: quay về bại lộ
Lâm Hiền Nhân vừa tỉnh lại, phát hiện ngoài cửa có người, nói là thỉnh hắn tốc tốc xuống lầu dùng cơm. Hắn tuy rằng trong bụng đã chuẩn bị trước, nhưng chính mắt nhìn thấy trên bàn điểm tâm phong phú đến không thể nào ta nổi, vẫn bị kích thích không nhẹ, thật sâu cảm thấy cái này làm cũng quá minh bạch đi ?
Khách *** lão bản họ Hồng, một người thực phúc hậu, vẻ mặt cười tủm tỉm, cười đến lưng lâm hiền nhân lạnh cả .”Lâm đại gia, người xem có vừa lòng không?”
Lâm Hiền Nhân cũng muốn kiếm ra chỗ không hài lòng, đủ loại mỹ vị trời cao đất rộng, sắc hương tuyệt đỉnh, thì cũng chẳng tìm ra điểm nào. ” Khách *** các ngươi sinh ý thật tốt “
“Đúng vậy đúng vậy, lâm đại thiếu gia nếu muốn ở lại thêm vài ngày, vẫn có thể hưởng thụ chiết khấu.” Hồng lão bản cười đến ánh mắt híp lại, nói ” Còn tặng thêm bữa trưa cùng bữa tối.”
Lâm Hiền Nhân nhếch lên chân bắt chéo, xì cười nói, “Tốt như vậy? Rõ ràng tiền thuê nhà cũng không thu đi ?.”
“Hảo hảo!” Hồng lão bản bật thốt lên đáp ứng, bất quá lập tức ý thức được không thích hợp, vội sửa lời nói “Lâm đại thiếu gia nếu thuê ở dài hạn, bổn *** có thể mua một tặng hai, thuê một đêm miễn phí hai đêm.”
Lâm Hiền Nhân lắc đầu cười cười, đều tự nhiên uống canh tổ yến, nghĩ thầm, rằng cái vị chủ sự sau lưng kia thật đúng là không tiếc vốn gốc. Kỳ thật hắn bây giờ còn không biết Hồng lão bản là giáo đồ bí mật của Anh hùng giáo , tín ngưỡng Ânh hùng giáo nhiều năm, tư tưởng sớm thâm căn cố đế, lần này may mắn nhận được mật lệnh của giáo chủ , lệnh hắn rất hầu hạ nhân vật cực kỳ trọng yếu chính là Lâm thiếu gia này, làm cho hắn quả thực hận không thể đem luôn tiểu *** của mình đi biếu.
Lâm Hiên Nhân ăn uống no đủ, cũng không quanh co lòng vòng, nói thẳng “Lão bản, gọi y xuất hiện đi.”
Hồng lão bản cả kinh, nói quanh co nói “Lâm đại thiếu gia chỉ ai?”
Lâm Hiền Nhân tiếu đáp nói, ” Trong lòng ta biết rõ ràng, y lo lắng làm nhiều chuyện như vậy không phải là vì lưu lại ta? Y nếu nếu không ra, Lâm mỗ này liền rời đi.” Dứt lời, liền đem mười quan tiền đặt lên bàn.
Hồng lão bản cảm giác thập phần khó giải quyết, không biết như thế nào cho phải, bồi cười nói”Lâm đại thiếu gia thỉnh chờ.” Hắn vội vàng chạy đến phòng bếp, trước khi vào cửa cũng không quên nhìn quanh bốn phía, bảo đảm không ai theo dõi.
Giang Tuyền Phi đã muốn viết xong thực đơn cơm trưa, vẻ mặt thật sự nghiêm túc, giống như đang tỉ thí cùng đám thực vật.Đợi cho Hồng lão bản đem lời Lâm Hiền Nhân nói thuật lại một lần, sắc mặt y nhất thời đại biến.
“Như thế nào có thể ! Kĩ càng như vậy vẫn bại lộ ?” Giang Tuyền Phi ổn định cảm xúc, đoán rằng Lâm đại ca bất quá là phô trương thanh thế, ý muốn kích y hiện thân mà thôi.”Thỉnh cầu Hồng lão bản lại đi thám thính .”
