Huyết vụ ngưng tụ thành ác ma mặt quỷ, oán khí vô cùng, ở chung quanh thân thể Phong Vân Vô Ngân, phát ra thanh âm giễu cợt cùng giọng điệu mỉa mai.
- Ta cũng vậy muốn vây ở chỗ này, mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm... Sau đó chết già, biến thành một khô lâu? Không được, coi như là giết, ta cũng muốn mở một đường máu.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng nảy sinh ác độc, chợt trong lúc đó, trực tiếp tế ra Tử Khí Hồng Lô, ở trong thế giới màu đỏ hiện ra một lô đỉnh, tử quang yêu dị, phóng ra.
- Hút cho ta, đem những thứ sương mù màu đỏ này, toàn bộ hút sạch.
Phong Vân Vô Ngân kêu lên một tiếng.
- Tử Khí Hồng Lô điên cuồng toàn chuyển, bộc phát ra hắc động hấp thu sương mù màu đỏ, mạnh mẽ xé vào trong lò, luyện hóa.
Thiên Địa Phách Khí Quyết, cực kỳ mạnh mẽ, cắn nuốt thiên địa vạn vật.
Một khi nếm thử, Phong Vân Vô Ngân mới biết, cho dù là sương mù màu đỏ kỳ dị trong Thần Long Đảo hải vực, Tử Khí Hồng Lô cũng có thể hấp thu.
Từng sợi sương mù như thực chất, bị nhét vào Tử Khí Hồng Lô, tử hỏa nung khô, luyện ra nhiều tia bổn nguyên năng lượng, dung nhập vào mỗi một viên Tiên Thiên Tử khí đan điền.
Trong lúc Tử Khí Hồng Lô điên cuồng hấp thu sương mù màu đỏ, phía trước Phong Vân Vô Ngân, chợt hiện ra nhiều tia ánh sáng.
Đúng vậy, là ánh sáng giống một chút ánh sao trong đêm tối.
- Ta thấy được.
Phong Vân Vô Ngân hai mắt chợt sáng ngời, lúc này, dưới sự giúp đỡ của Tử Khí Hồng Lô, khu vực này tầm nhìn mở rộng đến mấy ngàn thước, có thể thấy được, Tử Khí Hồng Lô không ngừng hấp thu sương mù màu đỏ, chẳng qua là mở ra ngoài một lối đi, mơ hồ hiện ra một cái cầu nổi, như ẩn như hiện.
- Xông qua!
Phong Vân Vô Ngân khu sử Giao long, ra sức vọt tới cái cầu nổi kia.
Trong phút chốc, bốn phương tám hướng sương mù màu đỏ toàn bộ biến mất.
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân lao đến cầu nổi, cầu kia, dùng xương cốt trắng trải thành, phát ra uy áp kinh khủng, từng tiếng rồng ngâm, ở khu vực cầu nổi niệm chú ra ngoài, làm người ta máu huyết sôi trào.
- Ân?
Uy áp chợt thổi quét tới, rõ ràng ở trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân, một đóa mây trắng khổng lồ xuất hiện một cái thú trảo, che khuất bầu trời, trực tiếp bắt xuống.
Thú trảo cùng móng vuốt giao long, có chút tương tự, toàn thân hiện ra thánh thần sáng bóng, lại có tôn nghiêm bễ nghễ muôn đời, lân phiến cũng bày ra một loại nghiêm.
- Rống.
Một trảo này xé rách thời không, kèm theo một tiếng rồng ngâm, đúng là không thể địch nổi. Nói riêng về khí thế mà nói, một trảo này nếu so với quỷ trảo Tần Cửu U, còn mạnh hơn trăm vạn lần.
- Rắc!!!
Từ chỗ Phong Vân Vô Ngân không gian lõm xuống, tuôn ra Thời Không trùng động đáng sợ, từng cái Thời Không trùng động, cũng tán phát ra rồng ngâm, tựa hồ là thông với long thế giới vậy.
- Lần này chết chắc.
