỗ đó… A… A… – Ngọc Ly kịch liệt thở dốc, uốn cong người lên, chất lỏng màu trắng vẩy lên mặt, lên ngực y. Bên này dục hỏa của Ngọc Ly hơi hoãn, bên kia Tần Ngô lại không ngừng thúc vào. Hắn để cái mông của Ngọc Ly kề sát phân thân của hắn, không ngừng va chạm, một bàn tay đi ra phía trước ma xát phân thân mềm nhũn vừa tiết của Ngọc Ly, một lần nữa châm lửa lên người y. Hô hấp của Ngọc Ly lại bắt đầu dồn dập, dục hỏa lại bốc lên.
Tuy rằng trận hoan ái này ở trong mắt người khác chính là Ngọc Ly tự lộn xộn ở trên giường, nhưng lại mang đến cho Ngọc Ly vui vẻ trước nay chưa từng có. Bọn họ, một người một quỷ, ở tối nay gần sát nhau không hề có một kẽ hở.
Ngọc Ly mỉm cười, trong lúc hoảng hốt tựa hồ thấy Quỷ Hồn lướt quan người mình.
– Sinh… Đứa nhỏ… Của ta, như vậy chúng ta… Mới có thể… Cùng một chỗ…
Loáng thoáng, đôi môi nhu mì xinh đẹp của đối phương thốt ra câu nói như vậy, Ngọc Ly muốn cười hắn ngốc, y là nam nhân a, làm thế nào cũng không sinh con được. Còn chưa mở miệng, cả người liền lâm vào hắc ám.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...