Với khả năng của Song Hoàng cùng với Bảo Bình và Thiên Bình, cả ba nhanh chóng tới được lâu đài King Nostle và thật may là Kim Ngưu luôn có thói quen không bao giờ đi sớm nên họ mới có thể gặp người này bây giờ.
Ngay khi vừa bước vào căn phòng rộng lớn, thứ khiến cả ba ngạc nhiên không phải là Kim Ngưu đang ngồi trên ngai vàng chiếu những tia nhìn lạnh lẽo về phía họ mà là hình ảnh Cự Giải đang đứng cạnh Kim Ngưu mỉm cười cổ quái.
- Tại sao tên này lại ở đây?- Song Hoàng chỉ vào Cự Giải, ánh mắt thấy rõ sự ghét bỏ.
- Hơ hơ, cậu đang đứng dưới trướng tôi mà nói vậy làm tôi đau lòng quá.- Cự Giải tiếp tục mỉm cười nhưng lời nói thấy rõ sự châm chọc.
Song Hoàng lạnh lùng nhìn hắn, một sự đáng sợ cùng nặng nề nhanh chóng bao trùm lấy căn phòng nguy nga.
- Đừng quên lí do chúng ta tới đây, Song Hoàng.- Cố ý nhấn mạnh chữ Song Hoàng, Thiên Bình nhếch môi ngước nhìn Cự Giải- Chúng ta cần Cự Giải.
Kim Ngưu quét ánh mắt của mình về phía Song Hoàng, sự ngạc nhiên trong giây lát khi nghe tên của Song Hoàng nhanh chóng được giấu gọn đi, anh vẫn nhìn về phía Song Hoàng lúc này đã nhìn thẳng đấu mắt cùng anh. Ngồi trên ngai vàng nạm ngọc, con người này có một khí thế bá vương cùng với đôi mắt sâu thăm thẳm như đọc được nội tâm của người khác nhưng khi đối diện với Song Hoàng, đôi mắt ấy như vô dụng, khí thế hoàn toàn không có khả năng gây sự sợ hãi cho người khác, ngược lại, còn bị đối phương khống chế.
Kim Ngưu và Song Hoàng, mắt đấu mắt, không ai nhường ai. Cả hai người đều lạnh lùng đưa cơn gió buốt quét qua căn phòng như báo trước cho cơn giông tố sắp xảy ra trong tương lai, cũng như hiện tại.
- Tới đây làm gì?- Kim Ngưu khép mắt lại, tránh đi ánh mắt lạnh lùng hờ hững của Song Hoàng.
Kim Ngưu chắc chắn, hắn ta đang gặp chuyện.
- Tôi cần gặp God Doll.
Năm từ, thật nhẹ nhàng, thật đơn giản trái ngược hoàn toàn với cân nặng của nó gây ra đối với những người khác. Những từ ngữ được thốt ra sau lần uốn lưỡi đầu tiên của Song Hoàng. Ánh mắt thật kiên định và tự tin nhưng cũng có phần kiêu ngạo, như biết chắc Kim Ngưu sẽ đồng ý trước yêu cầu của anh.
Khuôn mặt điềm tĩnh đang nhắm mắt lạnh nhạt của Kim Ngưu bắt đầu biến đổi. Một bên lông mày nhướn lên, Kim Ngưu đang chờ một câu nói khác.
- Để tìm cách giải độc tố Wie số hai.- Như hiểu rõ ý nghĩa của cái nhướn mày đó, Song Hoàng bồi thêm vào- Cho cháu gái của hoàng đế.Kim Ngưu mở mắt ra, sự việc này đã khiến anh chú tâm rồi. Hơn nữa, nó còn là việc hết sức quan trọng.
- Ai đã biết việc này rồi?- Kim Ngưu nhìn về phía Thiên Bình, anh cần người này xác nhận về sự thật trong lời nói của Song Hoàng. Anh không tin hắn ta.
- Chỉ có chúng ta.- Thiên Bình thận trọng gật đầu, thông báo cho Kim Ngưu.