Phong Vân Vô Ngân trong lòng dâng lên cảm giác vô lực một trảo này, hắn vô luận làm như thế nào, cũng không thể tránh thoát. Hơn nữa, môt khi bị cuốn vào Thời Không trùng động,tuyệt đối là bị xoắn chết
Rất nhanh, ở bên trong từng cái Thời Không trùng động, cũng chui ra một đầu rồng, đây mới thực là đầu thần long, ở bên trong hình tượng dử tợn, vừa nổi ra ngoài tôn nghiêm.
Phong Vân Vô Ngân thậm chí có thể khẳng định từng cái đầu rồng, nhẹ nhàng nhảy mũi là một vị diện cũng sẽ bị phá hủy.
- Trời ạ, đây là Thần Long Đảo hải vực, phong ấn chân long hơi thở. Mẹ kiếp, đừng nói ta, cho dù Thanh Đế kia, gặp loại tình cảnh này, cũng phải chết.
Phong Vân Vô Ngân thậm chí đã tuyệt vọng, hắn vốn có tâm chí kiên định, bất khuất, nhưng hiện giờ dưới long uy tuyệt đối, hắn cảm thấy mình quá nhỏ bé.
- Oanh.
Không trung rồng trảo, xuyên thấu vô số thời không vị diện, rốt cục bắt được Phong Vân Vô Ngân.
Rõ ràng trong lúc đó.
- Rống.
Tiên Thiên Giao Long dưới chân Phong Vân Vô Ngân gào thét một tiếng, trong tiếng hô, thậm chí có một chút phấn khởi.
- Két.
Giao long rống to một tiếng, từ trên trời giáng xuống, trong nháy mắt đem long trảo Phong Vân Vô Ngân hủy diệt, sau đó dừng lại ở trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân chưa đầy 50 thước.
Những thứ Thời Không trùng động kia hiện ra đầu rồng, cũng là ngưng trệ.
Tất cả long uy, trong khoảnh khắc đông lại.
Phong Vân Vô Ngân đầu đầy mồ hôi lạnh, ngay cả suy nghĩ cũng đã bị đông kết.
Sau một khắc...
Kỳ tích xảy ra.
Thời Không trùng động, cả đầu rồng, toàn bộ cũng biến mất.
Giữa không trung long trảo cũng chậm rãi rụt trở về.
Trên Cầu nổi hết thảy sinh ra dị tượng, rốt cục toàn bộ biến mất, là một mảnh an tĩnh.
- Hô.
Phong Vân Vô Ngân ngồi ở trên đầu giao long, tựa hồ là đã trải qua một cuộc sinh tử đánh giết, toàn thân thoát lực. Hắn vỗ vỗ đầu giao long.
- Móa nó, ta hiểu được, yêu thai của ta, là Giao long, là thượng cổ dị chủng yêu thú, khí tức của nó, tựa hồ là chiếm được sự tán thành của Chân long. Thật là đáng sợ, nếu như ta không có tu luyện yêu thai bí thuật, hôm nay hẳn phải chết. Mới vừa rồi, ta thậm chí ngay cả một chút dũng khí phản kháng cũng không có. Long tộc, quả nhiên là một chủng cực kỳ cường hãn tộc, cao cao tại thượng, ngạo thị cửu thiên, đây vẫn chỉ là một chút xíu hơi thở chân long đã kinh khủng như vậy, nếu có một đầu long tộc chân chính xuất hiện, Sách sách, sợ rằng vị diện này, cũng sẽ nát bấy.
Phong Vân Vô Ngân nghỉ ngơi tại chỗ, sau đó tinh khí thần khôi phục như cũ, rồi sau đó mới khu sử Tiên Thiên Giao Long, hướng cầu nổi cuối đi.
Cầu nổi khổng lồ vô cùng, dài vạn dặm, giao long ước chừng phi hành nửa giờ, mới đến điểm cuối.