Hồng lão bản lại hồng hộc chạy về nhà ăn, đối Lâm Hiền Nhân nói “Lâm đại thiếu gia, chủ tử nhà ta lâu nay nghe thấy uy danh của Lâm thiếu hiệp, trong lòng bội phục không thôi, cho nên tự chủ trương vì ngài làm ra những thứ này, còn thỉnh ngài đừng trách móc.”
Lâm Hiền Nhân không muốn nghe hắn dong dài, khoát tay nói “Người đâu ?”
Vô gian không thương, Hồng lão bản cũng là người khôn khéo , đáp “Chủ tử chỉ là hạn vô danh, Lâm đại thiếu gia khẳng định không thể nhận biết, ngài nếu kiên trì muốn gặp, ta đây đi thỉnh y đi ra.” Nghĩ thầm, rằng chính là Lâm Hiền Nhân nếu tiếp tục kiên trì, hắn sẽ chọn đại người nào đó để ứng phó..
Lâm Hiền Nhân cũng ha hả cười, nói ” Hạng người vô danh ? Anh hùng giáo khi nào khiêm tốn như vậy ?”
Hồng lão bản nghẹn họng nhìn trân trối, kích động đứng lên, nói”Lâm, Lâm đại thiếu gia, thỉnh. . . chờ một chút .”
Nhìn người kia vội vã bỏ chạy, Lâm Hiền Nhân càng thêm khẳng định suy đoán của mình là đúng, thật sự là —— không phải đoạn tuyệt quan hệ, thần bí như vật làm chi!
Giang Tuyền Phi nghe xong lời Hồng lão bản báo lại, quả muốn tìm bức tường đâm đầu vào chết, chính mình ngàn cẩn thận vạn cẩn thận, như thế nào vẫn bại lộ ? Chính trực như Lâm đại ca, khẳng định sẽ không cùng y về ma giáo, cái này làm sao hắn hướng Giáo phụ giải thích ? Chỉ cần nghĩ đến Lâm Hiền Nhân biết chính là thủ đoạn của y, y nghĩ chỉ muốn chết mà thôi.
“Thôi, mặc kệ bất cứ giá nào !” Giang Tuyền Phi xuất ra khí phách thấy chết không sờn khí phách, cất bước hướng nhà ăn đi đến.
Kỳ thật —— Lâm Hiền Nhân thực không dự đoán được độc thủ phía sau chính là Giang Tuyền Phi, cho nên lúc mà Giang Tuyền Phi hùng hổ đi đến trước mặt hắn, một miệng trà hắn phun cả lên sàn, không biết nên vui hay buồn.Hắn xem như đoán đúng phân nửa đi, nghĩ hết thảy những thứ này đều là Nhị đệ hắn an bài , trên thực tế là Nhị đệ hắn lệnh Giang Tuyền Phi an bài.
“Ngươi. . . . . .” Lâm Hiền Nhân không phải không khẳng định, nhưng lại không thể không thừa nhận, “Cũng là người của Anh hùng giáo ?”
“A?” Giang Tuyền Phi trong lòng buồn bực, không phải đều phát hiện rồi sao ?
Lâm Hiền Nhân cảm thấy đau đầu, chống trán, cái gì cũng nói không ra. Lúc mới thoát ly khỏi Danh kiếm môn, hắn tiêu sái, hắn mặc kệ, nghĩ thời gian lâu như vậy cũng không ai nhớ thương hắn. Thật có mấy kẻ cái gì mà trừ yêu đạo giữ gìn chính nghĩa không chịu bỏ qua, đi theo phía sau hắn chỉ trích hắn không biết mệt, nói hắn phản bội sư môn sa đọa ma đạo, nói Lâm gia hắn đệ đệ đầu quân Ma giáo, ca ca thân thiết với Ma giáo, cả nhà đều là Ma giáo ! Hắn cũng không biện giải, nghĩ lão Nhị nhập Ma giáo cùng hắn có quan hệ gì đâu, cây ngay không sợ chết đứng, kệ bọn họ nói thế nào. Thực cũng đoán người mình thích cũng là người của Ma giáo, như thế nào hắn lại cùng Ma giáo gắn bó keo sơn đến vậy?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...