Bá Chủ Đích Nhu Tình

Trong biệt thự Úy Minh Tuyệt. Thước Mộng đứng bên cạnh ghế salon cúi đầu thật thấp nắm lấy những ngón tay của mình. Úy Minh Tuyệt ngồi trên ghế cũng không nhìn Thước Mộng, chỉ buồn bực uống rượu. Lặng im hồi lâu, Thước Mộng mở miệng:

– Cái kia, ngài Úy…

– Chủ nhân!

Úy Minh Tuyệt cắt ngang lời Thước Mộng

– Dạ?

Thước Mộng khó hiểu nhìn Úy Minh Tuyệt.

– Ngươi cũng nên biết ngươi là cái gì của ta! Sủng vật! Cho nên ngươi phải gọi ta là chủ nhân!

Úy Minh Tuyệt nhìn li rượu trong tay, lạnh lùng nói, vẫn như cũ không liếc mắt nhìn Thước Mộng một cái.

– … Chủ, chủ nhân…

Được rồi, nếu vốn là tự nguyện làm sủng vật rồi, kêu một tiếng “Chủ nhân” cũng chẳng có gì là quá đáng!


– Không sai! Rất êm tai…

Úy Minh Tuyệt đứng lên đi tới trước mặt Thước Mộng, một tay kéo y vào lòng mình, nhẹ nhàng hà hơi bên tai y.

Chưa từng bị ai làm như vậy lúc trước, Thước Mộng có chút sợ hãi run nhè nhẹ. Úy Minh Tuyệt đã nhận ra rung động của tiểu nhân nhi trong lòng, vươn đầu lưỡi khẽ liếm vào vành tai Thước Mộng,

– Sợ hãi sao? Không cần sợ, đây chỉ mới là bắt đầu… Nào, buông lỏng thân thể, cảm thụ từ từ thôi…

– Ưhm…

Vành tai mẫn cảm bị khoang miệng ướt át ngậm lấy, kích thích nhất thời làm cho Thước Mộng phát ra tiếng than nhẹ như mèo kêu, muốn nghe theo lời Úy Minh Tuyệt buông lỏng chính mình, nhưng mà dây thần kinh lại căng lên, trống ngực càng lúc càng nhanh, mặt cũng nóng rực lên. Dần dần, cảm giác tê dại như sét đánh từ trong cơ thể truyền ra, toàn thân run rẩy.

Lúc này, Úy Minh Tuyệt nắm lấy cằm Thước Mộng, bắt buộc y khẽ mở đôi môi đỏ thắm, không thể chờ đợi được mà hôn lên, câu dẫn lấy cái lưỡi thơm ngát mùi đinh hương của Thước Mộng không ngừng hút cắn…

Hỗn hợp mùi cơ thể cùng mùi thuốc lá trên người Úy Minh Tuyệt nhẹ nhàng tràn vào khoang mũi, Thước Mộng toàn thân vô lực, đây là nụ hôn đầu tiên của y, lại là cùng một người đàn ông… Thước Mộng gắt gao quấn lấy thân hình vĩ ngạn của Úy Minh Tuyệt, để phòng ngừa chính mình bị hôn đến không còn sức lực mà xụi lơ té xuống.

Hồi lâu, Úy Minh Tuyệt mới kết thúc cái hôn này. Thước Mộng ngã vào lòng Úy Minh Tuyệt từng ngụm từng ngụm hớp lấy không khí, khuôn mặt trải qua nụ hôn sâu mà trở nên đỏ ửng đánh thức dục vọng từ nơi sâu xa nhất của Úy Minh Tuyệt, lại hôn lên đôi môi sưng đỏ của Thước Mộng, kéo theo đó là một trận lửa nóng muốn thiêu cháy tất cả, toàn thân Thước Mộng nóng lên, y không nhịn được mà thở ra thành tiếng.

