"CE ngày 19 tháng 4 năm 619, thời tiết không mưa, có gió nhẹ...."
Trong lúc máy thông tấn khí tượng đang làm việc, Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn về phía mặt trời đang treo lơ lửng giữa bầu trong xanh, đây là đã là ngày thứ 28 cô ở cùng với Crato trên hành tinh Dopulo, còn chưa đầy 48 tiếng nữa, hạm đội cứu viện mà Crato an bài sẽ đến đây, đón họ quay về hệ Mặt Trời, chấm dứt đoạn thời gian điên cuồng mà đẹp đẽ này.
Đương nhiên, trong một tháng này, ngoại trừ làm tình, Crato cũng không quên làm chính sự. Hắn dẫn theo Diệp Huyên đi xem xét toàn bộ mười ba trạm nghiên cứu một lượt, tuy những trạm nghiên cứu này đều cách nhau không xa, nhưng hai người họ vẫn phải đi xuyên qua khu rừng, hành trình vẫn rất gian nan, vất vả.
Đi vào càng sâu trung tâm hành tinh Dopulo, cây Dahlia mọc càng dày đặc hơn. Nhưng Diệp Huyên phát hiện, tác dụng thôi tình của Dahlia đã mất đi hiệu lực. Thật ra cô đã sớm cảm thấy kì lạ, những loại cây này đều đã được các nhà khoa học nghiên cứu, và không hề phát hiện ra những tác dụng khác đối với cơ thể con người. Có lẽ chuyện này giống như suy đoán của Crato, mỏ titanium cách cây Dahlia quá gần nên sinh ra tác dụng hóa học đặc biệt, khiến điều chỉnh giả ở trong này lâu ngày thì bị suy kiệt hô hấp còn người bình thường thì bị động tình.
"Nhưng mà..." tắt máy truyền tin, nhìn Crato thu dọn xong trang bị cất vào túi, kiểm tra xong trạm nghiên cứu cuối cùng này, hai người sẽ quay về tàu Nancy đang neo đậu ở cửa cảng, cô nghi ngờ cau mày, "Trong số các nhà khoa học của lúc đó, cũng có một phần là người bình thường, vì sao bọn họ lại không bị động tình?"
Đối với vấn đề này, không chỉ mình Diệp Huyên cảm thấy khó hiểu, mà ngay cả Crato cũng cảm thấy như vậy. Hắn có thể cam đoan, trong nhóm nghiên cứu bị rút về thì chỉ có điều chỉnh giả xảy ra chuyện, mà người bình thường thì hoàn toàn không có bất kì dấu hiệu bất thường nào, chứ đừng nói đến chuyện bị động tình. Nếu không Crato cũng sẽ không điều nhiệm Diệp Huyên - một người bình thường, trở thành sĩ quan phụ tác của mình, vậy chẳng khác nào tự đào hố bẫy mình.
Crato cảm thấy Diệp Huyên có lẽ cũng không đơn giản, nhưng lý lịch của cô không có khả năng bị làm giả - sinh ra ở xóm nghèo, cha mẹ đều mất từ lúc còn nhỏ, sống trong viện mồ côi đến năm mười lăm tuổi, mười sáu tuổi thi đậu vào trường quân đội, mười chín tuổi tòng quân, hai mốt tuổi thăng chức trở thành Trung úy đồng thời trở thành sĩ quan phụ tá của Crato.... Chỉ cần liếc mắt cũng xem hết bản lý lịch này, cuối cùng thì hắn đã bỏ sót cái gì?
"Sau khi trở về hệ Mặt Trời, cô nên đi kiểm tra sức khỏe." Crato đè xuống những nghi ngờ trong lòng, thản nhiên nói.
"Tất nhiên rồi." Diệp Huyên gật đầu, bị thôi tình cũng là một dạng trúng độc, khó có thể đảm bảo là hoàn toàn không có di chứng nào, hơn nữa... Cô suy nghĩ một lát rồi quyết định nói trắng ra, "Anh chắc là đã đi đặt khóa gen đúng không, dù sao thì chúng ta làm nhiều lần như vậy, cũng không có áp dụng bất cứ biện pháp an toàn nào," cô bĩu môi, "Em cũng không muốn trở thành mẹ đơn thân."