Chợt trong lúc đó, Phong Vân Vô Ngân hai mắt tỏa sáng, ánh mắt ở chỗ rất xa hiện ra một cái hải đảo, đảo này thật lớn, trên đảo một mảnh thanh sơn lục thủy, thôn xóm gia đình, khói bếp lượn lờ. Cũng từ bầu trời, quanh quẩn một cái cự long hư ảnh, thần thánh vô cùng, từng đạo thần quang, huy hoàng như trụ, đúc xuống hòn đảo kia, đắm chìm ở bên trong thần quang, giống như một loại thiên đường vậy.
Toàn bộ đảo nhỏ, lại hiện ra một chút hơi thở già nua, mang phong cách cổ xưa.
- Thần Long Đảo.
Phong Vân Vô Ngân toàn thân máu nóng sôi trào, đại não da đầu cực độ đầy máu.
- Trời ạ! Ta cuối cùng đã tới Thần Long Đảo! Thật tốt quá! Thật sự quá tốt rồi!
Đúng lúc này...
Không gian trước mắt Phong Vân Vô Ngân, chợt tạo nên rung động, sau một khắc, trong không gian phù phiếm hiện ra một pho tượng hình người.
Pho tượng này cao gần mấy trượng, chân đạp hai vì sao, hiên ngang, khí thế xé rách trời cao, chấn vỡ cả vùng đất. Hắn thân mặc một bộ trường bào, bên trên áo bào di động vô số cự long, mỗi một đầu cũng phun phun ra hơi thở hủy thiên diệt địa. Trên đỉnh đầu, hiển hiện ra đồ án vũ trụ ngân hà, quần tinh vận hành. Bất quá, tất cả tinh thần, cũng bị pho tượng này bao quát.
Bao quát bát hoang, thống nhất thiên địa.
Duy ngã độc tôn.
Hình người tại bên cạnh đối mặt với Phong Vân Vô Ngân, khuôn mặt giống như rìu đục đao gọt, anh tuấn toát ra khí phách, bộc lộ tài năng.
Phong Vân Vô Ngân toàn thân máu huyết sôi trào trong nháy mắt chuyển thành lạnh như băng, dưới chân Tiên Thiên Giao Long, hình thể không ngừng thu nhỏ lại, lạnh run, hiển hiện ra bản năng cực độ sợ hãi.
Rõ ràng trong lúc đó, pho tượng hình người, trực tiếp xoay người, hướng Phong Vân Vô Ngân đối mặt.
Hắn hai mắt thần quang như điện, một ánh mắt, tựa hồ là có thể đem một mảnh hư vô bốc hơi lên, Mi tâm của hắn, có một đạo hình rồng minh văn, phát ra khí thế đáng sợ.
Sau một khắc, trong đôi mắt hắn, diễn dịch ra ngoài một pho tượng nam tử hùng vĩ, cánh tay xé rách vị diện, từng quyền đánh bại vô số viên tinh thần, chiến tranh giết chóc đáng sợ tràn ngập ra ngoài,
- Phốc!
Vừa tiếp xúc với ánh mắt pho tượng hình người này, toàn thân Phong Vân Vô Ngân khí huyết rối loạn, trong linh hồn trống rỗng, giống như rơi vào luân hồi đáng sợ rồi, trong miệng máu tươi cuồng phun, cả người uể oải xuống, sau đó nằm sấp ở trên đầu giao long, trong lòng hắn, chỉ có một ý niệm trong đầu.
- Là một tia ý chí Huyết Vô Thường, Huyết Vô Thường lưu lại một tia ý chí.
Đây mới là Thần Long Đảo chính là thần linh che chở, auá cường đại.
Phong Vân Vô Ngân kêu khổ liên tục.
Huyết Vô Thường ý chí, che chở Thần Long Đảo, nếu muốn bước lên Thần Long Đảo, nhất định phải lướt qua ý chí này.
Nhưng quả thực cũng không cách nào vượt qua bình chướng, là một cái lạch trời.
- Không phải là tộc ta, loại, ngươi lui ra đi.
Lúc này tia ý chí, mở miệng nói chuyện, thanh âm cổ xưa.
- Ngươi không phải là người có huyết mạch đặc thù, cũng không phải là yêu thú, lui ra đi. Nếu không, một ngón tay bóp chết.
