Mạc Đình Kiên hiển nhiên cũng không để lời Thời Dũng vào tai.
Anh từ sau nhích lại gần, không nhanh không chậm nói: “Vậy cậu nói xem, là mục đích thế nào có thể chăm sóc Hạ Diệp Chi ba năm, còn nói dối Hạ Diệp Chi là hôn thê của anh ta, hơn nữa lúc ở trong núi, anh ta có thể tìm tôi và Hạ Diệp Chi ngay lập tức, còn mục đích khác……..”
Anh trầm ngâm chốc lát, cười lạnh một tiếng: “Ha!”
Chỉ việc có tâm tư bất chính với Hạ Diệp Chi, cũng đủ để anh hạ thủ với anh ta rồi, càng đừng nói đến mục đích khác.
Thời Dũng nhẹ nhàng thở dài, cũng không biết nói cái gì cho phải.
Mạc Đình Kiên nghĩ tới gì đó, hơi giương mắt nhìn về phía Thời Dũng: “Gần đây có phát hiện người khác đi theo Hạ Diệp Chi không?”
“Không có.” Thời Dũng lắc đầu một cái.
Mạc Đình Kiên hơi rủ mắt cũng không biết đang nghĩ gì, hồi lâu, lại nói một câu: “Lưu Chiến Hằng bên kia phải chú ý vào.”
Lúc đầu, Lưu Chiến Hằng có thể tìm ra vị trí của anh và Hạ Diệp Chi, đã nói rõ, Lưu Chiến Hằng có phái người theo dõi nhất cử nhất động của Hạ Diệp Chi, nếu không thì không thể nắm rõ hành tung của Hạ Diệp Chi như vậy.
Sau khi về thành phố Hà Dương, anh vẫn theo phái người đi theo bảo vệ Hạ Diệp Chi, nhưng bên kia Lưu Chiến Hằng một chút động tĩnh cũng không có.
Nhiều năm qua, Lưu Chiến Hằng là đối thủ khôn khéo nhất anh gặp.
Anh đến bây giờ không tra ra được thân phận và mục đích của Lưu Chiến Hằng, mà Lưu Chiến Hằng lại luôn tỏ ra đặc biệt quan tâm Hạ Diệp Chi.
Hết lần này tới lần khác Hạ Diệp Chi cũng…
Mạc Đình Kiên phiền não đưa tay xoa mày, trong giọng nói lộ ra một chút mệt mỏi: “Cậu về đi.”
Thời Dũng vốn dĩ trong lòng muốn về càng nhanh, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ này của Mạc Đình Kiên, có chút không đành lòng: “Cậu chủ, hay là tôi ăn cơm với cậu.”
“Đừng nói nhảm.”
Thời Dũng không nói thêm gì nữa, đứng dậy rời đi.
Lúc anh sắp rời đi, không quá yên tâm quay đầu nhìn Mạc Đình Kiên.
Rất nhanh thì đến thứ sáu.
Mấy ngày nay, Hạ Diệp Chi đều không ra khỏi cửa, viết xong bản liền đưa cho Tần Thủy San xem, cần nói chuyện liền trực tiếp video nói chuyện với nhau.
Cái này phải cảm ơn thời đại khoa học kỹ thuật.
“Tối nay cô thật sự không đến tham gia dạ tiệc sao? Tôi có thể tới đưa cô đi.”
Mấy ngày nay Tần Thủy San cùng cô nói chuyện xong, căn bản cũng sẽ thêm những lời này.
“Tôi thật không đi.” Hạ Diệp Chi cũng không biết Tần Thủy San tại sao trong chuyện này cố chấp như vậy.
“Được rồi, nếu như cô thay đổi chủ ý, thì gọi điện thoại cho tôi.” Tần Thủy San thấy cô ấy vẫn từ chối như vậy, cũng không miễn cưỡng nữa.
” Được.”
Tắt cuộc gọi video, Hạ Diệp Chi cầm điện thoại qua, không có cuộc gọi đến, cũng không có tin nhắn.
Mạc Đình Kiên thật bình tĩnh, cả ba ngày, Mạc Đình Kiên cũng không liên lạc với cô.
Nếu như nói lúc cô vừa cãi nhau với Mạc Đình Kiên có hơi tức giận, vậy thì trải qua thời gian ba ngày, Hạ Diệp Chi thật sự tức giận rồi.
Nếu Mạc Đình Kiên không chủ động liên lạc cô, vậy xem hai người họ ai kiên nhẫn hơn.
Hạ Diệp Chi đang cầm điện thoại nghĩ ngợi, điện thoại đột nhiên rung lên.
Trong lòng cô giật mình, nghĩ rằng Mạc Đình Kiên gọi điện thoại tới, cúi đầu nhìn một cái, nhưng phát hiện là Thẩm Lệ gọi.
Cô vừa nhận điện thoại, Thẩm Lệ liền hỏi cô: “Cùng đi làm tóc a, chọn xong lễ phục tham gia tiệc chưa?”
Chuyện Mạc Đình Kiên làm dạ tiệc, dường như truyền đi cả thành phố Hà Dương.
Mà Mạc Đình Kiên lần này lại lấy Mạc Đình Phong ra để náo nhiệt dạ tiệc, đương nhiên sẽ không giới hạn người tới, chỉ cần là người có mặt mũi trong thành phố Hà Dương đều sẽ tham gia.
