Tâm tình không hiểu sao lại tôt hẳn lên, Lãnh Tà Dương một bên chậm rãi giơ lên phỉ thút bôi tử (chén nhỏ bằng ngọc phỉ thúy) trong suốt điểm lên một chút màu của hoa sen trong tay, nâng đến bên đôi môi u nhã của chính mình, ánh mắt nhìn về phía cái ao nơi trồng đủ loại hoa sen của các mùa khác nhau, trong lòng tràn đầy ấm áp, mùa hè, quả nhiên vẫn là một mùa ấm áp a!!! Mình trước kia quả thật không thích mùa hè, chỉ bởi vì quá nóng, khả hiện tại, hắn phát giác, chính mình cũng bắt đầu thích cái mùa có hoa sen này rồi!
Uể oải duỗi người, lơ đãng quay đầu, đúng lúc nhìn thấy một thân ảnh nhất mạt tử hồng nhẹ nhàng tiến tới, Lãnh Tà Dương vội vàng ngồi ngay ngắn lại, võ trang đầy đủ, toàn lực mà chống đỡ, người tới là một nữ nhân, hơn nữa chính là nữ nhân của Lãng Tà!!
“Yêu! Đây không phải là lan nhi tỷ tỷ sao?” Tiên hạ thủ vi cường là tôn chỉ hàng đầu của Lãnh Tà Dương, đầu tiên giương lên khuôn mặt tươi cười làm cho người ta chói mắt, “Lần trước Tà đưa cho ngươi cái vòng tay kia vẫn còn đeo chứ?! Ngươi còn thích không?”
Trong lời nói tuyệt đối là mang đầy vẻ châm chọc, chỉ cần là người liền có thể nghe ra!
Lan nhi nổi danh thường ngày chưa từng nhân nhượng ai nhưng nay lại chỉ liếc mắt nhìn hắn một cái, ngồi xuống trước mặt hắn, dường như không có việc gì mà đoạt lấy bôi tử (chén nhỏ dùng uống rượu ấy) trong tay Lãnh Tà Dương, môi anh đào khẽ mím lại, rồi sau đó, mày liễu cũng nhăn lại: “Ngươi cư nhiên thích cái loại đồ ngọt đến phát ngấy này…… Quả nhiên là không giống với thiếu niên bình thường a…… Khó trách y lại thích……”
“?!” Mới nhất tình địch chiến lược sao?! Lãnh Tà Dương toàn thân lông tơ đều dựng đứng hết lên, cảnh giác tâm cũng nâng lên bậc cao nhất, nhưng là, hắn vẫn cường ngạnh đoạt lấy bôi tử trong tay lan nhi, nói: “Ta không thích người khác dùng chung bôi tử với ta!”
Lan nhi đầu tiên là sửng sốt, rồi mới, khanh khách nở nụ cười: “…… Ngươi quả nhiên…… Rất đáng để người khác động lòng……”
…… Nữ nhân, quả nhiên đều kỳ quái như nhau!!!
Nhìn Lãnh Tà Dương bộ dáng một mực đề phòng mình không chút thả lỏng, Lan nhi cuối cùng cũng có một tia cảm giác thành tựu! Này thiếu niên đoạt lấy nam nhân nàng âu yếm, quái dị, hơn nữa đặc biệt! Lan nhi thở dài: “Ngươi gọi Lãnh Tà Dương đúng không?! Một thiếu niên xinh đẹp như nữ hài tử bình thường…… Kỳ thật, ngay từ đầu ta dĩ nhiên không phục ngươi trở thành người thắng cuộc trong tất cả các nữ nhân, thành người may mắn được vĩnh viễn thủ hầu bên cạnh Vương gia!”
“May mắn?! Ta cũng cho rằng như thế!” Lãnh Tà Dương dối trá mỉm cười! Vẫn còn chưa biết mục đích của địch nhân là gì, bất cứ hành động khinh xuất nào cũng đều có thể gây ảnh hưởng đến sự thành bại cuối cùng đây chính là huyết lệ kết luận ra đời sau khi đã trải qua thảm thống giáo huấn của bảy vị nữ nhân!
Lan nhi thu hồi nụ cười, nhìn Lãnh Tà Dương, rồi sau đó, có chút bất đắc dĩ nói;”Chuyện của ngươi và Vương gia, làm cho người ta cảm động đến mức cảm thấy nếu như xen vào chuyện của các ngươi thì quả thực chính là một loại tội lỗi!”
Lãnh Tà Dương giương mắt nhìn nữ nhân xinh đẹp này! Ý của nàng là sao?!