Huyết Vô Thường ý chí, chậm rãi vươn một ngón tay, ngón tay này phong cách cổ xưa, giống như dãy núi cao ngất, không biết ẩn chứa bao nhiêu lực lượng.
- Ken két két.
Đoạn ngón tay, chậm rãi hướng Phong Vân Vô Ngân bóp tới, làm cho vô số không gian, cũng nổ tung.
Phong Vân Vô Ngân không hoài nghi chút nào, một ngón tay này, có thể đem một ngọn núi vạn trượng dễ dàng bóp thành một đống tro bụi.
Phong Vân Vô Ngân vô pháp căn bản một đoạn đầu ngón tay, giao long mấy vạn mét cũng đã thu nhỏ lại đến vài trăm thước, hơn nữa, ở ý chí Huyết Vô Thường uy áp, giao long tựa hồ mất đi năng lực phi hành.
Từ một ngón tay nghiền áp, Phong Vân Vô Ngân tận mắt nhìn thấy vô số không gian, đang phá toái...
Huyết Vô Thường ý chí, một ngón tay không ngờ kinh khủng như vậy.
Phong Vân Vô Ngân lui về một con đường phía sau rồi.
Không có những đường ra khác, không lui về phía sau, sẽ giống như một con kiến, bị nghiền nát ra mà thôi.
Rõ ràng trong lúc đó.
Bên trong nạp giới Phong Vân Vô Ngân, tán phát ra một cổ ý chí mơ mơ hồ hồ, mông lung, cỗ ý chí này cực độ cổ xưa.
Ý chí hắng giọng cười một tiếng.
- Vô Thường huynh trưởng, biệt lai vô dạng rồi, Ha ha ha ha.
Huyết Vô Thường ý chí, đột nhiên gật đầu.
- Cố nhân, quả nhiên là cố nhân. Huynh đệ, ngươi mạnh khỏe.
Lúc này từ trong nạp giới Phong Vân Vô Ngân, toát ra một luồng ý chí, luồng ý chí này, mạnh mẽ tuyệt đối, có hơi thở thượng cổ quyền ý, tung hoành bốn phương hiện ra.
Chỉ thấy, trong hư không, ngưng kết ra một hư ảnh trung niên nam tử, long uy hổ mãnh, hư ảnh này không giận tự uy. Phía sau hắn, mơ hồ huyền phù một tôn giả vạn tay, cao mấy trượng, mỗi một cánh tay, tựa hồ cũng diễn luyện một bộ quyền pháp tinh vi ảo diệu, ma âm lượn lờ, cao thâm khó lường.
- Huyết Vô Thường huynh trưởng, chúng ta đã bao lâu chưa từng gặp mặt?
Ý chí của hư ảnh kia cùng Huyết Vô Thường ý chí, chậm rãi nói chuyện với nhau, cực kỳ thân mật.
- Huynh đệ, không nghĩ tới, ta và ngươi còn có một ngày gặp lại, thật tốt quá.
Huyết Vô Thường ý chí, uy nghiêm lạnh lùng, lúc này vẻ mặt thư thái lại.
- Huynh đệ, Vạn Thủ Ma Âm Quyền ngươi, vi huynh lại nghĩ ra phương pháp phá giải, chúng ta thử một chút.
- Tốt, huynh trưởng, cung kính không bằng tuân mệnh.
Hư ảnh ý chí, thoải mái cười lớn.
- Hai huynh đệ chúng ta, lấy quyền thuật tương giao, vì thế mà tâm đầu ý hợp. Cùng huynh trưởng so đấu quyền thuật, quả thật là chuyện bình sinh ta khoái nhất, thống khoái, thống khoái.
Nghe được hai cổ ý chí đối đáp, Phong Vân Vô Ngân trong lòng cảm thấy thông suốt. Thì ra ở trong nạp giới đột nhiên xuất hiện một cổ ý chí, đương nhiên đó là Thượng cổ Quyền Đế sáng tạo ra Vạn Thủ Ma Âm Quyền.