- Được. Chúng ta đi.- Kim Ngưu đứng dậy, nhảy ngay trên ngai vàng xuống phía trước Song Hoàng, nhìn anh bằng ánh mắt cảnh cáo- Tốt nhất anh đừng làm gì khiến mình phải hối hận.
~o0o~
Trong căn phòng tối, những đợt khói mù mịt trong phòng là dư âm của một vụ nổ nhỏ không có khả năng gây hại khi mà không ai trong số bọn họ hề hấn gì. Những con người quyền uy, tối cao đều đứng ngay các cạnh tường, đôi mắt chăm chú nhìn về phía cô gái nhỏ như búp bê đang ngồi trên một đám mây xám xịt, sau lưng cô gái là một chiếc cửa gỗ mặc dù không cử động nhưng vẫn phát ra những âm thanh kẽo kẹt lạnh đến tận gáy.
- Các ngươi gọi ta-God Doll Thiên Hạc-làm gì?- Thiên Hạt quét đôi mắt xinh đẹp của mình quanh căn phòng đến khi đôi mắt ấy dừng lại chỗ Song Hoàng- Ngươi là...
- Tôi là Song Hoàng.- Song Hoàng nhanh chóng cắt ngang lời nói của Thiên Hạt, dường như anh đang muốn che giấu điều gì đó.
- Ra vậy, vậy là ngươi đã quyết định rồi sao?- Thiên Hạt nhìn Song Hoàng bằng ánh mắt xa xăm nhưng sau đó lại nhanh chóng trở nên lạnh nhạt, nhìn về phía Cự Giải- Các ngươi muốn gì?
- Nghe nói cô biết cách giải độc tố Wie số hai?- Kim Ngưu không vòng vo, vào thẳng vấn đề ngay trước khi Song Hoàng kịp mở miệng,
Đôi mắt Thiên Hạt lập tức trở nên lạnh lẽo hơn ban đầu, đôi mắt hạnh xinh đẹp trở nên âm u.
- Ai?
Thật ngắn ngọn, thật khó hiểu nhưng với những người trong căn phòng này, họ đều hiểu người này ám chỉ điều gì.
- Cháu gái của hoàng đế.- Song Hoàng chậm rãi nói, đối lập hoàn toàn với vẻ mặt khẩn trương của mình.
Cả căn phòng nhất thời trở nên im lặng. Thiên Hạt trừng mắt nhìn Song Hoàng như chờ đợi một lời giải thích. Nhưng không có bất kì lời giải thích nào được đưa ra.
Thiên Hạt ngã người ra sau, đôi mắt lặng lẽ nhắm lại, tựa vào cánh cửa, khẽ thở dài trước sự cứng đầu và điên loạn của Song Hoàng mà cô vừa nhận thấy khi nhìn vào mắt anh. Vậy là, hắn ta sẽ không hé môi một lời về nguyên nhân rồi.
- Không có cách giải độc tố Wie số hai.- Thiên Hạt chậm rãi nói.
Cách nói thật hờ hững, thật lạnh nhạt. Như là việc này không hề quan trọng và cũng không hề liên quan gì đến cô mặc dù cô và Sư Tử có quan hệ huyết thống hoàng tộc. Gương mặt điềm nhiên như không nhưng lại không thể kìm hãm sự tò mò của mình mà hé mở đôi mắt xinh đẹp ra để quan sát biểu tình cảm xúc của những con người này khi nghe cô nói vậy.
Thiên Hạt khẽ liếc về phía Song Hoàng, có thể thay thế cho vị trí của chủ nhân gia tộc Anis Shatow để cùng Kim Ngưu, Cự Giải, Bảo Bình và Thiên Bình để triệu hồi cô một cách dễ dàng như vậy, quả không hổ danh. Có điều, đáng lí ra Song Hoàng không được phép làm một điều, nhưng chắc là cậu đã không hề phát hiện mình đã phá vỡ lời nói của chính mình với những hành động này của mình. Đôi mắt Thiên Hạt lộ ra sự xót thương một cách kín đáo rồi liếc sang phía Bảo Bình nhưng trong đầu, hình ảnh của Song Hoàng vẫn còn lượn lờ trong tâm trí của cô.