Khóa gen mà Diệp Huyên vừa nói là kỹ thuật y học chỉ áp dụng trên người của điều chỉnh giả. Thông qua phương pháp xáo trộn thứ tự các chuỗi mạch trong gen, khiến tinh trùng hoặc trứng trong cơ thể điều chỉnh giả tạm thời mất đi khả năng sinh sản. Muốn khôi phục lại khả năng sinh sản, chỉ cần phẫu thuật loại bỏ đi khóa gen là được.
Gần như tất cả những điều chỉnh giả chưa kết hôn đều đi đặt khóa gen, điều này không phải là do họ không muốn sinh ra đời tiếp theo mà vì bảo vệ hệ gen của mình. Ngày nay việc cải tạo gen đã bị cấm, nếu muốn bước chân vào tầng lớp thượng lưu, thì cách duy nhất đó chính là có quan hệ với một điều chỉnh giả rồi một đứa con là điều chỉnh giả. Nhưng mà cơ hội để một người bình thường có thể thấy được điều chỉnh giả là quá xa vời, chứ chưa đề cập đến nguyên tắc thuần huyết của tầng lớp quý tộc, cho nên người bình thường rất khó để có cơ hội có quan hệ thân mật với điều chỉnh giả.
Phương pháp bình thường là không thể dùng, nên chỉ có thể dùng thủ đoạn trái pháp luật. Theo như Diệp Huyên biết, ở chợ đêm, một quả trứng hoặc một con tinh trùng của điều chỉnh giả đều bị hét với giá trên trời. Nhóm điều chỉnh giả tất nhiên là rất lo lắng, vì muốn hoàn toàn ngăm ngừa tai họa ngầm, thì cách đây mười mấy năm kỹ thuật khóa gen này đã được phát minh. Một khi đã đặt khóa gen, cho dù các quý tộc có phong lưu bên ngoài, cũng không cần lo lắng một ngày nào đó đột nhiên có một người bình thường dắt theo một đứa nhỏ gọi mình là cha là mẹ.
Nói xong câu đó, Diệp Huyên lại không nghe thấy Crato trả lời. Cô thấy là lạ, bèn ngẩng đầu lên, liền phát hiện Crato đang lạnh mặt nhìn chằm chằm mình, đôi mắt màu nâu lạnh như băng. "Ách..." Diệp Huyên giật mình, hắn đang tức giận à? Trong đầu Diệp Huyên lóe lên một cái, Diệp Huyên kinh hoàng trợn tròn mắt, "Chẳng lẽ anh không có đi đặt khóa gen?!"
Xong đời, Diệp Huyên nghĩ, Crato nhất định sẽ không muốn kết hôn với cô, nếu như cô mang thai, chẳng lẽ từ nay về sau con cô sẽ là một đưa trẻ không có cha?! Không phải không phải, các quý tộc sẽ không cho phép đửa trẻ có huyết thống của mình lưu lạc bên ngoài, cho nên Crato sẽ giành quyền nuôi đứa nhỏ với cô?! Trong vòng hai phút, trong đầu Diệp Huyên đã suy diễn đủ loại khả năng phát triển tiếp theo, mà kết cục của cái nào cũng vô cùng bi thảm.
Cô không hề chú ý đến, sắc mặt Crato càng ngày càng đen, có thể nói là đen như mực.
"Vậy..." giọng hắn lạnh như băng, "Vì ta không đặt khóa gen cho nên cô cảm thấy khó chịu."
"Tôi tất nhiên là cảm thấy khó chịu." Thái độ của Crato rất lạ lùng khiến Diệp Huyên càng khó chịu hơn, giọng của cô cũng lạnh dần, "Tại sao anh không nói sớm cho tôi biết việc này? Anh biết rõ đoạn quan hệ này là như thế nào, anh biết rõ hai chúng ta không thể có kết quả." Cô cảm thấy trong lòng nghẹn một cục lửa giận, nếu không xảy ra những chuyện vừa qua, có lẽ tâm sự này cô sẽ giấu xuống tận đáy lòng, nhưng nếu mọi chuyện đã phát triển thành như thế này, cô đành phải dứt khoát làm rõ mọi chuyện, "Trong lòng chúng ta đều hiểu rõ." Diệp Huyên nhìn thẳng vào mắt Crato, "Anh là điều chỉnh giả, tôi là người bình thường, đối với cả hai mà nói, tất cả những chuyện đã xảy ra đều chỉ là vui đùa một chút thôi."