Đây là quyền phổ cổ xưa, từ khi khiến cho Phong Vân Vô Ngân học xong 'Sát thần quyền pháp' trụ cột thức, hơn nữa càng quyết tâm muốn đến Thần Long Đảo học nghệ.
Hôm nay, gặp phải Huyết Vô Thường ý chí kia, Quyền Đế ý chí phong ấn trong quyền phổ, cũng kiềm nén không được, trực tiếp xuất hiện như vậy.
Trong hư không, hai đại quyền thuật thúc dục quyền thế, cả thiên địa, cũng vô hạn u ám, vô số mặt trời mặt trăng và ngôi sao, quanh quẩn hai đại quyền ảnh, vô số vị diện, đều ra đời, tan biến. Những vị diện này, chúng sinh, vương hầu quý tộc, chư hầu kiêu hùng, đều ở trong đó.
Rõ ràng thượng cổ Quyền Đế vạn tay, tay cầm vạn quyền, đồng thời huy động một vạn quyền thuật, diễn sinh ra ngoài một loại quyền thuật mới, một mảnh trường giang đại hà, bắt đầu gào thét, trong nước sông hiện ra một cánh cửa màu sắc cổ xưa, loang lổ, máu tươi, lúc này "Két!" một tiếng, cửa sắt chậm rãi mở ra, phóng thích ra ma âm kinh khủng, giống như ác quỷ khóc thét. Quyền ý kế tiếp kéo lên, vô số viên tinh thần, bị khí thế kia oanh kích.
Huyết Vô Thường ý chí, thân hình như núi, vững vàng, tay phải quyền đánh ra, vô số thần long hư ảnh, quanh quẩn ở trên quả đấm của hắn, gầm thét, không ngừng cắn nuốt vũ trụ tinh thần.
Hai đại quyền hư ảnh, đều đánh ra quyền lực của mình, ngưng tụ đến cực điểm, bộc phát ra.
- Mẹ kiếp, quá kinh khủng, hai đại biến thái này ở đây so đấu quyền thuật, lúc này không đi, còn đợi khi nào?
Thừa dịp hai đại quyền ảnh tỷ thí, Phong Vân Vô Ngân khôi phục một chút thanh minh, trực tiếp thúc dục giao long dưới chân, vòng qua Huyết Vô Thường ý chí, bay thẳng đến Thần Long Đảo, Thần Long Đảo chính là ngàn dặm, sau một khắc, Phong Vân Vô Ngân đã tới Thần Long Đảo.
Đúng lúc này.
Ở phía sau Phong Vân Vô Ngân, hai cổ quyền lực tuyệt cường, chợt đụng vào nhau, một mảng lớn tinh thần vị diện, cũng trực tiếp tan vỡ, vô số không gian toái phiến, văng, bay loạn khắp nơi, âm ba cũng có thể xé bỏ hết thảy.
Quyền lực dư ba giống như rung động, trong nháy mắt khuếch tán ra, biến tất cả thành tro bụi.
- Phốc.
Phong Vân Vô Ngân chỉ cảm thấy phía sau lưng bị một cổ sức lực va chạm, sau đó hai mắt tối sầm, cổ họng ngòn ngọt phun ra máu nóng, sau một khắc, hắn ý thức hoảng hốt, cũng đứng không vững, từ trên đầu giao long ngã quỵ xuống, giao long tựa hồ cũng mất đi khống chế, trong nháy mắt chui vào trong đan điền Phong Vân Vô Ngân.
- Phanh.
Đây là thanh âm Phong Vân Vô Ngân cuối cùng nghe được.
Cũng không biết qua bao lâu, có lẽ là mấy giờ, có lẽ là mấy ngày, Phong Vân Vô Ngân từ từ tỉnh lại, hắn nhìn ra, từng đạo ánh mặt trời, đâm vào trong mắt Phong Vân Vô Ngân. Hắn vội vàng nhắm lại hai mắt, sau đó lần nữa mở ra, chậm rãi thích ứng ánh sáng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...