“Ta cho tới bây giờ cũng không biết ngươi lại phải gánh vác mối cừu hận diệt tộc sâu nặng như vậy, nhưng sau lại cam tâm dứt bỏ để cùng theo Vương gia! Đổi lại là ta, ta thật sự không làm được, phỏng chừng đã sớm không chịu nổi gánh nặng trên vai mà chết đi! Thật sự, Câu chuyện giữa ngươi và Vương gia quả thật vô cùng cảm động!”
?! Này là cái gì với cái gì a?! Lãnh Tà Dương hoàn toàn nghĩ cũng không hiểu được chiến thuật của Lan nhi! Bình tĩnh, tuyệt đối phải bình tĩnh, nếu thời khắc này mà không bình tĩnh, liền tuyệt đối có thể thất bại!!! ( này này……)
Lan nhi phóng tầm mắt mê ly về phía hồ nước, trong hồ những đóa sen xinh đẹp đã nở rộ hơn phân nửa, vẻ mỹ lệ khiến nàng cũng phải chói mắt, nàng đột nhiên quay đầu lại, thực khâm phục nhìn Lãnh Tà Dương, nói: “Hơn nữa loại tình yêu say đắm vứt bỏ hết thảy không để màn tới ánh mắt thế tục soi mói như thế này, nhất định thực gian khổ a! Nhưng mà, cảm tình khắc cốt minh tâm như vậy đúng là làm cho tất cả nữ nhân phải chờ mong hơn nữa hâm mộ đến ghen tị a! Vương gia quả thật khiến tâm của tất cả nữ nhân đau đớn không thôi, không nghĩ tới, cuối cùng lại bị một người đồng dạng thân là nam nhân như ngươi cướp mất, thật sự là ngoài dự kiến của mọi người mà!”
Ách?! Nàng nói rất đúng rốt cuộc là cái gì?! Lãnh Tà Dương chỉ cảm thấy một mảnh mơ hồ! Chẳng lẽ, nữ nhân này, muốn lôi kéo làm quen với hắn, sau đó mới tái tiêu diệt tình địch?! Ngẫm lại a, cái loại tình huống này thường có trong mấy cái tiểu thuyết thường chiếu trên TV, bình thường sẽ diễn ra dưới cục diện nào ta? Có phải việc đầu tiên nữ nhân này làm là sẽ cùng hắn kết thành tỷ đệ thật tốt không có bất kỳ điều gì giấu diếm lẫn nhau, rồi mới nhân cơ hội ném mình xuống ao hoặc là trong một phút hỗn loạn gài bẫy để mình cho nàng ăn một cái tát, trùng hợp ngay lúc đó cái người được gọi là nam diễn viên chính xuất hiện! Sau đó sau đó nữa rồi mới, chịu thảm cảnh bị ruồng rẫy vứt bỏ, trở thành nhai lão thử (con chuột đầu đường xó chợ), bị người người giết bỏ! Kết cục hảo thê thảm a…… Nghĩ tới cũng nhịn không được mà chảy nước mắt nước mũi khóc rống lên! Lãnh Tà Dương lắc lắc đầu, thoát khỏi cơn mơ màng về bi tình của các nữ diễn viên! Lại ngẩng đầu nhìn thấy gướng mặt chân thành của Lan nhi: “Cho nên, các ngươi nhất định phải hạnh phúc!”
“A?!” Lãnh Tà Dương cảm thấy được hiện tại cái gì cũng không biết cũng chẳng đút kết ra được cái kết luận gì! Cảm tưởng duy nhất còn sót lại trong hắn chính là, nữ nhân, quả nhiên không phải loại dễ đối phó đích a!!
Lan nhi chân thành lấy ra tú hoa thủ quyên (khăn tay thêu hoa) của mình, khẩn thiết nói: “Ta là thiệt tình chúc phúc cho ngươi và Vương gia! Hiện tại, mọi người đều cho rằng tình yêu của các ngươi chính là thiên hạ tối hạnh phúc thiên trường địa cửu! Ta có thể gọi danh tự của ngươi được không?”
Lãnh Tà Dương hoàn toàn sửng sốt!
Lan nhi chỉa chỉa về phía sau hắn: “Ngươi xem, tỷ muội chúng ta nhất định sẽ đứng trên cùng một chiến tuyến với ngươi! Nếu như hoàng thượng cùng thái hậu còn có tất cả các hoàng tộc nhân muốn ngăn cản các ngươi, tất cả chúng ta sẽ trở thành lá chắn kiên cường hữu lực đằng sau các ngươi!”