- Chẳng phải cô đã từng tìm được cách giải sao?- Thiên Bình sa sầm mặt mày hỏi nhanh khi phát hiện ra vẻ thất thần của Song Hoàng.
Mọi chuyện càng lúc càng rối và càng xấu đi.
Nếu hoàng đế phát hiện ra việc cháu gái cưng của ngài gặp chuyện, chắc chắn sẽ có những chuyện không đáng có xảy ra, nhưng việc chắc chắn nhất chính là nội chiến giữa ngài ấy và Song Hoàng. Đến lúc đó, những người đứng giữa như anh sẽ thật sự gặp vấn đề. Hơn nữa, Sư Tử cũng là một trong những người thân tín nhất của ngài ấy, mà ngài ấy nếu dây vào cũng đáng sợ không kém gì hoàng đế. Nếu để cô ấy gặp chuyện thì chắc chắn Cự Giải và mọi người cũng sẽ bị vạ lây. Sinh mạng của Sư Tử thật sự rất quan trọng vì sinh mạng của cô gắn liền với sinh mạng của rất nhiều người. Và chắc chắn bọn họ sẽ phải giữ cho con người đó an toàn 24/7 khi cô ta ở trên lãnh địa của mình. Song Hoàng đã đưa Sư Tử đang bị trúng độc bay từ New York tới đây, không biết đã đi qua bao nhiêu lãnh địa rồi nhưng chắc chắn có của anh, Bảo Bình lẫn Cự Giải và cả Kim Ngưu.
Tuy Thiên Bình suy nghĩ rất cẩn thận nhưng vẫn có điều anh không biết. Đó là việc Sư Tử nhận mệnh-lệnh-có-thể-mất-mạng nên tới New York chứ không phải vì muốn đi tới đó chơi như lời cô nói còn việc dính líu tới Song Hoàng là do sự sắp xếp của ngài ấy và Cự Giải. Việc này thì trong căn phòng này chỉ có mình Cự Giải biết và bên ngoài thì cũng chỉ có ngài ấy mới biết được còn vị hoàng đế đáng sợ kia thì hoàn toàn không hay biết gì, chẳng khác nào bị cắm sừng qua mặt.
- Đúng, có cách nhưng nó lại bất khả thi đến nỗi có thể coi là không có khả năng.- Thiên Hạt nhìn Thiên Bình, có chút bực bội khi việc của mình lại bị nơời khác điều tra vì cô chưa bao giờ nói với ai việc mình đã tìm ra cách giải.
- Là gì?- Song Hoàng quát lên.
Anh đã hoàn toàn mất khống chế, đôi mắt đỏ đặc trưng dần được khai mở, để lộ bản tính đáng sợ của mình.
Tiếc cho anh, Thiên Hạt hoàn toàn không quan tâm đến sự giận dữ của Song Hoàng. Cô nhìn về phía Cự Giải với đôi lông mày hơi nhướn lên tỏ rõ sự khó chịu cùng một yêu cầu ngầm giữa cô và người đối diện và có vẻ như cô biết chắc chắn Cự Giải sẽ không từ chối lời đề nghị của cô.
Đúng như Thiên Hạt dự đoán. Cự Giải hiểu rõ cô đang yêu cầu điều gì. Anh khẽ thở dài, bước lại phía Song Hoàng.
Đối diện với cơn giận dữ bùng phát này, Cự Giải không hề tỏ rõ thái độ của bình, chỉ nhẹ nhàng đặt hai bàn tay lên trên vai Song Hoàng. Đôi mắt xinh đẹp như mật ngọt đang tan chảy, từng giọt rơi xuống tâm trạng đang tức giận của Song Hoàng khiến anh chợt cảm thấy dễ chịu và cơn giận dường như đã biến mất. Cự Giải như có thể điều khiển cảm xúc của Song Hoàng khiến cho cơn giận vừa bộc phát như ngọn lửa dữ dội đang muốn thiêu đốt sạch tất cả mọi thứ giờ lại được dịu lại và trở nên nguội lạnh.
