Cháp 4 : Công viên đêm giáng sinh
Kính coong! Kính coong ! Kính coong!
- Để con ra mở cửa cho_ Mắt tôi sáng như bưng, chạy nhanh ra mở cửa
- Merry Christmas!
- A ha! Thiên Kì ! Cuối cùng thì em cũng đã về rồi !_ Tôi sung sướng reo lên
- Ồ ! Ngạc nhiên nha! Sao pà chị của mình lại làm bài tập đêm giáng sinh vậy nhỉ? _ Thiên Kì bước vào phòng khách, khẽ cười.
Thằng khốn này ! Không phải tại nó thì tôi đâu có khổ như thế này. Chả là trong đợt kiểm tra vừa rồi kết quả của tôi không được tốt cho lắm . Đứng đúng số 42 luôn! ( t/g: Lớp có 42 người, vậy mà chị ấy đứng đứng số 42 lun)
Thế rồi mẹ tôi cũng biết được chiện này, nhờ trình độ thêm mắm thêm muối , thêm tất cả các gia vị khác của thằng em , mà tôi đã vinh quang bị nhốt ở nhà ngay trong đêm giáng sinh
- Em , mau mau đến giải cứu chị đi_ Tuy trong lòng rất ấm ức , nhưng tôi cố gắng nói thật nhẹ , thật dễ nghe vs nó.
- Thôi được..._ Thiên Kì
- Thật sao! Chị đi chơi đây . Chuyện ở đây em giải quyết nha!_ Liếc mắt nhìn vào nhà bếp nơi có mẹ già đang làm cơm tối,Tôi hớn hở chạy vào thay đồ
- Ở công viên Midnight đang có người đợi bà ! Nhanh đến đó đi.
- Đợi Chị ?_ Tôi hoài nghi nhìn Thiên Kì hỏi lại
- Đúng ! Mau đến đó đi! Đừng để anh ấy đợi! _ Thiên Kì nói xong liền bước chân lên lầu.
" Là Quân sao?"
" Hắn đang đợi mình...." Bỗng dưng 4 chữ đó đập vào tim tôi. Êu, tim tự dưng đập rất nhanh nha! Nhưng mà tên này đợi tôi để làm gì chứ? Không lẽ bắt tôi làm việc cả vào đêm giáng sinh sao? Bao nhiêu là ý nghĩ bay lên trong đầu tôi.... Tuy đã nghĩ đến tình huống tiêu cực nhất nhưng chân tôi vẫn chạy thật nhanh về phía trước ...
Woa! Thật là náo nhiệt!
Trên phố đông đúc toàn người là người. Dưới lòng đường , trên vỉa hè, bên cạnh bờ hồ đều đông nghịt người đi chơi . Ai cũng cười nói vui vẻ . Các hàng quán trên đường đều rực sáng vs mọi ánh đèn màu sắc. Màn hình trung tâm thương mại đang phát bài hát: " Ring the bell " Mọi người ai cũng cười nói vui vẻ . Băng qua các con đường , bỏ mặc sự đẹp đẽ của phố xá , tôi chạy thật nhanh đến công viên Midnight . Hình ảnh của Lãnh Minh Quân ngày càng hiện rõ trong tâm trí tôi.
" ...Hộc ...hộc...Cuối cùng cũng tới nơi "
Tôi giáo dác đưa mắt tìm kiếm. Á, hắn kia rồi ! Vẫn phong thái , khí chất hơn người ấy làm mọi người xung quanh mê mệt. Hôm nay tên này cũng rất bảnh nha! Nhưng tôi vẫn không hiểu nổi phong cách ăn mặc của hắn ta . Thời tiết đêm giáng sinh rõ ràng là rất lạnh nhưng bên trong hắn chỉ mặc 1 chiếc áo sơ mi trắng mỏng manh, còn bên ngoài khoác 1 chiếc áo gió màu đen không kéo khóa.
" Thật sự tên này không lạnh sao! "
- Tôi đến rồi đây!