Mà người trong giới giải trí giống Thẩm Lệ, tới tham gia cũng không ít.
Giọng Thẩm Lệ nghe rất vui vẻ, Hạ Diệp Chi tuy rằng không muốn cô ấy mất hứng, nhưng cũng chỉ có thể nói thật: “Chắc tớ không đi đâu.”
Thẩm Lệ trong lúc này lại vô cùng nhạy bén.
“Cậu cãi nhau với ông chủ ròi?”
“Coi như vậy đi.”
“Cãi nhau rồi, cậu càng phải tham gia bữa tiệc!” Cậu nghĩ đi, tới dự tiệc có bao nhiêu người đẹp thùy mị dịu dàng, tất cả đều muốn leo lên giường với ba của con cậu, cãi nhau thì cãi nhau, sao có thể tách ra, cậu phải tới trông coi anh ấy.”
Hạ Diệp Chi ngược lại không có nghĩ tới vấn đề này, có thể là bởi vì cô quá tin tưởng Mạc Đình Kiên rồi.
Mạc Đình Kiên kiêu ngạo như vậy, người không thích, đừng nói trèo lên giường anh, cho dù tới gần cũng không được.
“Cứ quyết định như vậy, chờ lát nữa cùng đi chọn lễ phục, làm tóc!”
Thẩm Lệ hấp tấp nói xong, liền cúp điện thoại.
Nửa giờ sau, Thẩm Lệ gõ cửa nhà Hạ Diệp Chi.
Hạ Diệp Chi không nghĩ tới cô ấy nhanh như vậy đã tới rồi, mở cửa nhìn một cái, kinh ngạc nói: “Nhanh như vậy?”
“Đúng lúc đang ở gần đây.” Thẩm Lệ vén tóc từ trong cổ ra, phất phất tay: “Đừng đứng nữa, nhường đường một chút.”
“Cái gì?” Hạ Diệp Chi có chút không giải thích được, nhưng vẫn là dịch sang bên cạnh.
Hạ Diệp Chi nhích tới bên cạnh, Thẩm Lệ liền xoay người nói với người phía sau: “Vào đi.”
Thẩm Lệ nói xong, liền đi vào trước.
Đi sau cô ấy là một nhóm người stylist và thợ trang điểm, còn đem theo lễ phục cho cô chọn.
Hạ Diệp Chi hỏi cô ấy: “Cậu làm gì vậy?”
“Cùng nhau chọn lễ phục, trang điểm, sau đó tham dự dạ tiệc a.” Thẩm Lệ cong môi, hướng về phía cô lộ ra một nụ cười tiêu chuẩn.
Hạ Diệp Chi vốn là không muốn tham gia dạ tiệc, nhưng Thẩm Lệ đẫ tốn tâm tư, lễ phục mang tới cũng đều rất đẹp.
Đàn bà trời sinh đối với quần áo đẹp đều không có sức đề kháng, trang điểm tạo hình một chút, chính là muốn đi ra ngoài khoe khoang một vòng.
Mấy ngày nay cô không ra khỏi cửa, ở nhà cũng vô cùng nhàm.
Thợ trang điểm, nhà tạo mẫu đều là người trong đội của Thẩm Lệ, cũng khá đáng tin.
“Chọn lễ phục trước.” Thẩm Lệ đem lễ phục cho Hạ Diệp Chi chọn, ánh mắt lại nhìn khắp nơi trong nhà: “Hạ Hạ đâu?”
“Ngủ rồi, con bé ngủ trưa cũng tương đối lâu.” Bây giờ mới bốn giờ chiều, Mạc Hạ có lúc có thể ngủ cả một buổi chiều.
Nhắc tới Mạc Hạ, Hạ Diệp Chi khẽ cau mày: “Tớ không thể dẫn Mạc Hạ đi tham gia dạ tiệc, Hạ Hạ đến bây giờ vẫn chưa lộ diện.”
Thẩm Lệ nghe vậy, ngẩn ra, hỏi: “Vậy làm sao bây giờ? Nếu không đưa đến chỗ của ông chủ, trong biệt thự có nhiều người giúp việc như vậy.”
“Không được, tớ bây giờ đang cãi nhau với anh ấy, nếu tớ dẫn Mạc Hạ qua, anh ấy lại nghĩ tớ đang tỏ ra yếu đuối.” Dạ tiệc cũng không phải là không đi không được, tự cô có thể dẫn Mạc Hạ đi thì sẽ không đưa tới chỗ Mạc Đình Kiên.
Vì đứa trẻ, lựa chọn từ bỏ một số thứ, đây là một khóa học cần thiết cho ba mẹ.
Thẩm Lệ nghe cũng cảm thấy có lý, trong lúc nhất thời không biết nên làm gì.
Đột nhiên, ánh mắt Thẩm Lệ sáng lên: “Tớ nghĩ ra rồi, để cho Cố Tri Dân chăm sóc Mạc Hạ đi, hai chúng ta cùng đi tham gia dạ tiệc!”
“Cố Tri Dân?” Hạ Diệp Chi dừng một chút: “Anh ấy được không?”
Cố Tri Dân mặc dù biết dỗ trẻ con, nhưng dù sao cũng là đàn ông, Hạ Diệp Chi không quá yên tâm anh ấy có thể giữ tốt một cô nhóc.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...