Lãnh Tà Dương hồ đồ mất rồi! Thuật ngữ hảo chuyên nghiệp a! Hắn quay đầu lại, quả nhiên là nhìn thấy đại hậu cung của Lãng Tà! Những nữ nhân xinh đẹp ấy, tất cả đều dùng ánh mắt mong đợi nhìn hắn! Khiến hắn cảm giác mao cốt tủng nhiên! Hắn đột nhiên nhớ tới một việc! Nguyên lai ở cổ đại, cũng có đồng nghiệp nữ a!
Vừa định mở miệng, thật vất vả mới khống chế được sắc mặt vặn vẹo thân thể run rẩy của mình, Lãnh Tà Dương cười gượng: “Như vậy, đến đây chơi đấu địa chủ đi!”
“Không tốt không tốt Vương gia!!!”
Một giọng nữ hốt hoảng từ xa truyền tới, Lãng Tà nhíu mày! Tiểu nha hoàn này gần đây tựa hồ theo Lãnh Tà Dương lăn lộn vài ngày, lá gan quả thật cũng lớn hơn lúc trước! Hắn trừng mắt giận dữ, tiểu nha hoàn vốn đang hùng hổ xông tới cũng phải sợ tới mức rụt cổ lại!
”Rốt cuộc là chuyện gì?!” Lãng Tà trong lòng thầm chửi cái tên quản gia nhà hắn không biết đang ở nơi nào! Lúc này mới ngừng bút giương mắt nhìn về phía tiểu nha hoàn đang thở hổn hển!
Thạch Lựu thượng khí bất tiếp hạ tức giận nói: “Vương gia…… Ngài — hậu cung của ngài, nga, không đúng không đúng, thê thiếp của ngài tìm công tử gia của ta gây phiền toán a!!!”
“Cái gì!” Cả kinh, vẫn còn chưa kịp phản ứng, người cũng đã lao ra đi!
Chính là, Lãng Tà phong cấp hỏa lan (nhanh như gió tâm như hỏa thiêu) vọt tới gần hoa trì (ao hoa), liền nhìn thấy vô số nữ nhân tụ lại thành một đống, tiếng cười nói vui vẻ không dứt! Cái trường hợp chết tiệt hoà thuận vui vẻ hoà thuận vui vẻ này rốt cuộc là sao đây?!
”Tà, lại đây a! Chúng ta đang đấu địa chủ, ngươi muốn hay không cũng tới chơi đi?!” Lãnh Tà Dương vừa nhấc đầu liền bắt gặp vẻ mặt âm trầm của Lãng Tà. Khả hắn vẫn không một chút để ý đến sắc mặt của người khác hướng bên kia mà trưng ra bộ mặt toe toét cười, lại còn vẫy vẫy tay!
Ngồi cạnh một đám đại nữ nhân như vậy mà còn cười như hoa si (nụ cười hớp hồn thiếu nữ a~~) thế kia!!! ( uy, họ cũng đều là nữ nhân của ngươi đó a!) Lãng Tà cũng không biết rốt cuộc tại sao mình lại sinh khí, y chỉ biết là, Lãnh Tà Dương cho tới bây giờ cũng chưa từng cười với y nụ cười chân thật vui vẻ như thế!!! Khác biệt đãi ngộ!! Lửa giận tiêu sái qua đi, đứng cạnh Lãnh Tà Dương, lạnh lùng nhìn hắn!
Lãnh Tà Dương tựa như đang hiến vật quý mà cầm bài của mình đưa đến trước mặt y, không ngừng lải nhải: “Ngươi xem ngươi xem! Kỹ thuật chơi bài cùng vận khí của ta, tuyệt đối có thể dùng đả xuân thiên nga~!”
“Đây là cái gì?!” Loạn thất bát tao, màu sắc rực rỡ!
”Đương nhiên là bài a!” Lãnh Tà Dương ghét bỏ nhìn hắn, “Ngươi đừng nói là ngay cả thứ này cũng chưa gặp qua nhá?! Nhìn bộ dáng Lãng Tà ngươi như vậy chắc là thật sự không biết rồi! Có muốn ta dạy cho ngươi không?!”
“Đúng vậy đúng vậy Vương gia, rất đơn giản!” Lan nhi ở một bên xen mồm, ý cười dạt dào, “Vừa mới bắt đầu, ta cũng hiểu được đây là cái kỳ quái gì đó mà! Vương gia, để Dương Dương dạy người chơi đi a!”
Dương Dương?! Đây là là cách xưng hô quái quỷ gì?! Lãng Tà nhất thời lửa giận công tâm, ôm lấy Lãnh Tà Dương thuận lợi để hắn ngồi lên chân mình, giữ đầu hắn, lạnh lùng nói: “Dạy ta!!”