- Cô ngủ ở trên đường à! _ Vứt điếu thuốc đang hút dở trên tay đi. Anh nhìn chằm chằm vào người con gái trước mặt
" Tự dưng mình lại đợi cô ta ở đây làm gì chứ? Thật bực mình mà! "
Tên yêu nghiệt này, vừa mở miệng là muốn giết người ta sao!
- Đâu ! tôi chạy rất nhanh mà!
-Thôi được rồi mau lại đây !_Quân đưa tay kéo tôi về phía hắn .Tôi cảm nhận được mùi hương bạc hà cùng mùi thuốc lá nhàn nhạt quanh hắn. Tự dưng lại ôm tôi ,hắn làm tim tôi như muốn nổ ra vậy !
- Đây là sự trừng phạt dành cho cô _ Quân nhẹ nhàng kề miệng nói thầm vào tai tôi. Hơi thở của hắn phả vào mặt tôi, làm mọi giác quan đều cứng đơ,...
Sau n giây , tôi cũng đã nhận ra bộ mặt thật của tên yêu nghiệt này .Thật tức quá đi mà ! Điều chứng minh là hiện giờ tất cả các ánh mắt hình viên đạn Kèm theo sự ghen ghét đều hướng về phía tôi ....
- Anh ...anh ...đúng là yêu nghiệt mà! _Tôi nghiến răng hé sát vào tai hắn ta nói .
- Đúng cô nói không sai . Tôi chính là yêu nghiệt. Còn cô là nô thì yêu nghiệt !_Quân buông nó ra và nhếch miệng nói đểu
- Tôi :~~
- Anh gọi tôi đến đây có việc gì vậy ?_Tôi nhanh chóng chuyển đề tài , nếu không tôi nghĩ mình có thể chết vì tức mất.
- Không biết.... _Quân nhìn đông người phía trước lơ đãng trả lời .
- Ạch ...._Tôi nhìn chằm chằm vào cái người tuấn mĩ trước mặt mình, nói không nên lời .
......
- Thôi được ta vào đó chơi đi! _Tôi hồ hởi đề nghị , không để hắn kịp trả lời tôi đã lôi hắn vào rồi còn đâu .he he he
- Woa......_Tôi bắc tay hình loa hét lớn lên
- Cô vui như vậy sao ?
- Lâu lắm rồi không đến đây .Lần này phải chơi hết mình mới được! _Tôi nắm tay cương quyết nói .
- Cô đi đi, tôi ở đây đợi cô _Quân liếc mắt, nhìn những trò chơi trong công viên lười biếng phun ra mấy chữ.
" Anh đúng là điên rồi mới đến đây "_ Quân nghĩ thầm
- Anh không dám chơi sao ?_Tôi dùng ánh mắt chuyên nghiệp nhìn anh ta cười thích thú , không quên mở miệng nói kháy
- Có cô không dám ấy ... _Quân
- Vậy thì đi nào !_Tôi kéo tay anh ta về phía trước miệng hô to :" Let go"
Sau n (phút ) hiện giờ tôi và hắn đang ngồi dưới đài phun nước....
- Anh bảo không chơi mà ?_Tôi
- Đều tại cô cả _ Quân dựa cả người vào bức tường nằng sau, thở dài.
- Êu, thế mà người nào vừa chơi hăng thế nhỉ ? Miệng lại còn hét ầm ĩ lên nữa chứ !_Tôi cười toe nói đểu
_ Tôi ..tôi ..._Thực sự Quân không thể mở miệng đấu lại cô nữa .Vừa rồi cô ấy nắm tay anh kéo đi khắp nơi .Làm anh không thể duy trì bộ dạng lạnh lùng ,cao ngạo của mình nữa . Thực sự cô đã làm anh thay đổi mà .Anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn đang ửng hồng vì lạnh , do chơi nhiều quá lên trên trán cô lấm tấm những đốm mồ hôi . Bỗng dưng tim len lỏi 1 tia ấm áp.