- Bình tĩnh lại đi. Nếu cậu cứ như vậy, tôi sẽ không thể nói được và cô gái kia sẽ chết.- Thiên Hạt nhận thấy sự thay đổi trên người Song Hoàng đã dịu lại mới lạnh nhạt nói, một phần khuyên, chín phần đe dọa.
Và trước sự đe dọa cùng khuyên nhủ đó, Song Hoàng dường như đã hiểu được mình cần phải làm gì sau khi bình tĩnh lại.
- Cách để giải độc?- Anh trừng mắt nhìn Thiên Hạt, tay cố đẩy Cự Giải ra nhưng không được.
- Để tôi giữ cậu thêm một chút nữa.- Cự Giải gằn.
Khuôn mặt Cự Giải đẫm ướt mồ hôi. Dường như việc làm dịu cơn giận của Song Hoàng rất khó khăn nhưng Cự Giải nhất quyết không buông tay, tiếp tục đè ép sự tức giận của Sông Hoàng và kìm hãm nó trước khi nó kịp tỉnh dậy và lồng lộn lên lần nữa.
- Cậu có biết năm linh thú canh giữ theo thuyết tương truyền của châu Á chứ?- Thiên Hạt nói, đôi mắt nhìn về phía Bảo Bình, người có lãnh thổ nằm trên địa phận châu Á nhiều nhất và nhanh chóng nhận được cái gật đầu- Hãy tìm Chu Tước. Máu của nó có thể chữa cho Sư Tử, với điều kiện, phải hòa máu của chủ nhân Chu Tước vào.
Tất cả đều ngạc nhiên nhìn Thiên Hạt đến giờ vẫn không đổi sắc mặt. Dường như chẳng có chuyện gì có thể khiến cô gái này kinh ngạc nhưng bọn họ thì có.
Thuyết tương truyền năm linh thú của châu Á không phải bọn họ chưa từng nghe qua, chỉ là không ngờ rằng nó thật sự có thật. Có điều, nói nó là thuyết của Trung Hoa thì chính xác hơn. Năm linh thú vốn là Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ và Hoàng Lân được sáng tạo trên các chòm sao ở Trung Hoa. Họ chưa bao giờ nghĩ những con thú đó có thật nên cũng không một lần có suy nghĩ nó còn ở trên đời, nói chi đi tim nó cùng chủ nhân của nó.
- Cả năm linh thú vốn là thần thú cai quản hành tinh này, bảo vệ hành tinh này cũng như loài người. Những chòm sao được dựa trên họ vốn là thứ họ để lại để cho con người biết họ đã từng cai quản hành tinh này, chỉ riêng Hoàng Lân là không để lại bất kì tinh tú nào cho việc này. Tuy nhiên sau đó họ đã đi vào giấc ngủ ngàn năm vì đã có chúng ta.- Thiên Hạt bắt đầu giải thích- Tổ tiên của chúng ta, vampire thuần chủng đầu tiên trên thế giới đã từng gặp họ và họ nghĩ chúng ta có thể bảo vệ loài người nhưng chắc họ không ngờ được sự thay đổi của thế giới này trong khi họ ngủ.
Quả thật là vậy. Ai ngờ được vampire mà họ nghĩ sẽ bảo vệ loài người lại có thể bắt giam loài người, giết hại họ, ai ngờ được việc con người lại trở mặt với người bảo vệ là các vampire, ai ngờ được việc những con người được các linh thú của thiên nhiên bảo vệ lại đi giết hại thiên nhiên?
Dừng một lúc, Thiên Hạt tiếp tục nói:
- Cả năm linh thú theo như tôi biết, đến bây giờ vẫn chưa có chủ nhân. Tức nghĩa là Song Hoàng cậu phải tìm và phải làm cho linh thú Chu Tước công nhận cậu là chủ nhân của mình. Và chưa một ai biết về Chu Tước hay bất kì linh thú nào sau khi đi tìm nó có thể sống sót quay lại. Vì vậy, đây là một việc bất khả thi.
Song Hoàng cười khinh miệt nhìn Thiên Hạt.
Cô ta tưởng cậu là ai chứ? Được thôi, cậu sẽ cho cô ta thấy, việc bất khả thi hay không thì đối với Song Hoàng, nó cũng như trò chơi mà thôi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...