Đám nữ nhân bên cạnh vì cảnh tượng trước mắt mà âm thầm nuốt nước miếng! Một mĩ thiếu niên ngồi trên đùi của một nam nhân tuấn dật phi phàm! Một cảnh tượng đẹp mắt mà bao người thiết tha mơ ước a! Đại đa số nữ nhân đoán rằng tình cảnh cuối cùng được trình diễn trước mặt mình sẽ là một màn chân thương thực đạn (đao thực đạn thực)!
Mà một đống nữ nhân vào ngày hôm nay cuối cùng cũng đã hiểu rõ một điều, nam nhân mà ghen tuông thì ngay cả nữ nhân cũng ko thể sánh được (câu này tướng công ta chỉ, cám ơn chàng nha); không gì cản nổi! Mà phải công nhận là đánh bài quả thật cũng cần có khả năng thiên phú gì đó nữa! Sau khi bị Lãng Tà luân phiên oanh tạc cho xoay trời chuyển đất! Tất cả mọi người sợ hãi lại kính ngưỡng nhìn về phía Lãng Tà: “Vương gia, ngài thật là hảo lợi hại a, lần đầu tiên đánh, hơn nữa chỉ nhìn một lần liền hiểu! Thật là lợi hại!”
“Đây là đương nhiên rồi!” Lãnh Tà Dương tựa vào trong ngực người kia đắc ý nói, “Cũng không nhìn xem là ai thay hắn tọa trấn! Danh sư xuất cao đồ thôi!”
“Cái gì tọa trấn a!” Có Lãnh Tà Dương ở nơi đây đùa giỡn, Lan nhi lá gan cũng trở nên lớn hơn, “Rõ ràng là đang ngồi trên đùi Vương gia! Nếu muốn biểu hiện ngọt ngào ân ái cũng không cần phải lớn mật như vậy a, kích thích tiểu nữ tử chúng ta mà!”
“Sao vậy, ghen tị! Có muốn tới ngồi ngồi một chút không?!” Lãnh Tà Dương khiêu khích hất đầu, thuận tiện vòng tay ôm lấy cổ Lãng Tà!
”Buông tay!” Lãng Tà nhíu nhíu mày “Tà ngươi nháo cái gì!” Lãnh Tà Dương dụi dụi cọ xát vào ngực Lãng Tà. “Cổn xuống đi!” Tên gia khỏa này không biết cứ lộn xộn như thế sẽ làm ta sinh hỏa sao?! “Không cần đâu! Tà rất ít khi chủ động ôm ta!”
Ôm?! Hiển nhiên người nói cùng người nghe đối với cái từ này không được thống nhất ý kiến cho lắm! Lãng Tà nhíu mắt lại: “Ta không biết ngươi nguyên lai là người thiếu thốn cái ‘ ôm ’ như thế!”
“Tà ngươi tức giận rồi?! Thật là, bộ dáng tức giận của Tà sẽ làm người khác càng thêm thích thú a!” Lãnh Tà Dương thổi một luồn không khí mát mẻ vào lỗ tai Lãng Tà, ý đồ trêu chọc hết sức rõ ràng!
”Cút ngay!” Lãng Tà một phen đẩy hắn ra! Cũng không quay đầu lại tiêu sái rời đi! Kỳ thật chính y cũng biết, tư thái rời đi của mình cũng không khác gì so với chật vật mà chạy! Y cũng không muốn lại để cho tên gia khỏa kia tiếp tục hồ nháo, nếu không chính y cũng không biết có thể cầm lòng mà không xé hết y phục của hắn rồi ở trước mặt mọi người thượng hắn hay không!! Nghĩ đến thôi là đã thấy đáng sợ rồi! Nam nhân chính là có nhiều dục vọng a! Đồng tính, nhớ tới đã cảm thấy có chút khủng bố!
Lãnh Tà Dương cười cười với đám nữ nhân đang ngây ngốc: “Tà hắn thẹn thùng rồi! Ta thấy lỗ tai của hắn đỏ ửng cả lên! Ha hả! Thật sự là tên gia khỏa đáng yêu!” Buổi tối hôm nay, nhất định phải thật sự thật sự thật sự tập kích ngươi vào ban đêm nga~! Tà của ta!
Đáng yêu?! Thẹn thùng?! Một đám nữ nhân mắt to trừng mắt nhỏ, đây là cách dùng từ mà những đôi tình nhân vẫn quen dùng đó sao?! Tiếu ngữ hảo lãnh nha!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...