- Sao chỗ kia đông vậy nhỉ ?_Tôi chỉ tay vào cái bánh xe khổng lồ trong công viên hỏi Quân
- Đến đó thì biết ....Quân
Sau n(phút ) bon chen, xô đẩy :
- Áaaa ...Anh nhìn kìa sao lại có hình chúng ta trên đó!!!!!! _Tôi ngỡ ngàng chỉ vào màn chiếu, cùng bức ảnh to đại tướng phía trước . Trong bức ảnh là tôi và Quân ,lúc đó tôi đang cố giành cây kẹo bông thì phải .Rất đẹp anh ta cười ,đúng vậy bức ảnh rất hoàn hảo
- Cô nhìn bên kia đi !_Quân chỉ tay vào phía trái khu vực tôi đang đứng
Hóa ra đây là 1 cuộc thi ảnh ! Các cặp đôi bị chụm trộm những khoảnh khắc mà họ không biết . Nếu như cặp đôi nào được bình chọn nhiều nhất thì sẽ được thưởng 1 cặp điện thoại mới và 1 chuyến đi chơi xa .Thật sự là hấp dẫn mà !Tôi nhìn chằm chằm vào lượng bình chọn của bức ảnh mà lòng hồi hộp kinh khủng
- Cô muốn tham gia sao ?_Quân
- Ưhm ..tôi rất thích .Nhưng tôi với anh đâu phải tình nhân .Nếu mà được giải nhất thì chắc gì đã được nhận _Tôi thểu não nói
- Được chúng ta sẽ tham gia ...
- Sao , anh đồng ý tham gia ?_Tôi hét toáng lên .
- Ưhm
- Á...thích thật .Cám ơn anh ! _Tôi nhảy câng lên ôm anh ta .Mà không phát hiện ra sự bất thường trên khuôn mặt hoàn mĩ của hắn .
"Sao tim mình đập nhanh vậy "_ Quân
--------------------------
- Đây có phải sự thật không?_ Tôi cầm chiếc điện thoại đời mơi trên tay , mâm mê nhìn từng đường nét hoàn hảo trên đó
- Ngu ngốc!_ Quân nhìn cô gái trước mặt mình phun ra 2 từ rõ hiểm
- Của anh 1 cái nè!_ Tôi đưa cái điện thoại còn lại cho anh ta, trong lòng thầm mong anh ta đừng lấy để tôi còn bán lại kiếm tí tiền (t/g: chị thật tham mà!)
-.. .Đợi mãi , đưa đây ..._ Quân mếch mép cười , ai bảo mắt cô lại thể hiện hết ra chứ
Tôi: ~~
---------------------------
- Á, anh đi nhanh vậy đợi tôi vói _ tôi gọi với theo . Nhưng do chân anh ta dài quá lên tôi đuổi mãi cũng vẫn không kịp
- Ú da....._ Tôi vấp phải 1 hòn đá mới đen chứ
Lãnh Quân dừng bước, anh quay lại nhìn người con gái đó. Đúng là ngốc mà
- Chân ....tôi bị...chẹo rồi!_ tôi chỉ vào chân mình
- Lên đây.._ Quân tiến lại và ngồi xuống như đã biết trước được điều này vậy.
- ...............Không khí dường như nhất kì quái, thấy thế tôi mở miệng:
- Ê, đi mai sao vãn chưa thấy xe của anh vậy?
- Tôi cho lái xe về rồi_ Quân
- Thật sao?_ Tôi hí hửng hỏi , trên mặt hiện rõ vẻ đắc ý " Cho anh chết! Xem tôi hành hạ thân thể của anh như thế nào" ( t/g: Chị biến thái quá mà!)
- Cô không cần tỏ vẻ mặt như vậy đâu. Vì đợi sau khi cô hết đau chân , tôi sẽ bắt cô cõng lại tôi_ Quân
Tôi:~~ khóc không ra nước mắt
" Anh đúng là ác ma "
Đêm giáng sinh của tôi kết thúc như vậy đó
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...