Nghe được thanh âm của Thước Mộng, Úy Minh Tuyệt không nhẫn nại nỗi, không kịp đem Thước Mộng về phòng, tiện tay ném y lên ghế salon, sau khi đặt y lên người lại tiếp tục hôn, hai tay cũng không rảnh rỗi, một tay lột bỏ áo T-shirt Thước Mộng, đùa bỡn hai hạt hồng anh trước ngực, một tay đưa xuống dưới tìm kiếm, đem quần Thước Mộng cởi bỏ.


Hạ thân đột nhiên mát lạnh, Thước Mộng từ trong nụ hôn nồng nhiệt tỉnh táo lại, y lấy sức đẩy Úy Minh Tuyệt ra:

– Không nên, không nên… Đừng… Đừng…

Lời còn chưa dứt, phân thân đã bị hung hăng nhéo một cái.

– Không nên? Ngươi cũng đừng quên ngươi tới đây để làm cái gì?

Nhéo phân thân Thước Mộng thêm một cái nữa để trừng phạt, môi Úy Minh Tuyệt chậm rãi đi xuống dưới, lưu luyến trước hai nụ hồng trên ngực, nhẹ nhàng cắn mút, hài lòng nhìn nơi nào đó sung huyết đứng thẳng, vừa lần đến những nơi khác đem dấu vết của mình ấn xuống.

– Huống hồ… Ngươi không phải rất có cảm giác sao?

– Đừng, đừng như vậy mà… Tôi, tôi… cảm giác thật kì quặc, uhm… uhm… tôi… a…

Trước ngực bị tấn công, Thước Mộng cảm thấy thật xấu hổ khi phát hiện hạ thân của mình có dấu hiệu muốn ngẩng đầu. Không lâu sau, dưới sự đùa giỡn của Úy Minh Tuyệt liền bắn ra.

– Ài da… Ngươi như thế nào liền ra rồi? Xem ra ngươi rất hài lòng sự “phục vụ” của ta hả! Bây giờ, cần phải cẩn thận làm cho chủ nhân ngươi hưởng thụ rồi…


Nhìn Thước Mộng vì cao trào mà khuôn mặt nhỏ nhắn có vẻ ý loạn tình mê, trong sự thuần khiết lại mang theo một tia mị hoặc, Úy Minh Tuyệt vội vàng tách hai chân Thước Mộng ra, chuyển động thân người, không chút nào ôn nhu mà tấn công mà hậu huyệt chưa từng có người khai mở.

– A….

Hạ thân đột nhiên bị cự vật cứng rắn đâm vào, đau đớn kịch liệt nhanh chóng kích thích đến toàn bộ hệ thống thần kinh, cảm giác chẳng khác nào bị xé rách, Thước Mộng giãy dụa, muốn thoải khỏi thứ làm cho y đau đớn kia, nhưng càng vùng vẫy, máu chảy từ hạ thân chảy ra càng nhiều.

Cảm nhận được Thước Mộng đang giãy dụa, Úy Minh Tuyệt nắm lấy hai tay y kéo lên cao, gia tăng vận tốc chuyển động của hạ thân, làm cho y không cách nào nhúc nhích. Có máu bôi trơn, vật kia lại càng dễ đi vào sâu bên trong cơ thể Thước Mộng.

– Đừng mà… Đau quá… Van cầu ông… a…a…a… Đau…

Không thể chịu đựng được sức mạnh của Úy Minh Tuyệt, Thước Mộng chỉ có thể gào khóc kêu lên.

Úy Minh Tuyệt thưởng thức vẻ mặt Thước Mộng từ trên xuống dưới, không ngừng lưu lại dấu vết của hắn trên người y càng nhiều càng tốt, lực đạo của hạ thân càng lúc càng nhanh. Giờ phút này, phân thân còn ủ rũ của Thước Mộng lại đứng lên lần nữa, Úy Minh Tuyệt xoa nắn nơi đỉnh hồng nhạt của Thước Mộng.

– Không nên? Ngươi không phải cũng có cảm giác sao? Xem đi, lại cứng nữa rồi này… Tiểu sủng vật của ta, nói dối thật là không ngoan, xem ra chủ nhân phải cẩn thận dạy dỗ ngươi lại rồi!