"Vui đùa một chút?" Crato nở nụ cười, cái kiểu cười này Diệp Huyên đã từng nhìn thấy một lần, đó là khi mới đáp xuống hành tinh Dopulo, lúc cô cãi nhau với Crato, hắn đã nói: "Đúng vậy, chỉ là vui đùa một chút." Crato lặp lại câu nói của Diệp Huyên một lần nữa, ngữ điệu vẫn bình tĩnh, dường như chỉ đơn thuần lặp lại mà thôi, nhưng nhìn vào đôi mắt của hắn, thì ai cũng hiểu được hắn đang rất tức giận và gần như là sắp bùng nổ.
Nhưng Diệp Huyên lại cố tình không sợ chết, cô cười lạnh một tiếng: "Đúng vậy, anh có dám là không phải như vậy không?"
Cô bỗng cảm thấy bản thân rất ngu xuẩn, có cái gì mà phải tức giận đâu, như cô đã nói vậy, Crato là điều chỉnh giả, cô là người bình thường, trong lòng cả hai đều biết rõ, đoạn quan hệ này không hề có kết quả. Trước kia chưa đâm thủng tầng cửa sổ này, bọn họ có thể sống yên ổn với nhau, nhưng không nói thì không có nghĩa là khoảng cách giữa hai người không tồn tại. Nguyên nhân khiến cô cảm thấy tức giận có lẽ là vì, tôi cảm thấy không sao cả, thì anh có tư cách gì mà tức giận.
"Tốt lắm." Crato cười lạnh, hắn bước đến trước mặt Diệp Huyên, đôi mắt màu nâu sắc bén, lạnh lẽo giống như một con báo săn, khiến Diệp Huyên đứng sững ở đó.
"Tốt lắm." Crato lại tiến đến gần hơn lúc này khoảng cách giữa hắn với Diệp Huyên chỉ còn có nửa mét, Diệp Huyên cảm nhận được hô hấp của hắn, từng nhịp thở rõ ràng, tràn ngập nguy hiểm.
Hắn đột nhiên vươn tay, bóp chặt lấy cổ Diệp Huyên.
"Cô có biết," Crato lãnh đạm kéo khóe miệng, "Ta có thể dễ dàng bóp nát cái cổ của cô."
"Anh đang uy hiếp tôi?" Diệp Huyên cười khinh miệt, bàn tay to gần như bao trọn của cô, Crato không dùng lực, nhưng chỉ cần hắn động tay một cái, đúng như lời hắn nói, nếu hắn muốn mạng của Diệp Huyên, thì việc này đối với hắn là quá đơn giản. "Vậy anh có thể thử một lần." Cô ác ý khiêu khích hắn.
Thật ra trong lòng Diệp Huyên biết rõ, cô không phải là không sợ hãi chút nào. Cô không dám chắc chắc dưới cơn thịnh nộ Crato có thể nổi điên mà giết cô hay không. Nhưng Diệp Huyên vẫn muốn chọc giận Crato, giống như lúc cô câu dẫn Crato, hay là trong lúc làm tình lại cố tình nói những câu dâm đãng để kích thích hắn. Cô muốn nhìn xem cái người luôn lạnh lùng này phải thất thố, nhìn hắn vì mình mà cao trào, vì mình mà tức giận, thậm chí là vì mình mà phát cuồng.
Crato không nói gì, hồi lâu sau, hắn buông lỏng tay. Diệp Huyên ho khan một hồi, dây thần kinh đang căng như dây đàn cũng thả lỏng xuống, trong nháy mắt vừa rồi, cô thật sự nghĩ rằng mình chết chắc rồi. Sau đó, cô chợt cảm thấy dưới hạ thân lạnh lẽo. Crato kéo tuột cả váy lẫn quần lót của cô xuống, bóp lấy hông cô, động tác thô lỗ xoay ngược người cô lại, áp chặt lên thân cây.
"Ta tất nhiên là muốn thử một lần." giọng nói lạnh lẽo của người đàn ông vang lên ngay bên tai cô, Diệp Huyên cảm thấy một cây gậy to lớn, cứng rắn đang chỉa nơi miệng huyệt. Crato gằn từng chữ một, giống như là muốn đem lãnh ý trong lời nói của hắn cắm vào trong lòng Diệp Huyên, "Thử một lần giết chết cô, cái người phụ nữ dâm đãng này." Nói xong, gậy thịt của hắn liền tiến quân thần tốc, một hơi đỉnh thẳng vào tiểu huyệt của cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...