5 Lần!!!
Những câu đùa của bố những câu hỏi xoáy của Triệu Văn khiến cô thấy bản thân mình như được trở lại những năm tháng trước đây.Trong phong khách- Việc thực tập có ổn không con gái? Ông Ngô Minh nhấp ngụm trà nói- Dạ vẫn ổn bố, chỉ còn một tháng nữa là con cũng đã hoàn thành thực tập rồi đó.
Cô vừa nói vừa bóc múi cam cho vào miệng- Đừng làm việc quá sức.
Nếu có ai bắt nạt thì cứ nói.
Bố sẽ mua luôn cả cái công ty ấy cho con.- Ơ kìa bố.
Con không cần mà.
Bố không được làm như vậy đâu nha.
Cô nhéo nhẹ vào tay ông.Triệu Văn lúc này đi qua cũng cười rồi lắc đầu.
Thực ra thì cái công ty thời trang đó cũng thuộc tập đoàn Multi Group đó chứ.
Ông Đức Tường còn từng là nhân viên cấp dưới của Triệu Văn nữa.
Nhờ có ông Ngô Minh giúp đỡ nên ông ta mới có thể thành lập lên một công ty thời trang được như ngày hôm nay.Không biết thế nào mà Viên Minh lại chọn đúng cái công ty này thực tập nữa.
Nếu quả thật kết quả thực tập mà bị đánh giá không tốt chắc cái công ty đó sẽ bị xóa sổ luôn quá.- Được rồi cũng đã muộn rồi đấy, con mới bay một chuyến xa như vậy thì nên nghỉ ngơi sớm đi.- Dạ.
Con biết rồi.
Bố cũng nghỉ ngơi sớm đi nhé.- Ừ.
Người già như ta thì thức tới giờ này là quá lắm rồi.- Bố còn trẻ khỏe lắm , chưa già đâu.
Viên Minh chạy ra sau vòng tay ôm lấy cổ hôn lên má của ông rồi chạy về phòng.Cánh cửa phòng khép lại, cô tựa lưng vào cửa khẽ thở dài.
Đặt lưng xuống giường, cô mơ hồ nhìn lên trần nhà nghĩ về một điều gì đó thật xa xăm.Với tay cầm lấy chiếc điện thoại.
Cô giật mình khi thấy có 5 cuộc gọi nhỡ và cả đống tin nhắn chưa đọc.
Cô gõ vào đầu mình, chả phải tối nay ông Đức Tường bảo sẽ tổ chức tiệc ăn mừng ư.
Mình quên béng đi mất.Giờ này thì làm sao mà đi được nữa.
Chắc phỉa gọi điện thoại xin lỗi thôi.Mở dãy tin nhắn mới ra.
Có cả tin nhắn của chị Elysia nữa: Chị đã xin cho em nghỉ với lí do bị mệt rồi đó cô bé.
Cứ yên tâm mà nghỉ ngơi.- Em cảm ơn chị nhiều.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...