Không biết qua bao lâu, Thước Mộng một lần nữa lại tới cao trào, đồng thời, Úy Minh Tuyệt gầm nhẹ một tiếng, dục vọng cũng tiến tới đỉnh, Thước Mộng chỉ cảm thấy một cổ nhiệt lưu phóng thẳng vào cơ thể mình…

Úy Minh Tuyệt vẫn giữ tư thế cắm vào trong cơ thể Thước Mộng như vậy mà ngã vào người y. Bị sức nặng của Úy Minh Tuyệt đè lên người, Thước Mộng mặc dù rất khó chịu, cũng không dám mở miệng nói câu nào oán hận, càng không dám làm ra bất kì hành động phản kháng nào. Nói trắng ra, cái kia của hắn vẫn còn nằm trong cơ thể của mình, chính mình cũng là đàn ông cũng biết đàn ông dễ dàng bị kích thích ra sao. Nơi xấu hổ đang ngậm lấy cái kia cũng rất đau đớn rồi, Thước Mộng cũng không muốn tiếp tục bị đau. Thước Mộng cứ liền theo đó mà yên lặng, chờ đợi Úy Minh Tuyệt rời đi khỏi cơ thể mình.

Hít sâu vài hơi, bình phục lại sự kích động sau khi lên cao trào, Úy Mình Tuyệt nhìn Thước Mộng nằm dưới mình một tiếng cũng không phát ra, như đang nhẫn nại cái gì đó, lại vừa hình như đang chờ đợi cái gì. Cái trán trơn bóng rịn đầy mồ hôi, da thịt toàn thân ẩm ướt, lưu đầy dấu vết của mình. Tất cả hình ảnh tinh khiết đến cực điểm, gợi cảm chết người! Úy Minh Tuyệt cảm giác một cỗ xúc động, hạ thân từ từ cương lên.


Cảm giác thứ kia trong cơ thể mình tựa hồ lại ngẩng đầu lên, Thước Mộng vừa sợ hãi lại vừa thất vọng, chính mình cũng hết sức bất động rồi, Úy Minh Tuyệt như thế nào lại có phản ứng nữa? Không để Thước Mộng nghĩ xong, đau đớn lại lần nữa kéo tới.

– A… a… đau quá… cầu, cầu xin ông… a… Chậm một chút, chậm, a…

– A! Thật không ngờ… Mặc dù ngươi là nam, nhưng mà làm còn có mùi vị hơn là so với phụ nữ hả!

Úy Minh Tuyệt một bên dùng sức thẳng tiến, vừa nói.

– Xin ông… Đừng mà… a… Đừng làm nữa… Không, Uhm… Tôi không làm, ông thả tôi ra… thả tôi ra… a….

Đau, thật sự là đau quá…

– Thả ngươi? Được… Ta đây kêu thuộc hạ đem mẹ ngươi đến thay thế…

Úy Minh Tuyệt không có dừng lại, ngược lại càng đâm sâu vào bên trong, điên cuồng xỏ xuyên vào. Muốn ta thả ngươi? Hừ! Thứ gì Úy Minh Tuyệt ta coi trọng thì không có khả năng buông tay. Trong lòng Úy Minh Tuyệt hừ lạnh.

Nghĩ đến người mẹ đáng thương, Thước Mộng không hề ầm ĩ la hét muốn Úy Minh Tuyệt thả mình ra, hơn nữa nhịn đau yên lặng thừa nhận.

Rất nhanh, hai người lại đạt tới cao trào. Nghỉ ngơi một lúc, Úy Minh Tuyệt đem Thước Mộng khiêng vào trong, lại mạnh mẽ muốn y vài lần nữa. Thước mộng mấy lần đau đớn mà ngất đi sau lại vì đau đớn mà tỉnh lại. Cả một buổi tối, không biết đã bị chà đạp bao nhiêu lần.

Rốt cuộc, thể lực đã tới cực hạn chịu đựng, thân thể đau nhức, hơn nữa tâm lí sợ hãi, Thước Mộng hoàn toàn bất tỉnh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui